Chương 9: Hôn lễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh mt m S ri rc chuyn t trái tim cu thanh niên xung mt đt tràn đy máu tươi, sc mt bà tái nht vô cùng, sau đó, bà run ry nâng tay trái lên, lau lon x vết máu lm đm nhếch nhác trên khuôn mt mình. Mà lúc này cu thanh niên nm dưới đt đã im lng mt đi hơi th, thân th bt đu t t tr nên lnh giá.

"Phu nhân! Mau ri khi nơi đó." Người đàn ông mc áo kiu Tôn Trung Sơn hét ln mt tiếng, cánh tay trái trước đó b ông ta dùng máu tươi ca mình v ra hoa văn bây gi bt đu t t r ra máu tươi, nhưng thn k là, nhng máu tươi r ra đu ging như là thiết lp xong, không có lon hoa văn vn có, có điu không ngng nh xung. Hai mt ông ta nhm cht, đôi môi không ngng đng đy, trên tm đá dn phát ra màu hng nht, hơn na càng có khuynh hướng sáng rõ. Bn cái tr ln cao vút khc thú khng l như phi hp ăn khp, cũng trong lúc đó phiến đá phát ra ánh sáng.

Gi phút này m S nhìn tt c xy ra trước mt, thân th vn xi lơ như cũ, gi nguyên tư thế ban đu, không nhúc nhích, ch ngơ ngác nhìn hin tượng l trước mt.

"Mau kéo bà y khi di đt gia!" Người đàn ông mc kiu áo Tôn Trung Sơn cht m mt ra, lnh ging phân phó.

Lương Ý còn chưa phc hi li tinh thn, mt bóng người lướt qua bên cnh, cô nhìn k, là qun gia. Ch thy qun gia chy như bay, nhanh chóng mang m S xi lơ ri khi vùng đt gia, lp sau ct đá khng l. Cùng lúc đó, mt trn gió ln bng p ti, cun ly toàn b tng hm, ánh sáng trên tr ln trong nháy mt sáng rc, cường đ sáng gn như ăn mòn mt người.

Chc lát, gió ln tn đi, trên ct đá bn con d thú khng l sáng lên bng nhiên sng s s nhy xung t tr đá, đáp xung đt mt, gào thét d tn, t t đi li dc theo gii đt gia hình tròn nơi vây quanh thi th S Du và thi th cu thanh niên, mà nhng h máu tươi trên mt đt thoáng cái đã biến mt khi bn con d thú đáp xung, mt đt tr nên sch s vô cùng, ta như cho ti bây gi cũng chưa tng tn ti qua.

Lương Ý hé m đôi môi, qu tht không th tin nhng th mình thy hin ti, cô bm tay mình, cm thy đau, mi tha nhn chuyn mình thy là s tht. Đi chút, bây gi thân th mình có th đng? Lương Ý nghĩ thm. Cô th dò xét tính vn vn đu, qu nhiên, thân th ca cô đã thoát khi khng chế. Trong đu có chút may mn, nhưng khi tm mt ca cô va tiếp xúc vi bn con d thú di đt trong tng hm ngm thì cm giác may mn biến mt trong nháy mt như mây khói.

Cht, bn con d thú vn đang chm chp do bước đt nhiên ngng li, nga mt lên tri gào thét mt tiếng, đinh tai nhc óc, thân th bn chúng ly tc đ mà mt thường cũng có th thy được bt đu thu nh nhanh li, cho đến khi gim thành mt con mèo nh sau đó "vèo" mt cái chui vào thân th S Du.

Đi đến lúc tt c yên tĩnh tĩnh tr li, trái tim Lương Ý treo gia không trung mi chm rãi h xung, ngay lúc cô chm rãi buông lng thân th mình, đưa ánh mt v phía sau ct đá nhìn m S và qun gia thì trong giây lát phát hin, S Du nm gii đt gia sm đã chết đi lúc này thế nhưng ly đng tác vô cùng cng ngc t t đng thng lên. Tròng mt anh khép cht, thân th không ngng lc trái lc phi, tht ging như không có cách nào chng đ thân th ca mình, đng tác kia nói bao nhiêu qu d thì có by nhiêu qu d.

"A ——" Hét lên mt tiếng, Lương Ý b da đến té lăn trên đt.

Cô gái cương thi s 1, 2 đng sau lưng cô thy thế, lp tc đ cô lên. M S núp sau cây ct vi qun gia thy tình cnh như thế, nước mt tí tách rơi xung, dâng trào lên, mong mun xông ra.

ng đi qua!" Người đàn ông mc áo kiu Tôn Trung Sơn nhíu cht mày, mt cái tay khác nm cht khp xương phía trên tay trái.

Lương Ý phát hin hoa văn k d trên tay trái ông ta rõ ràng b toàn b máu tươi dán chc, mà gi phút này bn thân ông ta hình như hết sc khó chu, kiu áo Tôn Trung Sơn màu trng trên người lúc này đã ướt đm toàn b, mà tay trái vn còn điên cung chy máu.

M S vn mun xông ti xem con trai lúc này li lưỡng l nhìn qun gia, ta h đang hi thăm xem làm thế nào. Qun gia lc đu, ý bo bà đng qua đy. Bà đành phi dn xung ý nghĩ xông ti, đng yên lng phía sau ct đá nhìn S Du đng lên.

Lương Ý chưa tnh hn, mt chăm chú nhìn S Du đng yên trong vùng đt gia, run ry đưa tay kéo kéo ng tay áo người đàn ông mc kiu áo Tôn Trung Sơn, "Thn côn*, hin ti là xy ra chuyn gì?" Trong ging nói mang theo run ry.

*ý là thn côn đ, xu xa.

Người đàn ông mc áo kiu Tôn Trung Sơn h lnh châm chc, "Thiếu phu nhân, ch S thiếu gia ăn no ri hãy nói!"

"Ăn no? Ông có ý gì?"

Lương Ý va dt li, hai mt S Du vn nhm cht bng nhiên m hai mt ra, con ngươi đã tng đen nhánh như đá lúc này li chuyn thành màu đ hng ca dã thú, đôi mt tròn biến thành hình trăng lưỡi lim khác thường, cp mt làm người ta s hãi, trong con mt ti tăm lóe ra khát máu đáng s. Mt giây kế tiếp, đng tác ca anh ta như tia chóp, mt tay nhc thi th đã lnh băng trên mt đt lên, mt cái tay khác hp lc, trong nháy mt xé rách thi th cao 1m8 thành hai na, toàn b lc ph ngũ tng hin ra trong không khí, ch đng li máu tươi tiếp tc chy ra t trong khoang bng. Anh dùng đôi tay dính đy máu móc trái tim ra, b vào trong ming, nhai điên cung. Ging như là qu đói bng chết my trăm năm, ch mun ăn cơm. Chng my chc, mt trái tim nh trong lòng bàn tay đã biến mt hoàn toàn trong ming anh, hình như cm thy ch có mt trái tim không đ, anh tiếp tc tìm kiếm không ngng bên trong bng ca thi th, lt mt lát, cũng không tìm được vt mình mun, anh ni gin gm lên mt tiếng, tiếp tc xé nát thi th thành vô s miếng nh, bao gm c chiếc xương kiên c. Xương ct và máu tươi tung tóe trên đt làm cho người ta không rét mà run, quanh mình vô cùng an tĩnh, duy nht có th nghe được chính là tiếng th hn hn ca nhau cùng vi tiếng xương b b gãy, cui cùng là thanh âm vt b ném rơi xung đt.

"Xem ra tế phm ln này chưa ra hình dáng gì." Người đàn ông mc áo kiu Tôn Trung Sơn híp mt nhìn S Du đang ni điên vùng đt gia, hi lâu, ông ta ly ra miếng la mng màu vàng nht t trong túi, cn nát ngón tay, nói lm bm viết trên tm la, lát sau, ông ta viết xong li dùng mt tay gp nhanh thành mt đng vt nh có cánh. Gp xong tm la, ông ta li móc ra bình nh t trong qun áo, đ chút bt trên tm la. Cui cùng, ông ta giơ bàn tay lên, tm la như đt nhiên to ra sinh mng, bt đu nh nhàng bay v phía S Du, nh nhàng xoay tròn my vòng phía trên người anh sau đó bay tr li.

Lúc này Lương Ý cùng vi m S đu s đến không th nhúc nhích, ch có th ngơ ngác nhìn tt c nhng gì phát sinh trước mt.

Tm la bay qua đnh đu S Du t t yên tĩnh li, cp mt đ hng đáng s và nhng tròng mt thnh thong thay đi ln lượt, t t, con ngươi màu đ biến mt tng chút, cui cùng khôi phc thành mt đen như bình thường.

Lương Ý phía trước phiến đá vn ly tay che, th cũng không dám th mnh, s mình làm ra chút âm thanh thì kết qu ca mình s như thi th kia, chia năm x by, liu mng cũng không hp li được.

"S thiếu gia, cu cm thy thế nào?" Người đàn ông kiu áo Tôn Trung Sơn di đng thân th, chm rãi đi xung t phiến đá phía trước, vết thương trên cánh tay chng biết cm máu t lúc nào.

S Du híp mt, liếc ông ta mt cái, trên khuôn mt tái nht tràn đy vết máu, khóe ming còn có chút cn khi cn nut trái tim lưu li. Tm mt ca anh t t chuyn qua gương mt hong s ca Lương Ý. Ri sau đó, anh bước chân nng n đi ti ch cô.

Lương Ý mun chy trn, nhưng chân ca minh run ry kch lit, cô gái cương thi s 1, 2 sau lưng còn nm ly tay cô, cô hoàn toàn không th đi li. Bên tai truyn đến tiếng bước chân "Cc cc", Lương Ý quay mt, tuyt vng nhm hai mt li. Hi lâu, không thy tiếng "cc cc", cô biết, lúc này anh đang trước mt mình, cô có th cm thy s hin hu ca anh. Lương Ý đang run ry không ngng nhm cht mt, tim nhy lên tn s tht thường, c người đu run, loi s hãi cùng lo lng này làm cô ni điên.

"Rt cuc anh có th chm mt em."

Xúc cm lnh như băng lan tràn trên má, ging nói khàn khàn làm thân th Lương ý vn căng thng rt cuc không chu ni s hãi mà lâm vào trong bóng ti... Trong mơ h, hình như cô ngã vào trong lng ngc lnh lo, bên tai còn nghe được người đàn ông mc áo kiu Tôn Trung Sơn tc gin mng m.

Nhà h Lương

"Pht!"

Si dây màu đ qun rm rp chng cht trên tay Lương Bân cht đt ri, giy trên bàn bc cháy, si dây màu đ đt ri cũng không buông xung dưới như suy đoán mà t đng t thành mt hoa văn k quái, sau đó qun cht quanh cánh tay anh, si dây ging như b người kéo cht, cánh tay b si dây qun quanh bt đu r máu.

"Anh, xy ra chuyn gì vy?" Lương Tư hong s hi. Mc dù trong lòng m Lương oán gin con trai, nhưng đi mt vi tình hình như thế cũng không khi lo lng, Mc dù năm đó anh không đ ý li khuyên can ri khi cái nhà này, nhưng chung quy vn là con ca mình, làm sao có th không lo lng.

"Phương thut b người phá, mau! Đt bn h!" Lương Bân cm giác cánh tay mình sp b si tơ hng xon đt.

"Nhưng bn h cũng qun trên tay anh, em mà đt s đt vào cánh tay anh." Lương Tư lưỡng l nhìn tơ hng qun rm rp chng cht trên cánh tay anh.

Lương Bân nhm mt li, th hng hc nói: "Nếu như em không đt, tay anh s b bn h cht đt."

Lương Tư nghe vy, không th làm gì khác hơn là vi vàng cm cái bt la trong tay hướng si tơ trên cánh tay anh đt, tơ hng b đt phát ra tiếng vang "xèo xèo", trong bui ti nghe có chút rùng mình.

Tơ hng b đt, Lương Tư và m Lương phía sau lp tc đưa tay kéo tơ hng trên cánh tay anh ra.

"A Bân..." M S chưa tnh hn nhìn tơ hng trên bàn.

Lương Bân cn răng, nhăn mày nói: "M, người bt Tiu Ý đi cũng có phương thut, hơn na, đo hành ca k đó rt sâu."

"Nhà chúng ta... Làm sao li xui xo như vy?" Ánh mt m S đ đn, khóe ming mang theo n cười kh s, sau đó bà gp gáp hi, "Hin ti Tiu Ý, nó..."

Lương Bân cúi đu, không tr li bà. "M, Tiu Ý không có chuyn gì đâu." Lương Tư an i bà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro