Chương 90: Bangtan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Min Yoongi  rời khỏi Min gia không lâu, thì thấy xe của Nam Joon đuổi theo phía sau, vì vậy dừng xe lại bên ven đường, xuống xe lạnh lùng đứng ở ven đường, im lặng không nói.
Nam Joon xuống xe, mặt áy náy đi tới, sau đó dùng giọng nói hết sức ân hận: "Yoongi, thật xin lỗi -------".
"Nam Joon, từ nay về sau giữa chúng ta chỉ có chủ tớ, phải gọi tôi là thiếu gia". Không đợi Nam Joon nói xong,Min Yoongi mở miệng cắt đứt lời hắn, thái độ cùng giọng nói cũng xa lạ tới cực điểm.
Nam Joon đối với chuyện lần này rất đau buồn, vì vậy giải thích: "Yoongi, để lộ hành tung của anh là bất đắc dĩ do tôi bị ép mới, Chủ tịch Min ra lệnh, tôi không thể không làm theo, mong anh tha thứ cho".
"Nếu như cậu cái gì cũng không biết, vậy tôi cũng không làm khó. Nam Joon, bắt đầu từ bây giờ chuyện của tôi, không cần cậu xen vào nữa, sau này cũng không cần tìm tôi, đương nhiên tôi cũng sẽ không tìm cậu".
"Yoongi, nhiều năm làm anh em như thế, cậu có cần phải làm như vậy không?".
"Cậu xem tôi là anh em sao?".
"Chuyện lần này, đúng là lỗi của tôi, không nên để lộ hành tung của anh, đối với chuyện lần này tôi rất xin lỗi. Nhưng tôi không còn biện pháp nào,Chủ tịch Min nhất định bắt tôi nói ra hành tung của anh, tôi cũng chỉ nói một chút, cũng không nói ra toàn bộ. Anh ở đây theo đuổi người phụ nữ tên Park T/b, chuyện này tôi chưa nói".
Min Yoongi nắm áo Nam Joon, tức giận chất vấn: "Cậu dám điều tra tôi?".
"Tôi chỉ vô tình điều tra chuyện của anh, chẳng qua là hiếu kỳ cho nên điều tra một chút. Khi anh bảo tôi điều tra tài liệu nhân viên công ty Bách Hóa, tôi không có nghi ngờ, nhưng anh để tôi hai tiếng điều tra một người tên là Park T/b, tôi lúc đó bắt đầu nghi ngờ sao anh lại ra lệnh các công ty xí nghiệp khác không được mướn người phụ nữ này. Chủ tịch Min cũng biết chuyện này, ông ấy đoán là người phụ nữ này đối với anh quấn quít bám lấy, muốn tôi dùng biện pháp để người phụ nữ kia biến mất khỏi bên cạnh anh, cũng bởi vì như thế tôi mới biết được anh đang theo đuổi người phụ nữ này, mà không phải muốn bỏ rơi cô ấy. Nếu như không phải bởi vì biết anh theo đuổi cô ấy, tôi đã sớm nghe theo lệnh của Chủ tịch Min , đem người phụ nữ bên cạnh anh làm cho biến mất".
"Nam Joon, tôi cảnh cáo cậu, nếu như cậu dám động đến một sợi lông của cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu". Min Yoongi lạnh lùng cảnh cáo.
"Anh yên tâm, tôi làm việc có chừng mực, nếu như tôi thật sự động tới cô ấy, đã đem chuyện anh và cô ấy nói cho chủ tịch Min biết. Nếu như chủ tịch Min biết chuyện này, anh nên biết ông ấy sẽ hành động ra sao".
Nam Joon thật lòng, không giống như là giả, Min Yoongi có chút tin tưởng hắn vì vậy buông tay ra, không nắm lấy áo của hắn nữa.
Dù vậy, anh cũng không có cách nào tha thứ chuyện hắn bán đứng anh.
"Yoongi, giấy chung quy không thể gói được lửa, coi như anh bây giờ có thể gạt được Chủ tịch Min, vậy sau này, rồi ông ấy cũng sẽ biết".
"Đó là chuyện của tôi, cậu bớt can thiệp vào". Min Yoongi không muốn cùng Nam Joon phí phạm thời gian, vì vậy đi tới chỗ xe của mình, mở cửa bước lên xe.
Nam Joon bước nhanh tới, kéo anh: "Yoongi, tôi biết anh tìm Park T/b, cần tôi giúp một tay không?".
"Không cần, bắt đầu từ hôm nay chuyện của tôi không cần cậu can thiệp, chính xác là không cần cậu nhúng tay vào, cậu tốt nhất nên nhớ". Min Yoongi đem tay của hắn hất ra, sau đó lên xe, nhanh chóng đi.
Nam Joon không có đuổi theo, mà đứng tại chỗ đau buồn thở dài.
Xem ra quan hệ giữa bọn họ, đã không còn.
Hắn thật không hiểu, Chủ tịch Min  tại sao bắt ép Min Yoongi cưới Han Ye Na?
Nam Joon đứng tại chỗ thở dài một hồi, sau đó cũng lên xe trở về Min gia.
Đi vào trong đại sảnh, vô cùng yên tĩnh, một chút âm thanh cũng không có.
Min Yoon Huyk ngồi ở đại sảnh xem báo chí, cả khuôn mặt căng thẳng khiến người ta cảm thấy ông không phải đang xem báo, mà đang trầm tư.
Lúc này, Lee A Yoon từ trên lầu đi xuống, thấy Nam Joon, vì vậy hỏi một chút: "Nam Joon , cậu mới vừa rồi đuổi theo Yoongi phải không?".
"Đúng vậy". Nam Joon không giấu giếm, trực tiếp trả lời.
"Nó không sao chứ, có tốt không?".
Ra đời còn không tốt vậy: "Xin bà yên tâm, thiếu gia không có chuyện gì, nhiều lắm là tức giận, tin rằng chỉ một thời gian ngắn là tốt thôi".
"Đứa nhỏ này tính tình sao lại bướng bỉnh như vậy, đại thiếu gia cũng không cần làm, lại đi ra ngoài cho khổ, haizzz!".
Lee A Yoon nói những lời này, khiến Min Yoon Huyk rất tức giận, để tờ báo xuống nghiêm nghị nói: "Cuộc sống của nó khổ sao? Có Min thị đế quốc cho chống đỡ cho nó, còn khổ chỗ nào? Tiền tùy thích nó xài, người tùy thích dùng, gặp phải phiền phức đều có người giải quyết, cuộc sống khổ ở chỗ nào hả?".
"Nói như ông vậy, tôi không đồng ý, từ lúc Yoongi biết chuyện đến giờ, nó cũng rất ít khi cùng Min gia qua lại, không phải là vạn nhất đắc dĩ nó cũng không thích dây dưa. Ông có thể hỏi Nam Joon,từng giúp nó bao nhiêu việc. Tôi có thể xác định, mười ngón tay tuyệt đối chưa chạm tới".
"Nam Joon , bao nhiêu lần?" Min Yoon Huyk không tin, đi hỏi Nam Joon .
"Chủ tịch -------".
Lần này Nam Joon lại bị làm khó, không biết là nói thật hay nói dối.
Nói thật, có lỗi với Min Yoongi, nói dối chỉ sợ chủ tịch Min sẽ mất hứng, bây giờ hắn đang bị hai phía làm khó a!
"Nói, rốt cuộc bao nhiêu lần?".
"Thật ra thì không có mấy lần, thiếu gia khi còn nhỏ không nói, từ khi trưởng thành tới giờ có thể tính là không vượt qua năm lần".
"Cái thằng tiểu tử thối này, xem ra thật muốn cùng ta đối chọi, đáng giận." Min Yoon Huyk đã biết đáp án, giận đến gầm thét.
"Yoon Huyk, tôi thật sự không hiểu, tại sao ông phải cùng làm thông gia với Han gia chứ? Quan hệ cha con của ông với Yoongi vốn đã không tốt, nhưng cho dù không tốt thì những năm gần đây nó chẳng qua chỉ cư xử lạnh nhạt đến tận bây giờ, không như lần này cứ cương quyết bài xích như vậy. Nếu chuyện cứ tiếp tục tiến triển như vậy, chỉ sợ ông cũng không thể làm ba đâu. Chẳng lẽ ông muốn cùng nó cắt đứt quan hệ cha con luôn sao? Lee A Yoon khuyên nhủ Min Yoon Huyk, để cho ông bỏ đi ý niệm làm thông gia với Han gia.
Min Yoongi  mạnh mẽ bài xích, bà thật sự cảm nhận được, hơn nữa có thể dự đoán được nếu như cử hành hôn lễ này, chính là một bi kịch.
Về phần bi kịch gì, bà thực không biết.
"Cùng kết thông gia với Han gia, thế lực Min thị đế quốc có thể lớn mạnh, tại sao không tốt?" Min Yoon Huyk đúng lý hợp tình trả lời, nửa điểm cũng không cảm thấy cuộc hôn nhân này sai ở chỗ nào.
"Thế lực Min thị  còn chưa đủ lớn mạnh sao, mà ông phải hy sinh người thân thì mới lớn mạnh được chứ?".
"Bà thì biết cái gì?".
"Tôi không hiểu những cạnh tranh của giới kinh doanh, nhưng tôi biết, một người còn sống nếu như không có một người nào quan tâm đến thì cho dù ông có nhiều tiền đi chăng nữa, thế lực có mạnh hơn thì cũng chỉ là kẻ đáng thương mà thôi".
"Lee A Yoon ------" Min Yoon Huyk cả giận, giận dữ nhìn Lee A Yoon, cảnh cáo bà không nên nói chuyện lung tung.
Nhưng mà Lee A Yoon lại khẳng định nói: "Tôi sống hơn nửa đời người, ngay cả bạn bè tri kỷ cũng không có, mỗi ngày đều mang danh hiệu Min phu nhân hào quang sống qua ngày, không ai cùng tôi chia xẻ, dù tôi có hỉ nộ ái ố cũng đều chỉ có một mình tôi biết, ngay cả nói cũng không biết nói với ai. Cuộc sống như thế đã qua hơn hai mươi năm, ngán, cũng mệt mỏi. Thật ra thì tôi rất hâm mộ những cặp gia đình bình thường kia, bọn họ có thể chăm sóc lẫn nhau, mỗi ngày cùng người nhà mình vừa nói vừa cười, đó mới là cuộc sống".
"Đủ rồi, nếu bà cảm thấy buồn chán cô đơn có thể tham gia hoạt động, đừng nói với tôi những chuyện vô dụng kia".
"Được rồi, không nói nữa, nhưng có chuyện tôi nhất định phải nói. Chuyện đám cưới cùng Han gia, tôi hy vọng ông hãy suy nghĩ kỹ một chút, nếu như ông cố ý muốn làm như vậy, chỉ sợ Yoongi thật sự sẽ không muốn người cha này nữa".
"Tôi không còn lựa chọn khác, nhất định phải cùng Han gia đám cưới, bà có biết hay không?" Min Yoon Huyk nóng nảy, nhất thời không nhịn được, vẻ mặt bất đắc dĩ đều lộ hết ra ngoài.
Ông bất đắc dĩ khiến Lee A Yoon nghi ngờ, nghiêm túc hỏi: "Yoon Huyk , rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà khiến ông không biết làm sao, chuyện này nhất định có nguyên nhân có đúng hay không? Việc cưới xin cùng Han gia, thật ra lúc Yoongi còn nhỏ ông đã có đề cập qua, nhưng những năm gần đây cả một chữ ông cũng không đề cập tới, giống như đã quên đi, nhưng gần đây ông đột nhiên lại mạnh mẽ muốn làm như vậy nhất định là có nguyên nhân".
Nam Joon cũng cảm thấy có chuyện kỳ lạ, vì vậy liền hỏi một chút: "Chủ tịch, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, có thể nói cho chúng tôi biết được không?".
"Các người đã từng nghe qua Bangtan chưa?" Min Yoon Huyk  nặng nề hỏi, trên mặt tràn đầy lo lắng.
Lee A Yoon nghe đến cái tên này, cả người cảm thấy có chút nặng nề, tận đáy lòng trào lên lạnh lẽo.
"Bangtan, là xã hội đen sao?".
"Chủ tịch, cho dù là xã hội đen thì với thế lực Min thị , muốn tiêu diệt hết bọn họ cũng không phải khó".Nam Joon  không để Bangtan này trong mắt, trên mặt biểu hiện rất rõ.
Xã hội đen, hắn cũng gặp không ít, có chút cố ý lấy tên để hù dọa người, thật ra chỉ là một đống tên côn đồ tụ tập ở chung một chỗ mà thôi.
"Không phải xã hội đen, nhưng so với xã hội đen càng đáng sợ hơn. Tôi nghe được tin đồn, Bangtan có một người gọi là Mochi, là một thiên tài máy tính, hơn nữa là người nắm rõ thị trường chứng khoáng, chỉ cần hắn đã nhắm vào là không bao giờ sai. Bởi vì hắn là thiên tài, nên Bangtan phát triển cực kỳ nhanh chóng. Ba mươi phần trăm cổ phần Min thị đang nằm trong tay hắn, nếu như hắn tiếp tục thu mua, chẳng bao lâu nữa hắn sẽ trở thành cổ đông lớn nhất Min thị . Tôi điều tra được chút chuyện, phát hiện có người lén thu mua cổ phần Min thị , hơn nữa giá cả tương đối mê người, rất nhiều người cũng nguyện ý bán ra. Nếu như Mochi trở thành cổ đông lớn nhất Min thị , vậy chúng ta sẽ bị người khác khống chế".
"Vậy, vậy làm sao bây giờ?" Lee A Yoon nghe vẫn chưa hiểu hết, nhưng mà biết chuyện này nghiệm trọng thế nào.
Bà cho rằng không ai có thể đối phó được Min thị , đột nhiên có thêm Bangtan.
"Cho nên ông mới vội vã muốn Yoongi cưới Ye Na, để Min thị đế cùng tập đoàn Han thị liên kết lại một chỗ, như vậy mới có chống lại Bangtan ".
"Nhưng mà Yoongi sẽ không đồng ý".
"Cũng không phải nó đồng ý, tất cả đều do tôi quyết định".
Min Yoon Huyk khôi phục lại bộ dáng nắm giữ quyền lực trong tay.
Ông tuyệt đối không cho phép, bất luận kẻ nào cũng không thể nắm giữ ông.
Lee A Yoon không nói nữa, trong lòng biết chỉ có thể kết thông gia cùng Han gia, mới giải quyết được chuyện.
Hết chương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro