chương 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn sờ soạn khắp người cô khiến cô không thể kìm chế tiến rên rỉ "Em không chỉ có thân thể đáng yêu mà ngay cả tiếng rên cũng đáng yêu như thế." Quách Thiên Quang khẽ cắn nhẹ lên ngực cô, khiến nhũ hoa ướt đẫm một mảng, vừa hôn vừa mút, sau đó lại dần dần trượt xuống dưới, rốt cuộc cũng phá vỡ hàng phòng ngự cuối cùng của cô, trong nháy mắt, đám lông rậm rạp thưa thớt đã hiện ra trước mắt .
Hắn mở chân cô ra thật to, vùng đất non mềm đã được tưới nước, tươi đẹp lóng lánh.
Mặc dù đã nhìn thấy cảnh này không biết bao nhiêu lần, thế nhưng lần nào cũng khiến Quách Thiên Quang như ngừng thở.
Quá đẹp, quá dâm mỹ, quá . . . dễ dàng khiến tim anh đập rộn lên!
Ánh mắt hắn quá mức nóng bỏng khiến Giang Ngọc Thuần dường như có ý thức tự giác, hoa huyệt khẽ co rụt lại, chảy ra dịch lỏng trong suốt ngọt ngào.
"Em. . ." Thiên Quang hoàn toàn nói không nên lời.
"A đừng nhìn em như vậy, em. . ." Giang Ngọc Thuần nức nở, ánh mắt nóng bỏng của hắn khiến hai chân cô mềm nhũn, thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng phía dưới đang co rút mãnh liệt, cô hóp bụng, muốn khép đùi lại.
Một lúc lâu sau, Quách Thiên Quang mới cử động, hắn khẽ rút ngón tay để dịch lỏng chảy ra ngoài, sau đó lại giơ ngón tay lên trước mặt hai người, hai đầu ngón tay khẽ động, dịch lỏng kia lập tức kéo thành những sợi tơ óng ánh dính ở giữa kẽ tay của anh.
Giang Ngọc Thuần thưởng thức cảnh tượng tuyệt mỹ khiến người ta run rẩy như vậy.
Đây là ái dịch của cô, lại bị hắn dùng tay để thưởng thức . . .
Chợt, cô đột nhiên trừng mắt, nhìn xuống đỉnh đầu đang chôn ở giữa hai chân mình, nức nở hét lên: "Quang, anh làm gì vậy !"
"Bảo bối , em thật ngọt. . . ." Quách Thiên Quang dùng hai tay giữ đầu gối của cô, kéo chân cô càng thêm mở rộng, sau đó vùi đầu sâu vào chính giữa.
Dịch lỏng tiết ra càng nhiều, tỏa ra mùi hương nồng đậm, lại càng làm cho Quách Thiên Quang trở nên điên cuồng.
Đầu lưỡi hắn lướt qua giữa khe hẹp, hai múi thịt căng đầy che đi đầu lưỡi, khiến hắn nhớ tới lúc phái nam của mình bị hoa huyệt non mềm của cô ngậm đến sảng khoái, đầu lưỡi lại càng không ngừng điên cuồn đảo quanh nhụy hoa yếu ớt mẫn cảm.
"Quang , em. . ." Giang Ngọc Thuần mơ màng vặn vẹo thân thể, bầu ngực no đủ cũng theo đó mà lay động.
Quách Thiên Quang không đợi cô nói xong thì thân thể đã đè lên người cô, thắt lưng khẽ nhấn xuống, đem phái nam nhắm chuẩn xác tiến vào trong cơ thể mất hồn của cô.
Bị nhồi đến căng đầy, bị bao chặt đến sảng khoái, cả hai người đồng thời phát ra âm thanh rên rỉ.
Sau đó, hắn bắt đầu chuyển động thắt lưng, thoáng chốc rút ra rồi lại lập tức đẩy vào, triền miên không dứt, cứ như vậy mà dùng sức va chạm vào bên dưới của cô, nhìn mình đang bị cô cắn nuốt.
Khe huyệt của cô tựa như một cái miệng nhỏ tham ăn, không ngừng mút lấy dục vọng to lớn của anh, khép khép mở mở, liên tục phun ra nuốt vào, lại còn chảy ra chất lỏng ngọt ngấy khiến cho người ta điên cuồng.
"Cái miệng nhỏ bên dưới của em thật là tham ăn!" Giọng nói của hắn có chút run rẩy.
"A! . . . Lớn, lớn quá, anh nhẹ một chút!" Giang Ngọc Thuần cảm thấy da đầu tê dại, nhưng rồi lại thoải mái đến cực hạn.
Hai bầu ngực của cô lay động, ánh mắt mờ mịt, đôi môi khẽ mở khiến cho Quách Thiên Quang không ngừng ra sức đâm vào, Giang Ngọc Thuần thở dốc càng thêm kịch liệt, hai tay bị trói bằng cà vạt theo động tác của anh lại càng thêm siết chặt, Quách Thiên Quang vươn tay cởi trói cho cô, hai tay vừa được tự do, cô lập tức túm chặt ga giường.
"Em thật là chặt muốn chết! Mất hồn như vậy, thật khiến anh điên cuồng!" hắn cúi đầu, nhấm nháp đầu vú đang nảy loạn.
Hai chân cô kẹp chặt lấy hông anh, thân thể bị anh đưa đẩy lên liên hồi, không ngừng run rẩy: "Quanh, em không được. . . Mau đến đi aaaa. . ." Cô bấu chặt vào tay hắn , trong ánh mắt chỉ có ham muốn cuồng loạn.
"Đã tới rồi sao?" Kỳ thực không cần phải hỏi cũng biết tình trạng của cô, vách tường thịt bên trong hoa huyệt đã bắt đầu co rút.
Giang Ngọc Thuần không biết mình nên gật đầu hay lắc đầu, cả người giống như bị chìm vào trong nước, chỉ biết ôm chặt lấy khúc gỗ, trong đầu hiện lên đủ loại sắc thái và những hình thể bất quy tắc, không biết làm sao để hình dung khoái cảm đang cuồn cuộn kéo đến như muốn ép cô đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ này.
Thời gian giống như trôi qua mấy trăm năm, lại giống như chỉ một giây ngắn ngủi, khoái cảm trở nên mãnh liệt, trong đầu vang lên một tiếng, Giang Ngọc Thuần ngửa đầu hét to, cho đến khi mọi thứ qua đi, cơ thể cô lập tức trở nên mềm oặt co quắp.
Đôi mắt của Quách Thiên Quang khẽ híp lại, lúc thân thể cô trở nên mềm nhũn, anh vươn tay nâng mông của cô lên, không cho phép cô tách khỏi mình.
Hắn cắn răng, mồ hôi nhễ nhại, mạnh mẽ ra vào bên trong hoa huyệt bởi vì cao trào mà càng thêm căng chặt, khiến cho ái dịch tiết ra ồ ạt. Hắn cũng sắp tới rồi . . . sắp tới rồi.
Một cái, hai cái, ba cái -- thân thể của Quách Thiên Quang cứng đờ, anh dùng sức tiến vào nơi sâu nhất bên trong hoa huyệt của cô, phát ra tiếng gầm như dã thú, chất lỏng nóng rực theo tiếng gầm của hắn mà bắn ra, thật lâu sau mới dần dần ngừng lại.
Hắn rút ra dục vọng đã có chút mềm xuống, chất lỏng tích tụ bên trong khe huyệt theo đó mà chảy ra ngoài, khiến ga giường bị nhuốm ướt một mảng.
" em mệt chết đi được anh thật hư hỏng" cô không còn nhúc nhích được thật mệt mỏi
" do em quyến rũ anh thôi. Anh chỉ là làm theo ý em thôi mà " hắn ôm cô vào phòng tắm rửa sạch sẽ sau đó ôm cô ra giường tiếp tục ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro