Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          Ami từ trong tình dục tỉnh táo lại, phát hiện áo ngủ ở trong mê loạn đã bị kéo xuống, xuân sắc trước ngực loã lồ trước mắt anh, không khỏi sợ hãi.
          “Không!”
          Nguyên bản bàn tay Ami đang vuốt ve lồng ngực ấm áp của Yoongi giờ lại cố dùng sức đẩy anh ra.
          “Em rõ ràng cũng muốn!” Trong cơ thể dục vọng tăng vọt căng cứng cần phát tiết, anh nâng con ngươi tràn đầy dục vọng nhìn cô.
          " Đê tiện !” Ami phẫn hận trừng mắt nhìn anh.
          Rõ ràng là anh xâm phạm nhà dân trái phép, cô chưa báo cảnh sát bắt anh đã là nhân nhượng cho anh lắm rồi, tự nhiên còn thừa dịp cô ngủ mà quấy rối tình dục, hiện tại lại dám đem trách nhiệm đổ lên đầu cô.
          “ Là do cơ thể em quá hoàn mĩ thôi .” Anh tà mị khẽ liếm cánh môi, ý đồ tiếp tục khơi mào dục vọng trong  cô.
          Anh vẫn quên không được, khoảnh khắc cô ở dưới thân anh khát vọng anh, không giống một xử nữ thanh thuần, nhiệt tình làm cho anh nhớ mãi không quên.
          Ami bị anh xâm nhập mà phẫn nộ, không chú ý tới gương mặt tà mị của anh .
          “Anh là đồ lưu manh, vô liêm sỉ chết tiệt !”
          Cô vừa mắng vừa sửa lại áo ngủ của mình: “Anh vốn không nên xuất hiện trong phòng tôi. Nói! Anh làm cách nào biết địa chỉ nhà tôi? Anh tiến vào bằng cách nào?”_  Nếu không biết rõ hai vấn đề này, cô vĩnh viễn đừng hi vọng có thể an tâm ngủ.
          Ngày mai! Nhất định phải tìm thợ khoá thay khoá cửa nhà mình. Ami nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn anh.
          Yoongi khẽ nhếch cánh môi, tà mị cười: “Cái đó có gì khó? Chỉ cần bỏ một chút tiền liền biết địa chỉ nhà em, hơn nữa với kỹ thuật phá khoá của tôi, xâm nhập vào nhà em là việc cực kỳ đơn giản."
          Lời nói của anh dập tan ý định vừa rồi của cô, làm hô hấp cô cứng lại, sắc mặt tái nhợt. Cho dù cô có thay đổi khóa, cũng không ngăn được anh xâm nhập…
          Cô nên làm cái gì bây giờ? Chẳng lẽ thực không thể thoát khỏi dây dưa cùng anh sao? Chỉ vì một tai nạn xe cộ nho nhỏ mà bồi thường hạnh phúc cả đời mình, đáng giá sao?
          “Anh rốt cuộc đến để làm gì?”_ Ami tức giận hỏi anh.
          “Đương nhiên là tới chiếu cố em.”_ Anh trả lời như thể đó là điều đương nhiên, làm tâm tình của cô khó chịu tới cực điểm.
          “Anh từ nay về sau biến mất khỏi mắt tôi, đối với tôi mà nói chính là sự chiếu cố tốt nhất.”
          “Tôi nếu biến mất, em… bỏ được sao?”_  Chỉ sợ không quá vài ngày, thân thể của cô liền chịu không nổi .
          Đôi mắt lạnh của anh giống như nhìn thấu tâm hồn cô, làm cô không được tự nhiên, liền cúi đầu, không có gan cùng anh đối mặt, bởi vì từ trong mắt anh, cô nhìn thấy được hình ảnh chột dạ của bản thân.
          Đúng như lời anh nói, cô luyến tiếc nếu anh biến mất không thấy, khi anh thật sự biến mất, người trước hết không chịu nổi… chỉ sợ sẽ là cô.
          Cô thực hận chính mình yếu đuối! Mới một buổi tối…cô đã quên mất sự thật rằng mình sẽ đính hôn…
          “Không có gì tốt để luyến tiếc cả.” Cô kiêu ngạo ngẩng đầu, mạnh miệng nói, tuyệt đối không thừa nhận lực ảnh hưởng của anh đối với mình.
          Yoongi mỉm cười, sau khi mặc lại quần liền trực tiếp bế cô lên.
          “Anh muốn làm gì?!” _ Ami khoa chân múa tay đánh anh_ “Buông! Buông… Anh mau thả tôi xuống dưới… Tôi sẽ kêu cứu mạng !”
          “Em kêu đi !” Yoongi không để tâm uy hiếp của cô. Đã sớm nhìn thấu cô chỉ là hổ giấy, chỉ biết kêu sẽ không cắn, huống hồ hổ giấy làm sao có thể so với con cáo già như anh đây?
          Anh không để ý Ami giãy dụa, ôm thân hình thon nhỏ của cô ra khỏi phòng ngủ, đem cô an trí trên ghế của phòng khách.
          Vào trong bếp lục lọi, nấu nướng gì đó, tầm 20 phút sau, anh mang đồ ăn ra.
          “Ăn đi!” Anh ngồi xuống bên cạnh cô. Ami nhìn thấy đồ ăn trên bàn, không tự chủ được nuốt nước miếng. Cô đã bao lâu không ngửi thấy mùi thức ăn do nhà làm ? Chắc đã mười mấy năm rồi nhỉ ….
          Năm đó mẹ cô mang theo cô rời khỏi người cha đổ đốn, một thân một mình liều mình kiếm tiền nuôi cô, mỗi ngày về nhà đều mệt mỏi ngã xuống ngủ, làm sao còn sức nấu cơm cho cô ? Luôn đưa tiền bảo cô ra bên ngoài ăn...
          Cô thông cảm mẹ làm việc vất vả, chưa bao giờ dám phiền mẹ nấu cho mình chút cơm, luôn một mình ăn quán ăn ở đầu đường. Sau khi tốt nghiệp đại học rồi vào làm việc ở tập đoàn MJW, mẹ lại do mệt mỏi quá độ mà ngã xuống, từ đó về sau cô thường xuyên ở tại bệnh viện cùng công ty, cho đến khi mẹ qua đời vì bệnh mới thôi.
          Dần dần… cô sớm đã quên hương vị đồ ăn do nhà nấu, cũng đã quên cảm giác cả nhà cùng nhau dùng bữa…. Hiện tại nhớ lại, cô không có một chút ấn tượng nào liên quan đến mẹ con cùng nhau ăn cơm… Trí nhớ nguyên lai cũng là một loại hình ảnh không bền, lâu ngày cũng sẽ biến mất vô tung.
          Nhìn đồ ăn trên bàn, tuy rằng chỉ đơn giản có ba món ăn cùng một món canh, nhưng là mùi hương khiến cô mãnh liệt hưởng ứng, thế này mới nhớ tới, từ trưa hôm qua mình đã chưa có gì vào bụng.
          Người con trai  này… Là đặc biệt tự nấu đồ ăn cho cô ư? Anh… dường như cũng không có xấu xa như cô nghĩ. Trong mắt có một loại cảm động, Ami chớp mắt, mong nuốt lại nước mắt. Trên đời này tự nhiên còn có người sẽ vì cô mà nấu cơm? Cô thật sự quá cảm động!
          “Chỉ là một ít đồ ăn đơn giản, hy vọng em không chê.”
          “Vậy tôi sẽ không khách khí.” Cô quay sang anh cười tươi, trong mắt nồng đậm lòng biết ơn.
          Bộ dáng cảm động của Ami toàn bộ đều rơi vào đôi mắt tính kế của anh, cánh môi khẽ nở nụ cười vừa lòng, anh thưởng thức bộ dáng cô ăn, đồng tử nâu u ám đang hưng phấn sáng rọi.
          Anh biết — cô đã là vật trong tay của anh!
          Cũng không uổng công anh bỏ tiền điều tra cô, chỉ cần nắm được nhược điểm của cô mà xuống tay, còn sợ cô gái này dám đối anh không nói gì nghe nấy sao?
          Anh biết rõ phải làm như nào để dụ dỗ phụ nữ ! Tuy rằng Ami khác xa những loại con gái mà trước đây anh cùng tiếp xúc, nhưng mà cũng khó mà không đổ trước anh. ( Au : đến em còn chưa tiếp xúc với anh mà ngày nào cũng tương tư đây này..🤭 )
          Xem cô! Vẻ mặt hạnh phúc ngọt ngào ăn cơm tối, anh chẳng qua là vì cô mà nấu cơm, cô liền cảm động sắp khóc.
          Mặc kệ đối phó với một nữ nhân như nào, ôn nhu đều là vũ khí duy nhất, chỉ cần nhằm vào nhu cầu của cô mà ôn nhu xuống tay, nữ nhân nào cũng là dễ như trở bàn tay.
          Thấy anh không có dấu hiệu động đũa, Ami khó hiểu ngẩng đầu nhìn anh.
          “Anh sao lại không ăn?” Chỉ có cô một người liều mình ăn, làm sao có thể không biết xấu hổ?
          “Tôi nhìn em ăn ngon, liền cảm thấy hạnh phúc ,bụng cũng đủ no.” Anh nói mà mặt không đỏ, khí không suyễn, Ami lại đỏ bừng hé ra mặt, trong lòng lại bởi vì lời nói của anh mà có cảm giác nhộn nhạo ngọt ngào.
          Cô giúp anh gắp đồ ăn vào trong bát, thấp giọng nói : “Cho dù như thế… vẫn nên ăn cơm nha!”
          Hai người tựa như một đôi vợ chồng mới cưới, giúp đối phương gắp đồ ăn, cùng ăn bữa tối ngọt ngào.
          Sau khi ăn xong bữa tôi, Yoongi ôm cô ngồi trên ghế xem TV.
          TV truyền những tin tức đã phát sinh hôm nay, Ami đôi mắt dán chặt trên gương mặt không chút thay đổi kia.
          “Anh rốt cuộc là ai? Tên gọi là gì?” _Đây chính là nghi vấn trong lòng cô.
          Bọn họ đã có quan hệ thân mật, mà cô… lại không biết tí gì về anh, bao gồm cả tên của anh...
          “Chuyện này quan trọng sao?” Thu tầm mắt khỏi màn hình ti vi, anh nhìn về phía khuôn mặt vẫn đầy sự nghi vấn của cô.
          “Đối với tôi chuyện này rất quan trọng.”
          Anh nhíu mi, suy tư một chút rồi mới nói: “Em có thể gọi tôi Yoongi, đây là tên của tôi.”
          “Vậy còn họ anh đâu?” Ami huých anh một chút, thực không hài lòng với câu trả lời của anh.
          “Về sau sẽ nói cho em.” _Anh trả lời có lệ. Chờ anh chiếm lại được những gì thuộc về mình, anh tự nhiên sẽ nói ra dòng họ cùng thân thế thật sự.
          “Vì sao phải chờ đến sau này?” Cô hiện tại muốn biết chuyện của anh.
          “Cô gái! Lòng hiếu kỳ của em quá nặng.” _ Anh không thích nữ nhân nói nhiều.
          “Tôi……”
          Chịu không nổi cô liên tiếp đưa ra vấn đề, anh đem lời của cô toàn bộ chặn vào trong miệng. Ami bất ngờ không kịp phòng bị, chỉ có thể ngơ ngác để cho anh chiếm hết tiện nghi, tùy ý để đầu lưỡi linh hoạt của anh tiến vào trong miệng, vơ vét mật ngọt của cô, tay anh thâm nhập vào áo ngủ của cô, vuốt ve phần da thịt tuyết nộn của cô, mà tri giác duy nhất của cô là cái mũi là còn ngửi được hơi thở, cái loại hương vị đầy nam tình này như thể sinh ra để kích tình, làm cho tim cô đập thình thịch, khó thở……
          Lửa nhiệt tình làm cho cô buông lỏng đề phòng, hai tay vòng ra sau cổ anh, chủ động hưởng ứng yêu cầu, lưỡi cùng nhau dây dưa…
          Ami chìm đắm trong thủ đoạn dụ dỗ cao siêu của anh, đem hết tất cả lo toan đều ném ở sau đầu, nhất là hôn ước trong lúc đó của cô cùng Han Junwoo .
          Giờ khắc này, cô chính là một phụ nữ cô đơn khát cầu sự yêu thương từ người khác giới, mà không phải là cô gái tên Ami luôn sống vất vả, lại càng không phải giám đốc phu nhân tương lai của tập đoàn MJW , vị hôn thê của Han Junwoo .
          “Em thật nhiệt tình.”
          Thanh âm anh nháy mắt đánh thức cô. Cô đang làm cái gì? Cô chính là người sắp đính hôn, cũng coi như là phụ nữ đã có chồng, tự nhiên còn cùng một người nam nhân ngoại tình.
          Cô….. thật không biết xấu hổ!
          Ami bỗng nhiên nhận thấy được chính mình luống cuống, càng kinh hãi khi thấy cử chỉ thân mật của mình cùng anh, nhanh chóng lôi ra bàn tay anh đang đặt trên ngực, cũng đẩy anh ra khỏi người mình.
          “Đây là không đúng .” Cô tự sỉ nhục bản thân tham hoan nhiệt tình.
         

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro