tien mo 533-535

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tin tức cường giả đứng thứ năm tại Tu Chân Giới - Hoa Dương Chân Quân đã chết nhanh chóng truyền đi khắp nơi. Tin tức này tựa như là một ngòi nổ lớn vang khắp Tu Chân Giới! Bởi vì, Hoa Dương Chân Quân là đệ ngũ cao thủ của Tu Chân Giới thực lực cường đại đã đạt tới Độ Kiếp kỳ. Ngoại trừ bốn vị cao thủ đỉnh cấp đứng trên ra nhìn khắp toàn Tu Chân Giới không có địch thủ. Hơn nữa hắn rất ngoan độc, hành tung bất định cho nên cừu nhân chiếm hơn nữa Tu Chân Giới. Rất nhiều người muốn giết hắn song đều không có biện pháp.

Nhưng bây giờ hắn đã bị người ta giết chết, sự kiện này không khỏi làm toàn bộ Tu Chân Giới khiếp sợ cơ chứ. Lúc ban đầu mọi người tưởng rằng bốn vị cường giả đỉnh cấp tự mình ra tay trừ hại cái gai trong mắt của các môn phái. Song mọi người suy nghĩ cẩn thận cảm thấy không phải do bốn vị đại cao thủ ra tay, tin tức này truyền ra khiến cho khắp Tu Chân Giới không khỏi chấn động!

Ngoài bốn vị đỉnh danh cường giả kia ra còn ai có được thực lực mạnh mẽ như vậy, một mình giết chết Hoa Dương Chân Quân! Tu Chân Giới từ lúc nào xuất hiện một cường giả như vậy?

Người tu chân đối với vị thần bí cường giả này thập phần tò mò bắt đầu hỏi thăm vị cường giả kia rốt cuộc là ai. Mà ngay cả bốn vị cường giả đỉnh cấp cũng cảm thấy hứng thú với thần bí cường giả này, huy động môn hạ hi vọng có thể tìm thấy trước mọi người.

Ngay tại lúc này khi cả Tu Chân Giới đều hỗn loạn, Triệu Thụy cùng Đôn Triệt lặng lẽ trở về Thi thị gia tộc ở Thượng Hải.

Tại hoa viên tổng bộ Thi gia Thượng Hải. Ánh nắng ấp áp của mặt trời chiếu rọi làm cho mọi người cảm thấy buồn ngủ. Bên trong hoa viên cỏ cây tươi tốt thỉnh thoảng vài chú chim cất tiếng hót vang tỏ vẻ vui mừng. Thi Thận, Vân Phương cùng Triệu Thụy đang ngồi quanh một cái bàn vuông vức, một bên nhàn nhã uống trà, một bên nói chuyện phiếm.

"Trà này thật sự không tồi, mùi hương thơm ngát xông vào mũi, hương vị thật thuần khiết". Triệu Thụy hai tay nâng chén trà nhắm mắt hưởng thụ, thì thào nói.

Thi Thận cười nói: "Đúng vậy! đây là Linh Tiên trà, loại trà này là của chúng ta Thi gia tiêu phí mấy chục năm thời gian để ướp nó, lại dùng những loại trà Long Tĩnh cực phẩm và dùng thêm pháp trận bí truyền của Thi gia không ngừng cung cấp thiên địa linh khí cuối cùng biến dị mà thành. "Linh Tiên trà này mới thu hoạch chưa được bao lâu sản lượng hàng năm cực kì ít ỏi. Cũng không có bán ra bên ngoài, cho dù quan lớn hay cự phú đều chưa được uống qua. Chỉ là lễ vật được Thi gia chúng ta dùng tặng bạn bè thân thiết tại Tu Chân Giới".

Vân Phương dùng đôi mắt xinh đẹp như câu hồn tủm tỉm cười nhìn Triệu Thụy nói: "Ngươi có thể được uống loại trà này coi như vận khí cũng không tồi"

Triệu Thụy hướng Vân Phương đáp lễ, nói: "Đa tạ Vân sư phụ ban thưởng trà".

Vân Phương liếc mắt đưa tình nhìn Triệu Thụy không nhịn được cười "Xì" lên một tiếng "Thực ghét ghê"

Thi Thận tỉ mỉ thưởng thức Linh Tiên trà không quan tâm đến hai người Triệu Thụy liếc mắt đưa tình gì cả.

Một lát sau, khi thấy hai người không nói chuyện nữa, hắn mỉm cười hướng Triệu Thụy nói: "Triệu Thụy, ngươi xem ra có thể thản nhiên ngồi ở nơi này uống trà, hiện tại ở bên ngoài chuyện người giết chết Hoa Dương Chân Quân hiện đang long trời lở đất kìa. Mọi người đổ xô đi hỏi thăm xem rốt cuộc là ai đã làm ra chuyện này! Ta còn nghe nói, có người mạo danh nhà ngươi nhận mình là người gây ra chuyện này, cướp lấy công lao của ngươi!"

"Bọn họ thích mạo danh ta thì để cho bọn họ mạo danh ta không cần thiết nghĩ chuyện này đối với ta không có chỗ nào tốt cả" Triệu Thụy thản nhiên nói.

Sau khi đánh chết Hoa Dương Chân Quân, Đôn Triệt đã từng nói qua cho hắn biết. Hoa Dương Chân Quân đã dốc hết sức vì Long Hổ Sơn Thiên Sư Đạo nên cũng có chút rắc rối. Nếu có người đứng ra chịu thay hắn rắc rối này, mặc dù có khả năng có được chút danh lợi nhưng kết quả không chừng lại bị Long Hổ Sơn đuổi giết. Triệu Thụy mừng rỡ khi có người gánh tránh nhiệm thay mình.

"Ngươi đối với danh lợi thật sự không cần sao!" Vân Phương cũng không biết ảo diệu bên trong thấy Triệu Thụy âm trầm như vậy hơi hơi có chút khó hiểu. "Đều là cao thủ Độ Kiếp Kỳ, cư nhiên giết chết đệ ngũ cường giả Tu Chân Giới Hoa Dương Chân Quân lại tỏ vẻ khiêm nhường thật sự là rất đáng tiếc. Nếu không mà nói Thi gia cùng với Vân gia cũng được hưởng không ít vinh quang của ngươi.

Thi Thận cẩn thận suy nghĩ nói: "Ta là cảm thấy được trầm lặng tuyệt đối không sai. Cây cao thì gió cả. Triệu Thụy còn trẻ như vậy đã có thực lực cường đại như thế khó tránh khỏi làm cho nhiều người đỏ mắt. Sẽ mang tới cho hắn rất nhiều phiền toái. Đối với Thi gia cùng Vân gia chưa chắc là việc tốt"

Thi Thận đang nói bỗng có gã đệ tử vội vàng chạy vào hoa viên đứng từ xa thi lễ rồi bẩm báo: " Vân tổng tài, lão tổ tông, có một vị tên là Luyện khí tông Huyền Linh đại sư đang ở ngoài phòng, nói là có chuyện muốn cầu kiến Triệu tiền bối"

"Huyền Linh đại sư!"

Thi Thận và Vân Phương vừa nghe nói tên này chợt như có tiếng sấm nổ bên tai vội vàng đứng lên cùng lên tiếng nói: "Mau mau mời vào!"

Huyền Linh đại sư trại Tu Chân Giới nổi danh luyện khí Đại Tông Sư, nhìn khắp Tu Chân Giới không ai sánh bằng, danh vọng thật cao. Quan trọng hơn là .... hắn cùng với một trong tứ đại đỉnh danh cường giả chưởng giáo Thục Sơn kiếm phái Lý Lăng Phong cực kì thân thiết. Hai người giao hảo rất nhiều năm rồi, có một vị đỉnh danh cường giả như vậy làm chỗ dựa, nhìn khắp Tu Chân Giới còn có ai dám bất kính với Huyền Linh đại sư.

Tên Thi gia đệ tử vừa nghe xong không dám chậm trễ vội vàng xoay người chuẩn bị trở về thỉnh mời Huyền Linh đại sư đến hậu viên. Hắn vừa bước đi chợt có tiếng cười từ xa theo gió truyền đến.

"Thi lão đệ, Vân thí chủ, ta Huyền Linh không mời mà tới xin đừng trách tội".

Vân Phương tiến nhanh hai bước hướng Huyền Linh tươi cười nói: "Đại sư đồng ý đến Thi gia chúng ta đã là vinh danh cho cả gia tộc ta kẻ hèn này nào dám trách tội? Ngài, mau mau mời ngồi"

Nói xong, nàng khoát tay áo ý bảo tên đệ tử Thi gia kia mau mau mang ghế tới. Thi Thận trực tiếp mang cái ghế của mình đang ngồi mời Huyền Linh ngồi nói: "Đại sư! Ngài đường đột đến không biết có chuyện gì chăng?"

Huyền Linh đại sư cũng không khách khí đến ngồi xuống, sau đó ngón tay chỉ về phía Triệu Thụy nói: "Đây không phải là Minh Linh đạo hữu sao? Đúng rồi Minh Linh đạo hữu ngươi tên thật gọi là gì vậy?"

Triệu Thụy cười nói: "Ta gọi là Triệu Thụy. Đúng rồi ngài đến đây không biết có chuyện gì chăng?"

Huyền Linh đại sư cũng không nói thẳng mà hảo hữu thăm dò hỏi: "Triệu Thụy đạo hữu ta hỏi ngươi, Hoa Dương Chân Quân có phải hay không là do ngươi giết"

Triệu Thụy cùng Huyền Linh giao hữu nhiều năm nên cũng không giấu diếm gật đầu nói: "Không sai, là ta!"

"Ta biết ngay là ngươi mà!" Huyền Linh đại sư vỗ tay vào đùi hào hứng lớn tiếng nói, "Hiện tại khắp Tu Chân Giới đều đang huyên náo ồn ào muốn biết, rốt cuộc ai là người đã ra tay giết chết Hoa Dương Chân Quân. Ta tạm thời suy đoán là ngươi, bởi vì khắp Tu Chân Giới thực lực có thể thắng Hoa Dương Chân Quân đếm trên đầu ngón tay. Tứ đại cường giả cao thủ đều có sự tình riêng căn bản không thể bận tâm mấy chuyện này. Trừ ngươi ra, ta nhận thấy không có ai có khả năng đủ thực lực giết chết Hoa Dương Chân Quân trong thời gian ngắn ngủi. Triệu Thụy đạo hữu ngươi có biết không, ngươi đã khiến cho tứ đại cường giả cảm thấy cực kì hứng thú. Mà ta lại là bạn tốt của Lý Lăng Phong được hắn ủy thác nói là muốn gặp ngươi một lần".

"Lý Lăng Phong!" Thi Thận và Vân Phương hai người đồng thời hít sâu một tia lương khí, "Chính là chưởng giáo Thục Sơn kiếm phái Lý Lăng Phong, là một trong tứ đại đỉnh danh cường giả a".

"Đương nhiên, ngoại trừ hắn ra ta còn có thêm hảo hữu kêu là Lý Lăng Phong nữa sao?". Huyền Linh đại sư nói.

Thi Thận cùng Vân Phương liếc mắt nhìn nhau một cái, trong ánh mắt không khỏi hiện lên vẻ kích động. Tứ đại cường giả đỉnh cấp tại Tu Chân Giới, đối với người tu chân mà nói vị nào cũng đỉnh đỉnh đại danh thực lực mạnh mẽ tuyệt luân. Bọn họ như là ở đỉnh kim tự tháp nhìn xuống chúng sinh.

Mặc dù tên tuổi của họ xuất hiện tại khắp Tu Chân Giới cho đến yêu ma quỷ quái ai ai cũng biết. Nhưng là chân chính có thể thấy mặt họ được một lần có thể nói là đã ít lại càng ít. Bốn vị này cao thâm khó lường, như thần long thấy đầu không thấy đuôi giống như trong truyền thuyết. Đối với rất nhiều người tu chân mà nói có thể được gặp mặt họ một lần quả thực là vô cùng vinh hạnh. Về phần Thục Sơn chưởng giáo Lý Lăng Phong lại là một trong tứ đại cường giả trẻ tuổi nhất. Tổng cộng tu luyện hơn ngàn năm đạt tới Đại Thừa Kỳ, có thể nói là nhân tài ngàn năm có một của Tu Chân Giới.

Cũng khó trách Thi Thận cùng Vân Phương hai người khi nghe nói Lý Lăng Phong muốn gặp Triệu Thụy lại kích động như thế. Bất quá Triệu Thụy vẫn không có phản ứng nào hết trên khuôn mặt vẫn hiện lên vẻ bình thường.

"Lý Lăng Phong muốn gặp ta? Hắn muốn gặp ta để làm gì?"

Huyền Linh đại sư nói: "Không có chuyện gì đặc biệt cả, chỉ là Lý Lăng Phong đạo hữu sau khi nghe ta nói về chuyện của ngươi liền cảm thấy phi thường hứng thú, muốn cùng ngươi gặp mặt kết giao hảo hữu mà thôi"

Triệu Thụy suy nghĩ một chút cảm thấy đi một chuyến cũng không có gì cả, cũng không rớt xuống một miếng thịt, nói không chừng có thể kết giao với một vị đỉnh danh cường giả, vì thế liền đáp ứng.

Bất quá, hắn không lập tức khởi hành mà lưu lại Thi gia một thời gian. Bởi vì Đôn Triệt có được một nửa Long Vương Kim Huyết. Hiện đang ở Thi gia bế quan tu luyện. Nhoáng cái thời gian 5 tháng đã trôi qua, Đôn Triệt rốt cuộc thành công xuất quan. Hắn thành công hấp thu hết Long Vương Kim Huyết thực lực tăng nhanh và cũng tiến vào Độ Kiếp kỳ như Triệu Thụy. Tại Tu Chân Giới lại có thêm một vị Độ Kiếp kỳ nữa. Thi Thận cùng Vân Phương không khỏi được thơm lây. Thêm một cường giả cao thủ làm bạn hữu liền thêm một phần danh tiếng.

Thi gia tại thế gian uy danh cực kì hiển hách, nhưng tại Tu Chân Giới so với các danh môn đại phái tính không là gì. Thường xuyên chịu sự kì thị và nhạo báng của các môn phái lớn. Hiện tại họ giao hữu với hai vị cao thủ Độ Kiếp kỳ, ngoài tứ đại danh cường giả thử hỏi có ai có thực lực như họ không! Gia tộc Thi gia càng cường đại và phồn vinh hơn!

Huyền Linh đại sư đối với Tu Chân Giới trong khoảng thời gian ngắn sản sinh ra hai vị cao thủ Độ Kiếp kỳ không khỏi kì quái và hứng thú.

Sau khi Đôn Triệt đã xuất quan, Triệu Thụy vì thế cùng Đôn Triệt cùng nhau đi theo Huyền Linh đại sư đến Thục Sơn kiếm phái gặp mặt Lý Lăng Phong.

Mười ngày sau Triệu Thụy, Đôn Triệt theo Huyền Linh đại sư bay đến bên ngoài Thục Sơn kiếm phái. Xuyên qua kết giới liền thấy trôi nổi giữa không trung từng tòa huyễn phù xuất hiện trước mắt. Những ngọn núi cỏ cây xanh tươi hùng vĩ và hiểm trở, mây mù lượn lờ quanh những ngọn núi trông không khác gì bồng lai tiên cảnh. Một đàn phi cầm kì dị quý hiếm bay lượn từ ngọn núi này sang ngọn núi khác.

"Cái chỗ này thật sự là xinh đẹp" Đôn Triệt chưa từng thấy cảnh đẹp như thế này thì trừng mở to đôi mắt của hắn nhìn xung quanh sợ như là xem không đủ.

"Đôn Triệt, có phải hay không tưởng nghĩ ở lại trong này cư ngụ?" Triệu Thụy trêu ghẹo nói, "Nếu ngươi nguyện ý, ta sẽ hướng Huyền Linh đại sư nói giúp ngươi một tiếng. Lấy quan hệ của đại sư cùng Thục Sơn chưởng môn, thì ngươi ở lại mười năm, hai mươi năm hẳn cũng không vấn đề gì"

Đôn Triệt tin là thật, vội vàng hướng tới Huyền Linh hỏi: "Đại sư, ngươi có thể giúp tại hạ lưu lại ở trong này à"

Huyền Linh đại sư thấy Đôn Triệt đơn thuần đáng yêu như vậy không khỏi vuốt râu ha hả nở nụ cười.

Ba người tại Thục Sơn bay không bao lâu, bỗng có năm tên Thục Sơn đệ tử trang phục giống nhau không chế phi kiếm bay tới chặn đường bọn họ lại. Trong những đệ tử Thục Sơn này có bốn người sử dụng phi kiếm màu đỏ rất to lớn, chỉ có một người sử dụng phi kiếm màu lục bích vô cùng chú ý. Triệu Thụy theo bản năng đánh giá tên Thục Sơn đệ tử này. Tên này tướng mạo nhỏ bé mi nhỏ mắt nhỏ, làn da tay trắng trẻo, dung mạo tuấn tú làm cho người ta nhìn vào cảm giác vô cùng âm nhu. Mặc khác trên mặt tên đệ tử này không có biểu hiện gì nhưng ở sâu trong ánh mắt lại tàng ẩn ngạo mạn giống như trên đời này không có gì đáng để hắn ta nhìn vào mắt.

"Các người là ai mà cũng dám xâm nhập vào Thục Sơn chúng ta" tên đệ tử cầm đầu hơi ngửa ngửa cái đầu quét ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía ba người hỏi.

Huyền Linh đại sư chưa kịp trả lời thì tên đệ tử đứng ở bên phải quát lớn: "Đại sư huynh ta hỏi các ngươi, các ngươi điếc hết hay sao mà không mau trả lời"

Huyền Linh đại sư từ trước đến nay luôn được mọi người tôn kính, hiện tại bị mấy tên Thục Sơn đệ tử này vô lễ không khỏi giận hờn. Hắn trên không trung dừng lại thản nhiên nói: "Ta là ai, chẳng lẽ các ngươi không nhận ra sao?"

Tên Thục Sơn đệ tử bên phải kia hai mắt đánh giá Huyền Linh đại sư, cảm thấy lão nhân trước mặt chưa từng thấy qua. Nhưng lại cảm nhận được lão nhân này có khí độ bất phàm, trong lúc nhất thời chưa cảm nhận ra. Bởi vì, Huyền Linh đại sư chỉ chuyên tâm về phương diện luyện khí trình độ trên trong giới tu chân chỉ thuộc vào bậc trung. Mà Triệu Thụy cùng Đôn Triệt hai người đều có phương pháp che giấu tu vi, đặc biệt là Triệu Thụy nếu như hắn cố tình ẩn nấp, căn bản làm cho mọi người khó có thể nhìn ra tu vi của hắn.

Lúc này tên Thục Sơn âm nhu cầm đầu kia đột nhiên cười lớn, bên trong lộ ra vẻ nồng đậm khinh thường tựa như hướng đến Huyền Linh đại sư phô trương thanh thế: "Ta mặc kệ ngươi là ai, cho dù ngươi là Thiên Vương Lão Tử lại tự tiện xông vào Thục Sơn kiếm phái, ta chỉ chiếu theo quy củ của Thục Sơn kiếm phái sẽ nghiêm trị các ngươi. Các ngươi khoanh tay chịu trói hay là muốn ta động thủ"

Triệu Thụy từ trước tới nay luôn bình tĩnh, trong lòng đối với những tên đệ tử này sớm đã phi thường bất mãn. Bất quá hắn vẫn khống chế được tâm tình của mình. Nhưng Đôn Triệt cũng đã kiềm chế không được xiết chặt tay trừng to đôi mắt hét lớn: "Ai dám động thủ! Đi lên thử xem! Xem ta như thế nào đánh bẹp hắn!" Cuồng phong mạnh mẽ từ trong cơ thể Đôn Triệt phát ra ngoài hướng về bốn phía khếch tán, trực tiếp đánh sâu vào làm cho những tên đệ tử Thục Sơn kia cơ hồ không đứng vững!

Vài tên Thục Sơn đệ tử kia đồng thời biến sắc, bọn chúng không ngờ rằng gã yêu quái này thực lực lại cường hản đến vậy, chỉ sợ là thực lực đã tiến vào Độ Kiếp kỳ cảnh giới. Năm tên đệ tử Thục Sơn đồng thời bày ra tư thế chiến đấu như là gặp phải đại địch.

Huyền Linh đại sư không muốn cùng Thục Sơn xảy ra xung đột, càng không muốn so đo với mấy tên đệ tử kia. Hắn cảm thấy khí thế có chút khẩn trương vì vậy khoát tay ngăn chặn Đôn Triệt lại, hướng về mấy tên đệ tử kia nói: "Ta là Luyện khí tông Huyền Linh cùng chưởng môn các ngươi Lý Lăng Phong là bạn tốt nhiều năm. Lần này ta tới đây cũng là Lý Lăng Phong mời ta tới, nếu các ngươi không tin có thể hướng tới Lý Lăng Phong chứng thực"

Vài tên đệ tử Thục Sơn nhìn nhau liếc mắt một cái không dám chậm trễ vội vàng dùng phương pháp đặt hữu của môn phái đưa tin hướng đến chưởng môn tiến hành chứng thực.

Ngay lúc bọn đệ tử Thục Sơn truyền tin, Triệu Thụy có chút kỳ quái liền hướng Huyền Linh truyền âm nói: "Đại sư không phải ngài cùng Lý Lăng Phong là bạn thân giao hảo nhiều năm, sao những tên đệ tử này không nhận ra ngài"

Huyền Linh đại sư cười khổ một chúc rồi nói: "Ta cùng Lý Lăng Phong đều ở bên trong Thiên Phúc Huyễn Cảnh gặp mặt nói chuyện phiếm, vài lần chân thật gặp nhau cũng là ở bên ngoài Thục Sơn. Ta đại khái khoảng 400, 500 năm rồi chưa bước chân vào Thục Sơn kiếm phái, khó trách những tên đệ tử Thục Sơn này không nhận biết ta. Nếu lần này Lý Lăng Phong không phải là muốn gặp mặt ngươi ta cũng sợ là lười đi đến Thục Sơn"

Hai người vừa nói xong, một thanh âm trong trẻo từ trên đỉnh cao ở rất xa truyền xuống.

"Huyền Linh lão hữu đã lâu không gặp. Ngươi như thế nào không lên tiếng gọi, liền thẳng tiến đến đây, những tên đệ tử này của ta thực có mắt như mù mạo phạm ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng trách móc nhé!"

Những tên đệ tử Thục Sơn nghe chưởng môn nói như vậy không khỏi luống cuống giật cả mình, vội vàng hướng tới ba người Triệu Thụy hành lễ bồi tội.

Huyền Linh đại sư không muốn cùng vãn bối so đo làm mất đi thân phận, vì thế cười ha ha hướng về phía Lý Lăng Phong dẫn âm nói: "Lăng Phong ta và ngươi nhiều năm không gặp, cũng khó trách đám hậu bối này không biết lai lịch của ta. Người không biết không có tội, quên đi, quên đi"

Nói xong hắn hướng năm tên đệ tử kia nói: "Các ngươi trực tiếp dẫn đường mang ta đi gặp Lý Lăng Phong"

Những tên đệ tử này giống như là bị sét đánh, trên mặt không còn vẻ kiêu ngạo như lúc ban đầu nào dám nói không, vội vội vàng vàng ở phía trước dẫn đường, chỉ hy vọng Huyền Linh đại sư sau khi gặp chưởng môn, không nói bọn họ nói bậy cũng đã cảm ơn trời đất rồi.

Đoàn người hướng trên đỉnh cao nhất của Thục Sơn bay đi, một lúc sau liền tới nơi, chính là Vọng Nguyệt Phong nằm trên đỉnh cúi Thục Sơn.

Vọng Nguyệt Phong này là nơi linh khí sung túc nhất, sương mù vây quanh khắp nơi, cây cỏ xanh um tươi tốt, thỉnh thoảng có thể thấy được các loài chim thú quý hiếm ở trên này.

Ngay tại đỉnh núi đứng sừng sững một tòa đại điện mộc mạc mà hung vĩ. Nơi đó là địa điểm mà Thục Sơn chưởng môn Lý Lăng Phong thường ngày tu luyện và xử lí công việc hàng ngày.

Ba người vừa mới đáp xuống trên nền đá bằng phẳng của một khoảng sân rộng ở trước đại điện, thì nhìn thấy một dáng người thon dài, một tu chân giả mặc đạo bào màu trắng đang cười lớn nghênh đón.

Năm tên đệ tử Thục Sơn thấy chưởng môn nhân tự mình ra nghênh đón không khỏi kinh hãi. Bởi vì, Lý Lăng Phong thân là một trong tứ đại cường giả, không chỉ tại Thục Sơn kiếm phái vô thượng quyền uy, đồng dạng tại Tu Chân Giới ở vào đỉnh kim tự tháp nhìn xuống. Bọn họ cơ hồ chưa thấy qua chưởng môn nhân tự mình đến của đại điện nghênh đón người khác. Cho dù là chưởng môn nhân các phái khác đến cũng chưa từng có vinh hạnh này. Nhưng là hiện tại, chưởng môn nhân tự mình ra tới của đại điện chào đón có thể thấy được, chưởng môn nhân đối với ba người này coi trọng muôn phần, thậm chí viễn siêu hơn những chưởng giáo của tu chân môn phái khác! Nhưng mà, bọn họ hết lần này tới lần khác đối với tôn khách có nhiều điều bất kính như vậy! Năm người trong lòng không yên thấp thỏm âu lo, không biết mình sẽ nhận lấy hậu quả như thế nào?

"Huyền Linh đạo hữu, đã lâu không gặp". Lý Lăng Phong theo gió bay tới trước mặt Huyền Linh đại sư thi lễ rồi cười nói.

Huyền Linh đại sư trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Lăng Phong, nào có bao lâu đâu, mấy ngày trước không phải tại Thiên Phúc Huyễn Cảnh đã gặp qua rồi sao?"

Lăng Phong cười nói: "Nơi đó chỉ là huyễn cảnh để trao đổi mà thôi, làm sao có thể so sánh với chân thật gặp mặt được"

Huyền Linh đại sư ha hả cười, quay đầu lại hướng Triệu Thụy giới thiệu: "Triệu Thụy, vị này chính là một trong tứ đại đỉnh danh cường giả Lý Lăng Phong - Lý chưởng môn"

"Nghe danh ... đại danh đã lâu, như sấm bên tai, hạnh ngộ... hạnh hạnh ngộ". Triệu Thụy hướng về Lý Lăng Phong thi lễ, sau đó tỉ mỉ đánh giá vị cường giả trong truyền thuyết này. Lý Lăng Phong này dung mạo uy tư, tuổi khoảng chừng 40 - 50, sắc mặt hồng nhuận, da tay bóng loáng. Ống tay áo bay nhẹ nhàng thực có vài phần bộ dáng thần tiên. Cùng với tên đệ tử Thục Sơn khi nãy so sánh, Lý Lăng Phong trông rất hiền hòa, nhưng bên trong lại lộ ra hình thái rất uy nghiêm, làm cho mọi người không dám khinh thị.

Trong lúc Triệu Thụy đánh giá Lý Lăng Phong, Lý Lăng Phong cũng đang đánh giá Triệu Thụy. Hắn không khỏi kinh ngạc, bởi vì Triệu Thụy so với hắn tưởng tượng thì còn trẻ hơn rất nhiều.

"Huyền Linh lão hữu! Vị này chính là Triệu Thụy - người mà đạo hữu đã từng đề cập qua phải không". Lý Lăng Phong nhịn không được hỏi.

"Đúng vậy! Chính là hắn!"

Lý Lăng Phong gật gật đầu, hướng Triệu Thụy giọng ôn hòa nói: "Chính ngươi đã đánh chết Hoa Dương Chân Quân sao, ngươi so với trong trí tưởng tượng của ta còn trẻ rất nhiều a! Tuổi trẻ như vậy mà đã tu luyện tới Độ Kiếp kỳ, đánh bại cường giả mạnh thứ năm tại Tu Chân Giới, thật sự là làm cho người ta sợ hãi không thôi. Huyền Linh lão hữu không ít lần hướng ta đề cập qua ngươi, khen không dứt miệng. Còn đem ngươi xưng là cường giả trẻ tuổi nhất Tu Chân Giới hiện nay. Ta vốn nửa tin nửa ngờ, nhưng là hôm nay thấy ngươi, Huyền Linh lão hữu nói lời không phải là dư thừa nha!"

Ở một bên, năm tên đệ tử nghe chưởng môn tán dương Triệu Thụy trong lòng không khỏi khiếp sợ. Bởi vì, Triệu Thụy che dấu tu vi quá cao minh, trong mắt bọn họ Triệu Thụy cũng chỉ là một kẻ tu chân bình thường không đáng nhắc đến.Nhưng bọn họ tuyệt đối không thể ngờ tới rằng, Triệu Thụy là người đã giết chết Hoa Dương Chân Quân! Mà chưởng môn lại không tiếc lời khen ngợi Triệu Thụy! Phải biết rằng, Lý Lăng Phong thiên chất thông minh trong tu luyện, được xưng là cường giả trẻ tuổi nhất cho tới nay. Cho nên, Lý Lăng Phong hiếm khi khen ngợi người khác. Hiện tại, Lý Lăng Phong đối với Triệu Thụy không tiếc lời, tán dương muôn vàn lời khen làm cho bọn chúng không cảm thấy khiếp sợ!

Bọn họ lặng lẽ đánh giá Triệu Thụy, không khỏi cảm thấy người tu chân trẻ tuổi này là một người trong ba người cực kì thần bí thâm tàng bất lộ. Bọn họ lại càng thêm lo lắng cho mình, đồng thời đắc tội với hai vị Độ Kiếp kỳ cường giả và một vị Luyện khí tông sư, không biết chưởng môn như thế nào trừng phạt tội trạng của mình.

Năm tên Thục Sơn đệ tử đang ở nơi nay lo lắng sợ sệt thì Lý Lăng Phong cùng Huyền Linh đại sư đã hàn huyên xong.

Hắn xoay đầu lại, quét qua năm người lườm một cái. Giọng trách mắng: "Mấy người các ngươi, có phải là Thục Sơn đệ tử không vậy, sao dám vô lễ với Huyền Linh đại sư, những điều ta thường ngày dạy dỗ các ngươi, cũng đều vứt bỏ đi đâu hết vậy? Các ngươi xem lại mình đi vừa rồi giống cái bộ dạng gì? Chỉ là một đám ương nghạnh ngạo mạn không coi ai ra gì, chẳng có nửa điểm khí độ danh môn chính phái gì?" Lý Lăng Phong mặc dù ngữ khí xem như luôn luôn ôn hòa, nhưng là khi trách cứ biểu lộ phi thường lạnh lùng.

Năm tên Thục Sơn đệ tử vừa nghe xong, thần sắc hoảng sợ, Thục Sơn kiếm phái quy củ sâm nghiêm, một khi xúc phạm bị xử lý phi thường nghiêm khắc. Bọn họ vội vàng hướng Lý Lăng Phong giọng đau khổ cầu xin tha thứ, nói: "Chưởng giáo, chúng ta biết sai rồi, mời ngài khai ân tha thứ cho chúng tôi một lần"

Lý Lăng Phong khuôn mặt lạnh lùng hừ một tiếng, phất tay áo nói: "Các ngươi hướng ta cầu xin tha thứ, ta không đáp ứng, cần phải làm cho Huyền Linh đại sư đồng ý tha thứ cho các ngươi, mới được tha"

Năm tên Thục Sơn đệ tử vội vàng xoay người hướng Huyền Linh đại sư giải thích cầu tình, hy vọng Huyền Linh đại sư có thể thả cho bọn họ một mạng.

Huyền Linh đại sư tại Tu Chân Giới đức cao trọng vọng, tự nhiên không cùng với bọn tiểu bối này so đo nhiều làm chi. Lại nói, năm tên Thục Sơn đệ tử này là môn hạ của Lý Lăng Phong, thật không tốt khi truy cứu. Vì thế, hắn cười cười nói: "Lăng Phong, ngươi cũng không cần xử phạt những tên đệ tử này, người không biết không có tội. Bọn họ nếu đã nhận sai, coi như không có chuyện gì đi"

Lý Lăng Phong vốn có tâm khiển trách, nhưng thấy Huyền Linh đại sư cầu tình cũng không tiện làm mất mặt mũi của Huyền Linh đại sư, vì thế hướng vài tên đệ tử trách mắng: "Huyền Linh đại sư nếu đã thay các ngươi cầu xin tha thứ, ta tạm thời tha cho các ngươi, bất quá lần sau nếu tái phạm, ta tuyệt đối không buông tha đâu, hiểu chưa?"

Năm tên Thục Sơn đệ tử kia cúi đầu liên thanh nói lời cảm tạ, cũng như cam đoan không dám tái phạm lần nữa.

"Không có việc gì nữa các ngươi đều lui ra" Lý Lăng Phong phân phó một câu. Năm tên Thục Sơn đệ tử như được đại ân xá, đồng thanh cảm ơn, nhanh chân chạy trốn.

"Hừ, cứ như vậy buông tha cho mấy người ... tiểu tử kia. Không khỏi rất tiện nghi cho bọn họ, nếu rơi vào tay của ta, không thể không hảo hảo gây sức ép lên bọn họ" Đôn Triệt đối với kết quả này tựa hồ có chút không vừa lòng, há cái miệng rộng nói ồn ào.

Lý Lăng Phong nhìn Đôn Triệt chân chất, chỉ là đứng một bên cười cười, cũng không so đo. Hắn dẫn ba người tiến vào Kim Liên Điện. Kim Liên Điện phân thành tiền điện và hậu điện.

Tiền điện Thục Sơn kiếm phái là nơi mà Lý Lăng Phong xử lý sự việc chính yếu. Ở tiền điện chiếm diện tích rộng lớn, trong điện thỉnh thoảng có một vài Thục Sơn đệ tử cùng trưởng lão lui tới, ra ra vào vào. Vừa nhìn Lý Lăng Phong những môn nhân Thục Sơn này đều hướng Lý Lăng Phong hành lễ, không dám có nửa phần bất kính, mà Lý Lăng Phong cũng hơi hơi vuốt cằm xem như đáp lễ. Xuyên qua tiền điện liền tiến vào hậu điện.

Hậu điện là chổ ở của Lý Lăng Phong, và một số ít Thục Sơn đệ tử làm công việc tại Kim Liên Điện. Mặc dù diện tích tương đối nhỏ rất nhiều, bất quá phong cảnh lại phi thường xinh đẹp, cửa sổ mở ra là có nhìn thấy phong cảnh hữu tình, ở nơi xa xa là rừng cây xanh tươi bạt ngàn làm tâm tình người ta vui vẻ thoải mái.

Lý Lăng Phong mời vào thư phòng của mình, lập tức có tiểu đồng lại đây dâng trà. Sau đó uống mấy ngụm trà, nhép nhép môi, sau đó cùng Huyền Linh đại sư nói chuyện phiếm, đề tài dần dần chuyển dời đến trên người Triệu Thụy.

"Triệu Thụy, ta nghe Huyền Linh đại sư nói, ngươi đi vào Tu Chân Giới thời gia quá ngắn phải không, nhưng mà rốt cuộc là ngắn bao nhiêu, lại nói ngươi chưa bao giờ kể lại. Ngươi có thể nói cho ta biết không, ngươi bắt đầu tu luyện cho đến bây giờ rốt cuộc có thời gian dài bao lâu vậy?"

Triệu Thụy nhìn chén trà sành sứ màu xanh, chậm rãi xoay tròn, trong lòng cân nhắc nên nói thật hay không nên nói thật. Hắn từ khi tu luyện Bát Hoang Lục Tiên Quyết đến nay, cũng bất quá ngắn ngủi mất mấy năm thời gian, nếu thực sự đem thời gian truyền ra ngoài không khỏi cũng quá kinh thế hãi tục. Chính là nếu không nói thật ra thì bắt buột phải thêu dệt một cái thời gian lung tung gì đó, nhưng mà hấp tấp quá chỉ sợ sẽ lòi cái đuôi ra thôi. Dù sao, Huyền Linh đại sư đã ở bên cạnh hắn một thời gian đối với vẫn là tương đối hiểu rõ.

Triệu Thụy đang ở thời điểm do dự, Lý Lăng Phong lại như là xem thấu nỗi băn khoăn của hắn, mỉm cười nói: "Triệu Thụy đạo hữu, ngươi cứ việc nói thật cho ta biết, ta Lý Lăng Phong không phải là loại người nhiều chuyện, sẽ không đi nơi nơi bẻm mép, chỉ là trong lòng thật sự quá tò mò mà thôi. Nếu Triệu Thụy đạo hữu thật sự là không tiện nói ra, cũng không sao, ta sẽ không hỏi nữa" Lý Lăng Phong vừa nói như xong như thế, Triệu Thụy thật có chút xấu hổ, nếu cứ tiếp tục giấu giấu diếm diếm, hắn không khỏi có mức không phóng khoáng chút nào, vì thế hắn nói ra sự thật: "Đại khái khoảng vài năm thôi"

"Cái gì? Vài năm!" Lý Lăng Phong trên khuôn mặt luôn bình tĩnh, lần đầu lộ ra thần sắc kinh ngạc, cho là mình nghe không rõ.

Không chỉ có Lý Lăng Phong mà Huyền Linh đại sư cũng có ý tưởng giống như thế, hỏi dò: "Triệu Thụy đạo hữu, ngươi tu luyện tới Độ Kiếp kỳ cảnh giới không tới mấy trăm năm mà là vài ... vài năm?"

"Đúng, mất có vài năm thôi!" Triệu Thụy phi thường khẳng định đáp.

Chén trà trong tay Lý Lăng Phong chấn động, nước trà ở bên trong chén bắn ra ngoài một ít, nhưng là thế nhưng hắn lại hoàn toàn không có phát hiện. Mất vài năm thời gian liền tu luyện đến Độ Kiếp kỳ cảnh giới!

Điều này sao có thể!

Đây quả thực so với truyền thuyết còn muốn truyền thuyết hơn!

Một đường tu chân tràn ngập gian nan cùng nguy hiểm, cho dù là người có thiên tư thông minh, căn cốt kỳ tài, nếu muốn tu luyện thành công ít nhất cũng muốn tiêu phí hơn một ngàn năm thời gian, mới có khả năng đạt tới được. Nếu muốn phi thăng thành tiên, ngoại trừ người có tư chất ra, còn muốn dựa vào vận khí mới được. Nếu như có thể tại trong mấy ngàn năm tu luyện thành tiên quả thật là quá thần tốc. Cũng chính bởi vì vậy, từ cổ tới kim, người tu chân đã ít rồi mà người có thể tu luyện thành tiên đã ít lại càng ít hơn.

Hắn, Lý Lăng Phong tại Tu Chân Giới được khen là người tu chân có thiên tư, tu luyện tới Độ Kiếp kỳ cảnh giới cũng đã hơn một ngàn năm thời gian, tu luyện tới Đại Thừa kỳ lại mất thêm năm, sáu trăm năm nữa. Dù vậy, tốc độ tu luyện của hắn tại trong các tu chân giả khác cũng đã có thể nói là thần tốc.

Nhưng, hôm nay nghe Triệu Thụy nói như vậy, hắn tu luyện tới Độ Kiếp kỳ chỉ mất ngắn ngủi mấy năm thời gian! Đối với người tu chân mà nói, vài năm thời gian quả thực giống như mới chợp mắt mà thôi. Nhưng chỉ có nội trong thời gian ngắn ngủi như vậy, Triệu Thụy cũng đã tu luyện tới Độ Kiếp kỳ cảnh giới! Việc này cũng không khỏi bất khả tư nghị đi sao, rất nhiều người khó có thể tin được!

Cho dù Lý Lăng Phong đã đạt tới Đại Thừa kỳ cảnh giới, sớm đã làm chấn động bốn phương tám hướng, nhưng hiện tại nghe được lời này của Triệu Thụy, vẫn là làm hắn kinh dị không thôi. Bất quá, định lực của hắn dù sao cũng cao hơn người khác. Sau lúc kinh dị ngắn ngủi rất nhanh khôi phục lại trấn định, mỉm cười nói: "Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ta thật sự khó mà tin được, tu luyện lại là một loại pháp quyết thần kỳ như thế, thần tốc như thế, không biết sư môn của Triệu Thụy đạo hữu là gì, ở đâu lại tu luyện được pháp quyết thần kỳ, thậm chí là hiệu quả thần tốc như vậy?"

"Bát Hoang Lục Tiên Quyết"

"Bát Hoang Lục Tiên Quyết?"

Lý Lăng Phong cùng Huyền Linh đại sư liếc mắt nhìn nhau một cái. Cũng đều có chút mê hoặc. Bọn họ đều không có nghe nói qua ở Tu Chân Giới có một loại pháp quyết như thế này, nhưng mà danh từ của loại pháp quyết này tựa hồ dị thường bá đạo, thật có thể nói là sát khí tận trời. "Triệu Thụy đạo hữu, pháp quyết tu luyện của ngươi là chúng ta chưa từng nghe nói qua, bất quá, nếu có thể làm cho người trong thời gian ngắn ngủi như vậy liền tu luyện một mạch đạt tới cảnh giới này, nhất định là dị thường thần diệu"

Triệu Thụy giải thích: "Bát Hoang Lục Tiên Quyết mặc dù thần diệu, nhưng nếu từng bước tu luyện cũng không đủ làm cho ta trong khoảng thời gian mười năm có thể tu luyện đến Độ Kiếp kỳ. Ta chính là vận khí không tồi, nhiều lần có kỳ ngộ, cho nên tiến độ tu luyện mới có thể nhanh chóng như thế"

Lý Lăng Phong vuốt vuốt chòm râu dài, nói: "Mặc dù như thế, trong vòng mười năm liền đạt tới Độ Kiếp kỳ cảnh giới, kia cũng đủ để kinh thế hãi tục rồi. Triệu Thụy đạo hữu tiền độ của ngươi thật sự bất khả hạn lượng a! Nếu lấy loại tiến độ này tiếp tục tu luyện, nói không chừng ngươi còn đắc đạo phi thăng trước ta nữa đó"

Triệu Thụy cười nói: "Lý chưởng giáo khen trật rồi, thực lực của ngài ta theo không kịp, ngài thân là một trong tứ đại cường giả đỉnh phong, ta tại tu luyện phi thăng trước ngài điều là không có thể xảy ra"

Lý Lăng Phong lắc đầu nói: "Kia cũng không nhất định, mặc dù ta là một trong bốn vị tu chân giả Đại Thừa kỳ, là một người ít tuổi nhất trong bọn họ, nhưng luận tu vi, luận thực lực ta cùng với ba vị tu chân giả khác lúc này vẫn có chút chêch lệch, đặc biệt là Ma Tông Ma Đế, thiên tư cùng căn cốt kỳ thật cũng không so với ta kém cỏi. Chỉ là bình thường trầm lặng thần bí, hiện tại không người nào biết tu vi của hắn đã muốn đạt tới loại cảnh giới nào. Về phần Long Hổ Sơn Thiên Sư Đạo thiên sư Trương Tụng Ly, nghe nói hắn hiện tại đang bế quan tu luyện Long Hổ Nghịch Thiên. Một khi tu luyện thành công, sắp tới phi thăng thành tiên. Ta cùng với hai vị này so sánh với nhau vẫn còn kém đến rất xa a!"

Huyền Linh đại sư nghĩ nghĩ liền mỉm cười nói: "Lăng Phong, ngươi quá khiêm nhường rồi, thực lực của ngươi sẽ không so với ba vị cường giả khác kém hơn bao nhiêu cả, lại nói, ngươi tư chất cực cao, tuổi tương đối nhỏ sắp tới rất có thể vượt qua bọn họ. Ha hả, ta giao hữu được hai vị bạn tốt đều là nhân vật thiên tư tung hoành ở Tu Chân Giới, coi như là may mắn của ta"

Đôn Triệt ở một bên nghe thấy ba người khen ngợi cho nhau, chính mình lại bị vất qua một bên, không khỏi ai oán nói: "Ta nội trong mấy trăm năm thời gian tu luyện tới Độ Kiếp kỳ a! Như thế nào các ngươi không khen ta chút nào vậy?"

Huyền Linh đại sư cùng Lý Lăng Phong đầu tiên là ngẩn người ra, lập tức cười lên ha ha.

"Đúng, đúng ... chúng ta còn quên một vị nữa" Huyền Linh đại sư cười nói, "Vị Đôn Triệt này cũng là yêu linh có tư chất cực cao"

Lý Lăng Phong cũng gật gật đầu cảm thấy yêu linh Đôn Triệt này quả thật thuộc loại ngoại tộc, mất mấy trăm năm thời gian tu luyện tới Độ Kiếp kỳ, ngoại trừ vận khí ra, căn cốt chi kỳ tại bên trong yêu quái có thể nói là tuyệt vô cận hữu. Nếu không phải Triệu Thụy tu luyện tiến độ rất kinh người, Đôn Triệt này tuyệt đối sẽ làm hắn rất là kinh ngạc.

Đối Đôn Triệt khen ngợi vài câu, bình ổn một chút oán khí nho nhỏ trong lòng Đôn Triệt, Lý Lăng Phong quay đầu nhìn Triệu Thụy nói: "Triệu Thụy đạo hữu, ngươi có hứng thú hay không cùng ta tỷ thí một hồi?"

Triệu Thụy nao nao, lập tức trong lòng dâng lên một cổ cảm giác hưng phấn. Từ ngày đầu tiên khi hắn bước chân vào Tu Chân Giới, không thời điểm nào là không nghe đến tứ đại cường giả đỉnh cấp trong truyền thuyết. Hắn, ngay lúc đó mà nói, tứ đại cao thủ cường giả này quá mức xa xôi, xa xa đến mức thậm chí làm hắn cảm thấy được hư ảo. Bất quá, trong lòng hắn vẫn tràn ngập hướng tới ý nghĩ, hy vọng có một ngày nào đó có thể cùng tứ đại cường giả đỉnh cấp này phân tài cao thấp. Hiện tại, cơ hội này đột nhiên tự động nhảy ra, lại xảy ra trước mắt hắn. Điều này làm sao mà hắn không cảm thấy hưng phấn được cơ chứ?

Cùng cường giả đỉnh cấp giao thủ, đây đối với tu chân giả ở Tu Chân Giới mà nói quả thực là một vinh quang vô thượng. Cho dù thất bại cũng đủ để thanh danh của chính mình lan truyền rất xa. Trở thành nhân vật được vô số người tu chân tại Tu Chân Giới ngưỡng mộ. Bởi vì, bốn vị đại đỉnh cấp cường giả sẽ không tùy ý cùng hắn giao thủ, lại càng không thèm giao thủ với tu chân giả thực lực yếu kém hơn. Nếu có may mắn cùng đỉnh cấp cường giả quyết đấu, vậy có nghĩa là thực lực của ngươi đã được khẳng định, mặc dù bại vẫn vinh quang!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro