_Hôn ước!?
Người đang hét toáng lên vì bất ngờ là anh- Min Yoongi 23 tuổi đang bất ngờ vì nghe tin mình sắp bị gả đi
_Phải!
Ông Min ngồi nhâm nhi tách trà mà bình thản trả lời
_Con không đồng ý
_Thôi nào! Nhà Park đó cũng giúp chúng ta nhiều rồi giờ con gả vào đó coi như đền ơn họ có được không?
Bà Min nắm lấy bàn tay trắng trẻo của anh xoa xoa ý muốn anh đồng ý
_Vậy được!
_Ừ giờ con lên phòng nghỉ ngơi đi mai họ tới đón
_Vâng
Anh nhẹ nhàng trả lời rồi đi lên phòng. Bà Min quay sang nhìn ông Min mà hỏi
_Ông! Như vậy có ổn không?
_Tôi cũng không chắc
_Thôi đi ngủ nào muộn rồi
Ông nhẹ nhàng đỡ bà vào phòng
Anh trên phòng lúc này trằn trọc mãi không ngủ được vì nghĩ đến chuyện mình sắp bị gả đi
_Không biết anh ta là người như thế nào nhỉ?
_Nhỡ đâu gả vào đấy mình bị bắt nạt thì sao?
_Aiss đau đầu quá đi ngủ
~Sáng hôm sau~
Cộc cộc
_Yoongi dậy đi con họ đến rồi
Bà Min ở ngoài từ tốn gọi anh dậy. Anh thực sự không muốn dậy một chút nào đôi mắt nhắm nghiến trả lời bà
_Vâng con xuống ngay đây
Anh từ từ mở mắt vscn rồi xuống dưới nhà
_Con chào hai bác
Ông bà Park ngồi ở đó nghe thấy tiếng anh mà ngẩng mặt lên
_Min Yoongi đó à dạo này trông cháu xinh ra đó
_Dạ!
Bà Park nắm tay anh mà khen ngợi, anh cũng cười mà trả lời bà
_Yoongi! Chắc con cũng đã nghe ba mẹ con nói
Ông Park ngồi đó nghiêm nghị lên tiếng
_Vâng con đã nghe
_Vậy con...
_Dù sao hai bác cũng đã giúp ba mẹ con nhiều nên việc này có ích gì ạ
Anh cười nhìn ông rồi đáp
_Vậy giờ con lên phòng dọn đồ đi
Ông Min nói với anh
_Vâng con xin phép
Anh lên phòng dọn đồ rồi cũng được ông bà Park chở về Park gia. Vừa bước vào cổng một cậu bé đã chạy ra nhìn có vẻ nhỏ hơn tuổi anh
_A ba mẹ về
_Jimin! Trời lạnh sao lại không mặc ấm?
Bà ôm lấy cậu bé mà mắng yêu
_Tại Minie nhớ mẹ mà
_Mà anh này là ai?
Cậu bé đó hướng mắt về phía anh mà hỏi ông Park đứng cạnh giải thích
_Đó là Min Yoongi chồng con, anh ấy lớn hơn tuổi con nhớ gọi bằng anh nhé?
_Yoongi sao ạ? Tên đẹp thiệc đó
_Cảm ơn
Anh hạ thấp người xuống mà cảm ơn cậu
_Vậy từ nay Minie gọi anh là GiGi nha
_GiGi?
_Nghe dễ thương mà
Cậu bé đó bĩu môi nhìn anh trông dễ thương lắm
_Được! Nghe em
_Vào nhà thôi ngoài này lạnh lắm
Ông bà Park thấy anh với cậu nói chuyện vui vẻ trong lòng cũng vui lây vì họ nghĩ anh sẽ không thích cậu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro