4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Calliope, cái tên thật đẹp đẽ và tràn đầy hi vọng làm sao! Ông bà Lodge cũng biết được ý nghĩa sâu sắc của nó mà đặt cho đứa con gái đầu lòng của họ. Maria Lodge cùng William Lodge, đôi vợ chồng nổi tiếng ở kinh thành Emerson đã tổ chức bữa tiệc hoành tráng nhất từ trước tới nay để mừng ngày cô công chúa bé bỏng nhà Lodge ra đời. Và bây giờ, ai ai cũng biết tới Calliope Lodge.

Calliope Lodge, một bé gái đáng yêu với mái tóc vàng hoe xoăn nhẹ nhàng như những làn sóng trên dòng sông Lines, càng xinh xắn hơn nữa khi cô có đôi mắt xanh biếc long lanh ngập ý cười luôn luôn mở to.

Calliope Lodge, cất tiếng khóc đầu tiên ở tòa dinh thự tráng lệ trong niềm hạnh phúc miên man của mọi người, lớn lên khỏe mạnh dưới sự bảo bọc kĩ lưỡng của cả cha và mẹ. Trong suốt thời ấu thơ non dại, cô bé chỉ đắm chìm trong niềm vui.

Calliope Lodge, lúc nào cũng tò mò về hai đấng sinh thành của mình nhưng chẳng bao giờ cất tiếng hỏi han, rằng cha mẹ của họ đang ở chốn xa xôi nào mà chưa bao giờ đến thăm cô, hay những món đồ kì lạ yên vị trên gác mái phủ đầy bụi xuất xứ từ đâu.

Calliope Lodge, tên của một bé gái hư hỏng không chịu nghe lời dặn dò của người lớn. Rồi cho đến một ngày thu mát mẻ, toàn bộ dinh thự chạy tán loạn với sự lo lắng và niềm hi vọng nhỏ nhoi cho tất cả có thể tìm thấy bóng dáng cô gái nhỏ của họ.

"Tôi lạc vào một xứ sở tuyệt đẹp, nơi mà luôn ngập tràn ánh nắng ấm áp lúc sáng và được soi sáng bằng trăng tròn về đêm. Tôi cứ tưởng mình đã gặp thêm điều may mắn nào đó và nó cho tôi đến đây, tới khi tôi nhận ra xung quanh mình vẫn luôn tồn tại những linh hồn đen u ám, những cái bẫy chết người chờ đợi con mồi bước vào, những con quỷ to lớn ghớm ghiếc thích ăn thịt sống và những tâm hồn bị che đậy bởi sự tham lam.

Tôi có một chuyến phiêu lưu đầy khó khăn. Tôi có rất nhiều câu chuyện để kể lại, giống như truyện cổ tích vậy, nên gọi là truyện cổ tích của Calliope Lodge.

Sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra ở thế giới khác, tức xứ sở tôi cho rằng nó vô cùng tuyệt đẹp vào lúc ban đầu, tôi quay lại với cha mẹ, trên chiếc giường lót đệm êm ái. Trông họ như già đi cả chục tuổi mặc dù tôi vẫn thế, và quyển lịch vẫn xé tới trang cuối cùng hệt lúc tôi đi. Họ bảo tôi ốm suốt cả tháng trời. Tôi không tin.

Như giấc mơ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#myself