cảnh lóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.pairing: huỳnh hiểu minh x doãn chính

.warning: ngôn ngữ thô tục.

.bgm: love is a bitch - two feet

https://www.youtube.com/watch?v=_DjE4gbIVZk


*



"Em đang ở phòng bao nhiêu?" Huỳnh Hiểu Minh hỏi, tay vân vê lớp da bọc vô lăng. Hắn ngửa người về phía sau, nhắm mắt nghỉ ngơi. Ngày hôm nay quá dài, chăm sóc nghệ nhân, giải quyết công việc rồi đọc kịch bản mới. Với tần suất công việc như vậy, đôi lúc hắn cũng cần tìm chút giải toả bên ngoài, cần ai đó làm hắn quên đi những bực nhọc trong ngày. Trong đám nhân tình của hắn, dạo này hắn thích chơi nhất với một người, có thể gọi là có chút sủng ái, đến vai nhất phiên mà bao người thèm khát để đóng cạnh hắn hắn cũng thể cho. Nhưng đáng, hắn nghĩ vậy, có chút đó đổi lại món hời, không ăn cũng phí.

"Phòng Tổng thống, JW Marriot. Minh ca, anh sắp đến chưa?" Đầu dây bên kia chần chừ hỏi, có chút sốt ruột."

"Anh mới xong việc. Mười lăm phút nữa. Nhớ anh không người đẹp?"

Phía bên kia bật cười, cằn nhằn gì đó trong cổ họng. "Em nhớ thì được gì và không nhớ thì được gì? Bớt gọi em là người đẹp đi, để nghe được người ta lại tưởng anh ngoại tình đó."

"Giờ em muốn trả treo với anh hửm?" Hắn bật cười, khởi động xe. "Chờ anh."

*

Doãn Chính bị đẩy mạnh vào tường, đầu anh đập vào sau, đôi môi lành lạnh của Huỳnh Hiểu Minh mơn trớn môi anh rồi đẩy sâu nụ hôn, bàn tay không an phận luồn vào bên trong nắm eo rồi vuốt ve hõm lưng. Anh luồn tay vào tóc hắn, hôn lên má rồi quai hàm hắn, hôn rồi mút mát. Hắn vẫn mặc nguyên bộ suit trên người, chỉ mới vừa cởi áo khoác ngoài, trong khi đó Doãn Chính chỉ mặc chiếc áo choàng tắm mỏng manh, hơi lạnh từ người hắn áp vào anh làm anh rùng mình, luồn tay cởi áo vest của Huỳnh Hiểu Minh. Hắn một tay cởi giúp anh, một tay thò xuống nắm bóp cặp mông mềm mại.

"Cởi nhẹ thôi không xước hết người Minh ca của em." Doãn Chính bật cười, giữa chừng đang cởi áo sơ mi, anh dừng lại, quỳ xuống tiếp tục cởi khoá quần của hắn. Anh vừa cởi vừa luồn tay nắm bóp cây hàng cứng ngắc của hắn, dùng lưỡi liếm nhẹ qua lớp quần lót trắng. Doãn Chính mút mát, cho đến khi anh hài lòng, anh lại gần vùi mặt vào đó, anh thích mùi xạ hương của đàn ông, khiến tóc gáy anh dựng đứng lên vì khoái cảm. Hắn bật cười khe khẽ, xoa đầu anh, nắm gáy anh ấn vào.

"Chính Chính, bú cho anh."

Hắn thò tay vào trong quần lót, nắm lấy dương vật đã sớm dựng đứng, vỗ vỗ vào môi anh, tinh dịch tiết ra từ đầu khấc của hắn quệt lên môi anh, làm môi anh bóng lên, vẫn còn đỏ từ nụ hôn cuồng nhiệt khi nãy. Huỳnh Hiểu Minh yêu nhất cảnh này, nhìn người đẹp quỳ xuống thuần phục hắn.

Doãn Chính há miệng, lấy lưỡi liếm lên đầu khấc của hắn, ngoan ngoan nắm lấy nó, tay nắm ở gốc trượt lên trượt xuống, miệng nhỏ ngậm lấy rồi mút thành thục. Anh đưa lưỡi rờ lên đường gân guốc trên dương vật hắn, rồi lại bú tiếp, lần này dương vật của hắn chạm đến cổ họng của anh, anh mới dừng lại. Hắn thở dài một hơi thoả mãn, cảm giác cả dương vật chìm đắm cho vòm họng mềm mại khiến hắn tê dại cả đầu. Hiểu Minh luồn tay vào tóc, nắm phía sau đầu anh, ấn anh xuống. Ban đầu, Doãn Chính còn sặc trước hành động bất ngờ của hắn, sau anh cũng quen, thậm chí còn nghiện những hành động mạnh bạo đó. Anh ra sức mút mạnh hơn như lấy lòng hắn, tay còn mò xuống vân vê hai hòn bi của hắn.

"Dừng đi em, em còn làm nữa anh bắn mất." Hiểu Minh xoa đầu, kéo anh dậy.

"Không phải anh thích bắn trong miệng em à?" Doãn Chính quẹt môi, nắm lấy tay hắn, kéo hắn về phía giường. Hắn đẩy anh về phía giường, lưng anh lún xuống chiếc giường mềm mại, tiếp tục khoá môi với hắn. Cổ áo anh phanh rộng, dương vật của hai người chạm vào, ma sát khiến anh rên lên trong nụ hôn của hai người. "Hôm nay anh muốn chịch em bắn. Chơi trần."

Hắn rờ tay về phía tủ đầu giường, túm lấy tuýp thuốc bôi trơn. Chắc hẳn anh đã chuẩn bị từ trước. Hiểu Minh bóp một ít ra tay hắn, đưa một ngón tay vào trong mông anh, miệng thì mút đầu vú của anh. Doãn Chính rên lên, hai bắp đùi quặp lấy người hắn. "Thả lỏng ra em." Hắn đưa một ngón tay, đâm chọc vào bên trong rồi thêm ngón thứ hai, thứ ba, đưa đẩy bên trong Doãn Chính, hắn chạm đến tuyến tiền liệt của anh liền liên tục tấn công vào đó.

"Mạnh lên, đâm em mạnh lên." Anh rên, kéo Huỳnh Hiểu Minh lên, tiếp tục hôn hắn nồng nhiệt, môi lưỡi quyện vào nhau. Hắn thay thế ngón tay bằng dương vật, hắn ấn đầu khấc vào bên trong anh, ấn vào từng chút từng chút một. Doãn Chính căng lên, đón nhận sự xâm nhập của hắn. Sự khó chịu ban đầu thay thế bằng khoái cảm nói không rõ lên lời.

"Fuck, chật quá." Hắn cảm thán. "Chơi bao nhiêu lần vẫn chật." Hắn bắt đầu đưa đẩy, thúc từng cú một thật chậm để anh thích nghi dần với nhịp điệu. Hiểu Minh thúc nhanh dần lên, hai tay kéo đùi anh lên vai hắn để tiếp tục thúc mạnh hơn.

Doãn Chính rên rỉ, bám lấy hắn như sợ cơn sóng của tình dục cuốn anh ra ngoài biển khơi. "Chính ca, ca ca, chơi em nhanh lên."

Hắn bất ngờ vỗ mông anh, khiến anh giật mình thít lại, kẹp hắn còn chặt hơn. Hiểu Minh nhét hai ngón tay vào miệng anh, chơi đùa với đầu lưỡi của anh như đang khẩu dâm. Anh chẳng thể phát ra âm gì khác ngoài tiếng nức nở trong họng khi bị chơi đùa quá tay.

"Chơi em thế này em sướng không người đẹp?" Anh chẳng thể nói gì ngoài việc gật đầu.

Huỳnh Hiểu Minh lật người anh, tiếp tục từ phía sau. Hắn quyết định đêm nay sẽ chơi chết anh. Hắn thúc còn anh đẩy nhằm phụ hoạ cho hắn, mặt vùi vào gối thở hổn hển, khoái cảnh khiến anh nghĩ anh có thể chết ngay tại đây, chết trong những cú thúc của hắn. Hắn bắt anh ngồi lên người hắn để cưỡi ngựa, tay anh mân mê cơ bắp gồ ghề của hắn, còn một tay tuốt dương vật của mình, cây hàng của hắn chọc không mệt mỏi vào bên trong anh, không cho anh một phút giây nghỉ ngơi, thi thoảng hắn còn phát một phát vào mông anh. Nếu như bình thường anh sẽ cắn hắn ngay, nhưng lúc này anh chẳng còn sức để phản kháng nữa.

Cơn cực khoái ập đến khiến Doãn Chính run lên, bắn ra đầy tay, thậm chí còn có một chút rơi xuống bụng hắn. Huỳnh Hiểu Minh thúc thêm một vài cú nữa rồi cũng bắn thẳng vào bên trong, tinh dịch ấm nóng làm da đầu anh run lên, quặp chặt lấy hắn hơn.

Hai người thở hổn hển, Doãn Chính gục lên người hắn, hắn kéo dương vật ra khỏi người anh, để lại một vệt tinh dịch dài nhiễu khỏi mông anh. Hắn rờ tay xuống dưới, quệt một ít lên tay rồi đút vào miệng anh. Anh lườm Hiểu Minh nhưng không nói gì. Hắn chắc chắn lát nữa anh sẽ cằn nhằn hắn cho mà xem.

"Nhớ anh không? Nãy em chưa trả lời anh." Anh ậm ừ trong cổ họng chẳng thèm đáp lại.

"Sao em hư vậy hả? Có tình nhân nào cư xử với kim chủ như vậy không hửm."

"Được rồi em nhớ anh mà, anh phiền thế."

"Ngoan." Huỳnh Hiểu Minh hài lòng, hôn lên đỉnh đầu của anh rồi tựa đầu lên đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#minhchinh