CHƯƠNG 1 VỀ LẠI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc ô tô từ từ dừng ở cổng lớn nhà Lí trưởng ,mọi gia đinh trong nhà bắt đầu xôn xao

- Tí : Bẩm ông bà cô út về tới rồi ạ

- Ông Thành : Mau mau ra mở cửa cho cô út lẹ lên

- Tí : Dạ dạ .Thằng tí ráo riết chạy ra

Ông bà cũng nhanh chóng chạy ra cổng đón con gái của mình về .
Cô từ tốn bước xuống xe ,ánh nắng chiếu nhẹ nhàng trên nước da trắng của cô ,cô mặc một bộ com lê trên người không phải nét đẹp kiều mị của một người con gái vốn có mà còn thêm nét đẹp lạnh lùng, uy nghiêm nữa.

- Mận : Chèn ơi cô út đẹp quá ta.Con Mận thì thầm với thằng Tí

- Tí : Đơn nhiên rồi mạy

- Bà Thêm : Lấy dù che cho cô út coi bây làm gì đứng ngay ra đó vậy .

- Mận : Dạ dạ .Con Mận nhanh chóng lấy dù ra che cho cô

- Kỳ Duyên : Cha ,má con gái mới về . Cô bước đến chỗ ông bà quỳ xuống cuối đầu nói

- Bà Thêm : Mèn đét ơi cha má nhớ bây lắm biết không, bốn năm rồi đó bây sang đó học không về thăm cha má một lần chỉ có mấy lá thư thôi. À chuyện ra là cô hai nhà Lí trưởng sang Pháp học từ bốn năm trước đến nay cô mới về lại

- Ông Thành : Thôi thôi đứng lên ,về là tốt rồi ,bà nữa con nó đi học chứ có sang đấy chơi đâu . Ông quay sang nói nhẹ với bà rồi đỡ cô đứng dậy .

- Kỳ Duyên : Con về rồi sẽ ở nhà chăm sóc cha má mà. Cô nhìn ông bà cười hiền.

- Bà Thêm : Rồi rồi tui biết rồi cô hai .Mau mau vô nhà ngoài này nắng lắm. Nói rồi cả ba cùng vào nhà

Vô nhà cô ngồi kế bên cha má mình nói chuyện

- Kỳ Duyên : Ủa mà sáng giờ con không thấy anh cả đây cha má

- Ông Thành : À anh bây nó ra ngoài coi tụi tá điền ở ngoài ruộng đấy ,cha có nói là hôm nay bây về mà nó cứ tưởng đến chiều bây mới tới nên nó nói là nó sẽ về kịp mà ai có dè .

- Bà Thêm : Anh bây nó tham công tiếc việc lắm .Nói rồi bà thở dài bất lực với cậu con trai lớn nhà mình .

- Kỳ Duyên : Dạ ra là vậy ạ.

- Ông Thành : Đợt này bây về cha coi giao bớt lại công chuyện cho bây phụ nó chứ nhiều quá nó lại ôm hết bệnh thì khổ lắm .

- Kỳ Duyên : Dạ cha ,đợt này con về rồi con sẽ phụ giúp anh cho cha má đỡ lo ạ.

- Ông Thành : Bây nói vậy thì cha mừng .Thôi bây coi vô phòng nghỉ ngơi đi ,cha má có kêu tụi gia đinh nó dọn phòng cho bây rồi đó .Đến giờ cơm cha kêu nó vô kêu bây .

- Bà Thêm : Đúng rồi con cô nghỉ ngơi đi , Mận dìu cô út vô phòng đi .Từ nay con làm hầu của cô út luôn nha.

- Mận : Á dạ thưa bà .Mận nghe được làm hầu riêng của cô thì mừng húm, nghĩ sao không mừng cô út xinh đẹp như này nó được làm hầu riêng thì còn ai bằng nó nữa.

- Kỳ Duyên : Dạ vậy thưa cha má con vào phòng. Cô cuối đầu chào cha má rồi quay qua cười với con Mận làm nó muốn rụng tim luôn vậy đó .

Con Mận dìu cô về phòng mà nó vừa ngây ngất trước mùi hương trên người cô ,thiệt là thơm quá đa.

- Kỳ Duyên : Được rồi em ra ngoài đi ,tới giờ cơn thì gọi chị .Chị ngủ một chút .Vào tới phòng cô ngồi trên ghế trước bàn trang điểm nói với nó .

- Mận : Dạ cô út cần gì cứ kêu con ạ .

- Kỳ Duyên : Ừm.Cô trả lời rồi nó cũng đi ra ngoài.
Kỳ Duyên cũng mệt mỏi nhanh chóng thay bộ đồ bà ba ,rồi lên giường chợp mắt ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro