THẦN GIAO CÁCH CẢM NHÂN TẠO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kinh nghiệm của (Telepathy nhân tạo) thực sự không phải là bất thường. Nó đơn giản như nhận được một cuộc gọi điện thoại di động vào trong não của một người.

Thật vậy, hầu hết các công nghệ liên quan là chính xác giống với công nghệ điện thoại di động. Vệ tinh, tháp phát sóng, radar, liên kết người gửi và người nhận. Một máy tính (multiplexer) định tuyến tín hiệu thoại của người gửi thông qua các tháp vi sóng đến một vị trí hoặc ô được xác định rất cụ thể. (Bộ thu) được định vị và theo dõi với độ chính xác đã xác định, trong phạm vi vài feet của vị trí thực tế. Nhưng người nhận không phải là điện thoại di động. Đó là một bộ não của con người.

Trong hư không, một giọng nói đột nhiên nở rộ trong tâm trí của mục tiêu. Bộ não của con người không có tường lửa để bảo vệ, do đó không thể chặn và tắt tiếng. Người nhận có thể nghe thấy suy nghĩ bằng lời nói của người gửi. Người gửi đến có thể nghe thấy tất cả những suy nghĩ của mục tiêu đang suy nghĩ qua sóng não của họ, chính xác như những suy nghĩ bằng lời nói của mục tiêu đã được nói hoặc phát sóng. Vì lý do này, kinh nghiệm có thể được gọi là (nghe giọng nói) nhưng được mô tả đúng hơn là (thần giao cách cảm nhân tạo).

Bây giờ, nếu thần giao cách cảm nhân tạo hoàn toàn tự nguyện, giống như một cuộc trò chuyện giữa những người bạn ngồi chung trong phòng thì có thể nó thật tuyệt. Người ta có thể nói chuyện qua lại với một người bạn, trao đổi những suy nghĩ bằng lời nói chính xác như thể đang nói chuyện trên điện thoại, nhưng không cần sử dụng giọng nói bằng miệng của một người, mà chỉ cần suy nghĩ. Đó là một hình thức hoàn toàn im lặng, subvocal của bài phát biểu. Giữa những người đang yêu nhau điều này sẽ rất đẹp.

Vấn đề là thần giao cách cảm nhân tạo cung cấp vũ khí hoàn hảo để tra tấn tinh thần và trộm cắp thông tin cá nhân trong não của 1 người mà họ không tự nguyện. Nó cung cấp một phương tiện cực kỳ mạnh mẽ để khai thác, quấy rối, kiểm soát và hãm hiếp tâm trí của bất kỳ người nào trên đất nước. Nó mở ra cửa sổ để chiếm hữu đánh cắp ý tưởng và trí tuệ của người khác.

Khi được sử dụng như một hệ thống vũ khí (nonlethal), nó trở thành một phương tiện lý tưởng để trung hòa hoặc làm mất uy tín đối thủ kinh tế, chính trị của họ. Những người biểu tình vì hòa bình, các nhà báo trở nên nhút nhát và các nhà lãnh đạo của các nhóm đối lập có thể sững sờ trong im lặng với vũ khí này.

Thần giao cách cảm nhân tạo cũng cung cấp một phương tiện lý tưởng cho cuộc xâm lược hoàn toàn riêng tư. Nếu tất cả những suy nghĩ có thể được đọc, thì Mật khẩu, số PIN và bí mật của 1 cá nhân đơn giản là không thể được bảo vệ. Người ta không dám tắm gội hoặc sinh hoạt riêng tư thầm kính. Những khoảnh khắc riêng tư đáng xấu hổ của họ điều bị nghe và xem trộm không thể che giấu, họ phải chịu mọi cách bình luận và nhận xét bằng những lời nói trực tiếp vào não gây tổn thương tinh thần rất lớn. Bằng chứng cũng có thể được thu thập để tống tiền một cách cực kỳ dễ dàng, tất cả những sai lầm trong quá khứ của một người đều bị họ biết hết.

Giống như một người gọi điện thoại bị biến thái có thể là một người thù địch có công nghệ này trong tay có thể nói vào não của mục tiêu bất cứ lúc nào trong ngày, cả ngày dài. Giấc ngủ của họ có thể bị gián đoạn. Lời cầu nguyện của họ có thể không được tha thứ, tín ngưỡng tôn giáo, tình yêu đất nước, yêu nhân loại của 1 người bị họ vất vào thùng rác. Các cuộc họp kinh doanh có thể bị tiết lộ. Tình yêu có thể bị chia li, giấc mơ có thể bị xâm chiếm, những kỷ niệm buồn ngây thơ đã được gợi lại.

Kẻ tấn công không thể được nhìn thấy hoặc xác định, cuộc tấn công không thể dừng lại và thiệt hại tâm lý là rất lớn. Không có một dấu hiệu duy nhất còn lại trên cơ thể và hoàn toàn không có bằng chứng cho thấy bất kỳ tội phạm hoặc vi phạm nào đã từng xảy ra! Mọi thứ xảy ra với nạn nhân xảy ra bên trong đầu nạn nhân. Có bằng chứng vật lý nào để cung cấp cho cảnh sát? Nếu không có bằng chứng vật lý, làm thế nào có thể một bức ảnh cảnh tội phạm hoặc dấu vân tay họ? Không có dấu chân dẫn đến hiện trường. Thật vậy, không có cảnh vật lý nào cả và không có bằng chứng cho thấy một cuộc tấn công đã diễn ra.

Hầu hết những người trải nghiệm hình thức lạm dụng thần kinh nhân tạo này đều cảm thấy như thể tâm trí của họ đã bị hãm hiếp. Họ thấy mình bị săn đuổi, rình rập 24/7, quấy rối và lạm dụng bởi một người hoặc những người từ chối cho họ tên tuổi, những người làm suy yếu tâm trí của mình với ngôn ngữ khó hiểu nhất không thể tưởng tượng được và người từ chối gác máy hoặc biến mất. Người gọi thỏa thích trong sự tra tấn tàn bạo của mục tiêu của họ. Hơn nữa, họ thích thú với việc vi phạm quyền riêng tư của mục tiêu, đọc suy nghĩ của mục tiêu và bình luận về mọi thứ mà mục tiêu suy nghĩ và đang làm trong một nỗ lực để chứng minh một cách dã man nhất có thể là mục tiêu không có sự riêng tư nào cả.

Những người gọi hành động trong ngắn hạn, chính xác như những kẻ hiếp dâm hoặc những kẻ rình rập biến thái. Hãy tưởng tượng những gì một người đàn ông có thể làm nếu anh ta tìm thấy một điện thoại di động ma thuật cho phép anh ta quay số nói những lời nói vào não của nạn nhân và những suy nghĩ riêng tư của bất cứ ai trên đất nước. Sự cám dỗ để chọn một mục tiêu ngẫu nhiên và bắt đầu theo dõi hoặc lạm dụng người đó sẽ rất lớn, gần như không thể cưỡng lại. Nó có thể trở thành một sở thích bị bệnh hoạn, một niềm vui tội lỗi rất nhanh. Vú khí này đặt vào tay của một đơn vị cảnh sát bí mật, khả năng lạm dụng công nghệ như vậy thậm chí còn lạnh hơn.

Bây giờ, phản ứng tự nhiên của một người bình thường và thông minh trải qua những kinh nghiệm khủng khiếp của hãm hiếp tâm trí lần đầu tiên là hoảng sợ và tiếp cận với một chiếc điện thoại thực sự. Họ gọi cho gia đình, liên lạc với bác sĩ của họ hoặc gọi cảnh sát với một lời phàn nàn kỳ lạ rằng ai đó đang rít lên những giọng nói vào não tôi.

Nhưng nếu cảnh sát là những người đứng đằng sau sự lạm dụng, các nạn nhân sẽ không nhận được nhiều sự giúp đỡ, đúng không? Và nếu cảnh sát không phải là thủ phạm, thì làm thế nào để họ bắt giữ thủ phạm? Nó thuận tiện hơn và dễ dàng để tin rằng người gọi là một nutcase.

Theo thứ tự ngắn, nạn nhân của hãm hiếp tâm trí thấy mình hoặc bản thân trải qua sự sỉ nhục khi bị đưa đến khu vực tâm thần, thường bị người thân yêu thương vô tình vì lợi ích của chính mình.

Càng nỗ lực để chứng minh rằng giọng nói hay giọng nói trong đầu của một người là "thực", thì càng tự mãn trở thành nụ cười của các bác sĩ, người thân, mọi người sẽ khăng khăng rằng công nghệ như vậy không tồn tại, rằng tiếng nói không thể có thật, chỉ là ảo tưởng và người ta phải lấy một med med mạnh và nằm xuống để nghỉ ngơi lâu dài.

Kinh nghiệm của (nghe giọng nói) - đặc biệt là tiếng nói cung cấp cho một dòng chảy của lạm dụng tiêu cực sẽ đạt được một tự động nhập vào não. Thật vậy, nghe giọng nói là một ví dụ cổ điển của tâm thần phân liệt, hoang tưởng. Nếu bạn nói bạn nghe thấy giọng nói trong não 24/7 thì người xung quanh bạn sẽ nói bạn điên khùng.

Tuy nhiên, khi được giải phóng từ khu vực tâm thần với nguồn cung cấp tiền thuốc đắt tiền, người nghe giọng nói trực tiếp vào não thường thấy rằng các loại thuốc không hiệu quả - chính xác như người ta mong đợi nếu vấn đề của họ không liên quan gì đến hóa học não và mọi thứ liên quan đến điện tử sinh học tấn công bởi những kẻ rình rập vô hình.

Những người nghe nói thường hỏi các nhà tâm thần học, bởi vì nhiều người trong số họ không phù hợp với mô hình cổ điển của tâm thần phân liệt, thường bắt đầu khởi phát vào những năm hai mươi. Các nạn nhân của thần giao cách cảm nhân tạo thường ở độ tuổi ba mươi hay bốn mươi và nhiều người không có tiền sử bệnh tâm thần nghiêm trọng hoặc lạm dụng thuốc. Nhiều người có vẻ tỉnh táo, khỏe mạnh và hợp lý ngay cả khi khăng khăng rằng họ có thể nghe thấy tiếng nói. Họ đồng ý với các bác sĩ tâm thần rằng họ đang chán nản và muốn tự tử, nhưng ai mà không có chút chán nản trong những hoàn cảnh như vậy đúng không? Bị rình rập và bắt nạt bằng lời nói mỗi giờ thức dậy trong ngày là một dạng tra tấn tinh thần tàn bạo.

Nạn nhân của hãm hiếp tâm trí nhanh chóng học cách không thảo luận về (vấn đề tâm lý) của họ với gia đình và đồng nghiệp. Thật xấu hổ, thật lạ lùng, nó rất ít được mọi người thông cảm và chỉ phục vụ để báo động hầu hết mọi người. Cách duy nhất mà một người khác có thể giúp đỡ là gợi ý rằng nạn nhân hãm hiếp tâm trí nên đi tìm một bác sĩ tâm thần, lúc đó bác sĩ sẽ nhanh chóng tăng gấp đôi liều thuốc meds meds và thuốc chống trầm cảm. Kết quả là một hóa đơn y tế rất cứng, mà chỉ thêm nặng về tài chính cho nạn nhân. Và sự quấy rối bằng lời nói vẫn cứ tiếp tục.

Khi họ học cách chịu đựng sự tra tấn hàng ngày của họ, những người nghe nói thường có thể trở lại cuộc sống chính thống, nơi họ có thể thực hiện những cuộc hội thoại thông minh giữ công việc và hoạt động bình thường. Trong thực tế, nếu họ không thảo luận về vấn đề của họ, họ thường không thể được nói với những người bình thường trên đường phố. Bởi vì họ là những người không còn bình thường.

Do đó, ngày càng có nhiều người nghe giọng nói trong xã hội của chúng ta nhưng họ che giấu chỉ vì những lý do trên. Những người tiếp tục nhấn mạnh rằng có một xã hội bí mật của những người rạng rỡ tiếng nói vào đầu của chúng tôi, người xung quanh chỉ đơn giản là cười vào im lặng hoặc dán nhãn tâm thần phân liệt hoang tưởng cho những nạn nhân. Họ hoàn toàn bị mất uy tín. Thực tế, nhiều thính giả đã tiếp thu ý tưởng rằng họ bị bệnh tâm thần hoang tưởng và họ đấu tranh để tìm hiểu nguyên nhân của họ, có thể tiếp tục dường như rất thực tế.

Đương nhiên, nhiều người trong số những người nghe bằng giọng nói trực tiếp vào não này rất bối rối. Họ chuyển sang hỗ trợ các nhóm, bao gồm các cộng đồng trực tuyến như nhóm hỗ trợ của Facebook, Google, Yahoo. .v.v...

Bất cứ ai nghi ngờ rằng thần giao cách cảm nhân tạo tồn tại chỉ cần liên hệ với cộng đồng, nơi họ sẽ gặp những người tiếp tục khăng khăng rằng họ đang bị quấy rối điện từ bởi những người thực sự sử dụng một công nghệ không rõ nguyên nhân.

Đáng ngạc nhiên, có một số lượng lớn các tài liệu khoa học và bằng chứng hoàn cảnh để sao lưu những yêu sách đó.

Trong các bài viết sau, chúng ta sẽ khám phá lịch sử của thần giao cách cảm tổng hợp và tìm hiểu tên của các nhà khoa học đã phát triển công nghệ độc ác này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro