Bà Đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong cơn mê man sâu thẳm, Milk thấy mình bước đi không ngừng, lòng trĩu nặng bởi những cảm xúc lẫn lộn. Trước mắt cô, một dải sương mù mờ ảo phủ kín không gian, lấp lánh ánh sáng nhợt nhạt, khiến cảnh vật vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Trong màn sương đó, bóng dáng cô gái bí ẩn xuất hiện lần nữa, đứng im lặng như đang đợi Milk.

Milk cảm thấy bản thân bị hút về phía cô gái ấy, không thể cưỡng lại. Cô gái lặng lẽ quay lưng, rồi bắt đầu bước đi, từng bước nhẹ nhàng nhưng dứt khoát. Milk vô thức đi theo, chân cô như thể bị kéo bởi một sức mạnh vô hình. Cô không biết mình đang đi đâu, nhưng cảm giác quen thuộc và mơ hồ khiến Milk tin rằng cô phải tiếp tục.

Khung cảnh dần thay đổi, ánh sáng nhợt nhạt xung quanh trở nên ảm đạm hơn, như thể thời gian đang trôi qua nhanh chóng mà không ai để ý. Trước mắt Milk, một chiếc cầu hiện ra, dài vô tận, kéo dài qua một dòng sông đen kịt đầy u uất. Dòng nước cuộn trào bên dưới như gầm gừ, chứa đựng biết bao nỗi đau và khổ sở. Đó là cây cầu mà Milk chưa từng thấy.

Cô gái dừng lại ngay trước cầu, tay khẽ vẫy Milk tiến lại gần. Milk cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, mỗi bước chân nặng nề như thể đang gánh cả thế giới. Khi tiến lại gần hơn, Milk không thể không cảm nhận được sự lạnh lẽo từ cây cầu đó.

Cô gái ấy đứng giữa cây cầu, vẫn nhìn Milk với đôi mắt thâm sâu, nhưng lần này, nụ cười của cô trở nên bí ẩn và xa cách hơn. Một luồng gió lạnh thổi qua, khiến Milk run rẩy, và cô cảm thấy mọi thứ xung quanh như đang xoáy vào cô, kéo cô về phía cây cầu vô tận ấy.

Cô gái ấy không phải là ai khác ngoài một linh hồn từ thế giới bên kia, đang cố gắng đưa cô vượt qua cầu Nại Hà để tiến vào cõi âm, để bước vào một cuộc đời mới trong kiếp sau. Một kiếp mà cô sẽ trở thành vợ chồng với chính cô gái này, bị ràng buộc bởi số mệnh của một cuộc hôn nhân âm dương.

Khi Milk tiến lại gần hơn, cô cảm nhận được sự gấp gáp trong từng bước đi của mình, như thể bị cuốn hút bởi một sức mạnh vô hình. Cô gái đứng chờ bên kia cầu, đôi mắt long lanh nhìn Milk đầy mong chờ, một nụ cười nhẹ nở trên môi. Không còn là hình ảnh dịu dàng và bí ẩn như trước, ánh mắt cô gái bây giờ đầy ý đồ, như thể sự chờ đợi này đã kéo dài qua nhiều kiếp người.

"Đến đây, Milk," giọng nói của cô gái vang lên như tiếng gió thổi qua rừng cây, lạnh lẽo mà mê hoặc.

"Cô là ai?" Milk thì thầm, ánh mắt mờ mịt.

Cô gái bí ẩn chỉ mỉm cười, bước tới gần Milk hơn, ánh mắt trở nên sâu thẳm như những vì sao lạc giữa đêm tối. Bàng hoàng và sợ hãi, Milk lùi lại, cảm giác như mình sắp rơi vào một cái bẫy không thể thoát ra.

"Chị thuộc về em" cô gái nói, giọng lần này như mật rót vào tai Milk, mềm mại nhưng lại tràn đầy sức mạnh của một lời nguyền vô hình.

Đúng lúc Milk cảm thấy bản thân bị hút về phía trước, một luồng ánh sáng bất ngờ lóe lên từ phía sau. Đó là ông bà của Milk, với dáng vẻ hiền từ và trầm mặc, họ bước tới như những bóng hình quen thuộc của quá khứ. Họ không nói gì, chỉ lặng lẽ đứng chắn giữa Milk và cô gái kia, như thể muốn bảo vệ cô khỏi điều gì đó khủng khiếp.

"Bà... ông..." Milk thốt lên, nước mắt trào dâng. Sự xuất hiện của họ khiến Milk cảm nhận được sự an toàn, ấm áp, và một phần nào đó là hy vọng.

"Con mau Minh Hôn đi ! Nếu không..." Ông bà Milk chưa kịp dứt câu đã bị một thế lực tâm linh cõi âm nào đó ngăn chặn. Vì không được tiết lộ thiên cơ cho người ở thế giới khác cõi.

Trong cơn mê man sâu thẳm, Milk đột ngột cảm thấy một sự thay đổi kỳ lạ. Ánh sáng xung quanh bắt đầu sáng lên một cách mạnh mẽ, làm mờ đi màn sương mù mờ ảo đã bao phủ cô. Cảm giác như có một dòng năng lượng mạnh mẽ đang lôi kéo cô về phía thực tại, và cô cảm nhận được sự rung chuyển trong cơ thể mình.

Milk mở mắt, nhưng cảnh vật xung quanh vẫn còn mờ mịt, như thể cô đang ở giữa hai thế giới. Cô thấy mình nằm trên một chiếc giường bệnh, ánh sáng từ đèn chiếu sáng mặt cô một cách chói mắt. Mùi thuốc khử trùng và tiếng ồn từ máy móc xung quanh khiến cô cảm thấy mình đang quay trở lại thế giới thực tại sau một chuyến đi dài và mệt mỏi.

Jorm đang ngồi bên cạnh giường bệnh, khuôn mặt cô nhăn nhó vì lo lắng. Khi nhìn thấy Milk mở mắt, Jorm thở phào nhẹ nhõm, nước mắt rơi xuống như một dòng suối nhỏ.

"Milk! Cuối cùng em cũng tỉnh lại!" Jorm nói, giọng cô run rẩy nhưng đầy cảm xúc. Cô vội vàng đứng dậy và nắm chặt tay Milk, ánh mắt tràn đầy sự vui mừng và lo lắng.

Milk cảm thấy cơ thể mình nặng trĩu và đau đớn, nhưng sự hiện diện của Jorm và môi trường bệnh viện khiến cô cảm thấy an toàn hơn. Cô cố gắng mở miệng, nhưng giọng nói của cô khô khốc và yếu ớt. "Chị Jorm... chuyện gì đã xảy ra? Tại sao em lại ở đây?"

Jorm lau nước mắt, cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình. "Chúng ta đã bị tai nạn xe. Em đã hôn mê suốt 3 ngày. Bác sĩ nói em bị chấn thương nặng và cần phải hồi phục. Nhưng giờ em đã tỉnh lại rồi..."

Milk cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra trước khi cô bị nạn. Nhưng những hình ảnh mơ hồ về cây cầu Nại Hà, cô gái bí ẩn và lời nguyền Minh Hôn vẫn còn vương vấn trong tâm trí cô mãi.

Sau đó, Milk cảm thấy hơi choáng váng khi nhận điện thoại từ Jorm. Mặc dù sự mệt mỏi và đau đớn còn rõ rệt, nhưng nỗi lo lắng về những gì đã xảy ra trong thời gian cô hôn mê khiến cô không thể kiềm chế. Cô mở khóa màn hình và bắt đầu lướt qua các ứng dụng mạng xã hội với một cảm giác hồi hộp.

Ngay lập tức, dòng thông tin hiện ra khiến trái tim cô đập nhanh hơn. Những tiêu đề báo chí rầm rộ về vụ tai nạn của Milk chiếm trọn màn hình. Các bài viết đều nhấn mạnh mức độ nghiêm trọng của vụ tai nạn, tình trạng hôn mê của cô và sự phẫn nộ của công chúng. Các video từ hiện trường và hình ảnh chụp nhanh trong bệnh viện xuất hiện trên các trang tin tức, cùng với những bình luận đầy cảm xúc từ các fan và các nhà báo.

Milk cảm thấy như mình bị cuốn vào một cơn bão thông tin khi lướt qua các trang mạng xã hội. Tin tức về vụ tai nạn của cô tràn ngập trên các nền tảng, với hàng loạt tiêu đề và bình luận từ người hâm mộ và các nhà báo. Cô thấy những hình ảnh từ hiện trường tai nạn, cùng với các bài viết phê phán công ty chủ quản vì không đảm bảo an toàn và bảo vệ cho cô.

Những bài viết chủ yếu tập trung vào việc mô tả mức độ nghiêm trọng của vụ tai nạn và tình trạng hiện tại của Milk. Các fan hâm mộ đang bày tỏ sự lo lắng sâu sắc và kêu gọi công lý cho Milk, yêu cầu công ty chủ quản phải có câu trả lời về sự việc.

Khi đọc những thông tin này, Milk cảm thấy nỗi lo lắng và sự căng thẳng gia tăng. Có vẻ như vụ tai nạn đã thu hút sự chú ý lớn và tạo ra một làn sóng phản ứng mạnh mẽ từ cộng đồng mạng. Không có thông tin nào về các lý do hay nguyên nhân sâu xa dẫn đến vụ tai nạn, chỉ có những bình luận về sự thiếu trách nhiệm của công ty và sự cần thiết phải đảm bảo sự an toàn cho các nghệ sĩ.

Jorm ngồi bên cạnh, nhìn thấy sự lo lắng trên khuôn mặt Milk. "Có vẻ như vụ tai nạn của em đang gây xôn xao trên mạng xã hội. Những tin tức này không có gì đáng ngạc nhiên đâu, nhưng bây giờ chúng ta cần tập trung vào việc phục hồi sức khỏe của em trước."
_____

Sau vài ngày dưỡng sức tại bệnh viện, Milk cảm thấy sức khỏe dần hồi phục, nhưng trong lòng cô vẫn còn nặng nề với những suy nghĩ về giấc mơ kỳ lạ mà cô đã trải qua trong cơn hôn mê. Dù đã cố gắng gạt nó ra khỏi tâm trí, nhưng hình ảnh của giấc mơ và những điều bí ẩn liên quan cứ ám ảnh cô.

Hôm nay, Milk chính thức xuất viện. Bên ngoài, Jorm đang bận rộn sắp xếp hành lý và kiểm tra lại các thủ tục chuyến bay, tin tưởng rằng Milk sẽ quay lại bình thường như trước. Tuy nhiên, trong lòng Milk, một kế hoạch khác đã dần hình thành. Cô nghe nói từ một số y tá và bệnh nhân khác về một bà đồng nổi tiếng, được cho là có khả năng nhìn thấu tương lai và giải mã những giấc mơ. Dù cảm thấy hơi sợ, Milk quyết định rằng cô phải tìm đến bà đồng này trước khi quay về Thái Lan, để hiểu rõ hơn về những gì đã xảy ra trong tâm trí mình.

Khi Jorm đi ra ngoài mua vài thứ, Milk bí mật bắt một chiếc taxi. Cô yêu cầu tài xế đưa đến một địa chỉ lạ lùng mà cô nghe được từ các y tá. Ngôi nhà của bà đồng nằm ở ngoại ô, một nơi hoang vắng, xa rời ánh đèn thành phố. Khi taxi lăn bánh trên con đường rải sỏi, Milk cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Con đường nhỏ dẫn vào một khu rừng thưa, hai bên là những ngôi nhà cũ kỹ, tĩnh lặng và có chút gì đó huyền bí.

Đến nơi, trước mắt Milk là một ngôi nhà nhỏ, cổ kính, với những chiếc đèn lồng mờ ảo treo bên ngoài. Không khí lạnh lẽo bao quanh cô, nhưng Milk cố lấy lại bình tĩnh và bước vào. Căn nhà được trang trí đơn giản nhưng mang đầy cảm giác bí ẩn với những vật phẩm tâm linh như bùa hộ mệnh, nến và tượng thần. Bà đồng, một phụ nữ lớn tuổi với ánh mắt sâu thẳm và gương mặt điềm tĩnh, nhìn Milk như thể đã biết cô sẽ đến.

Milk ngồi xuống trước mặt bà đồng, trái tim cô đập mạnh. Không đợi Milk nói gì, bà đồng đã lên tiếng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro