Chap 7 : Ôm Nhau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Sau khi tiễn Ji Hoon về, Jae Hwan bước vào phòng mình... Min Hyun đang run lên vì lạnh, trán anh vã đầy mồ hôi...

_Lạnh... lạnh quá... - Min Hyun rên lên trong cơn mê

Jae Hwan mở tủ lấy thêm mền để đắp cho anh. Đang loay hoay bung mền thì Min Hyun quờ quạng nắm lấy tay cậu kéo cậu té xuống giường. Min Hyun ôm chặt lấy cậu. Jae Hwan có thể cảm nhận được người anh đang nóng ran và cứ run lên từng đợt... Anh bệnh rồi, bệnh vì nhường chiếc áo vest cho cậu... Jae Hwan cũng vòng tay ôm lấy Min Hyun, truyền hơi ấm cho anh...

'' Mình chỉ giúp anh ta vì kế họach thôi. Min Hyun không thể bị gì... Mình không có tình cảm với Hwang Min Hyun. Mình chỉ làm vậy vì kế họach thôi... tất cả chỉ vì kế họach thôi... ''

Jae Hwan ôm lấy anh, cho đến khi thiếp đi... Cậu ngủ quên trong vòng tay của Min Hyun...

.

.

.

Sáng hôm sau...

_Um... - Min Hyun thức dậy

Anh cảm thấy mình khỏe hơn, không còn sốt nữa... Cảm thấy vai mình hơn nặng, quay sang thì thấy Jae Hwan đang ngã đầu trên vai anh, hai tay ôm lấy anh mà ngủ...

Min Hyun chợt mỉm cười...

'' Em ngủ đẹp thật đấy Jae Hwan... ''

Min Hyun nhẹ nhàng đặt đầu cậu xuống gối, rút tay cậu ra...

_Ưm... - Jae Hwan khẽ nhăn mặt

Min Hyun sợ cậu tỉnh giấc nên lại ôm lấy cậu vào lòng...

Jae Hwan rút sâu vào lòng của Min Hyun... Anh cảm thấy hạnh phúc vì điều đó... Min Hyun nằm yên để cậu ôm lấy mình, ngắm nhìn cậu ngủ... Từ mái tóc mềm mại, đến đôi mắt đang nhắm nghiềng, sống mũi cao, làn da trắng như sữa... Mắt Min Hyun dừng lại ở đôi môi cậu... Nó đỏ mọng và đầy quyến rũ... Trong vô thức, Min Hyun cúi xuống, môi cậu chỉ các môi anh vài milimet...

Min Hyun hôn lên môi cậu, một nụ hôn nhẹ nhàng để không đánh thức cậu. Mút lấy đôi môi hồng và thơm sữa, Min Hyun ngất ngây vì mùi hương đó. Khẽ đưa lưỡi vào trong khoang miệng của cậu... Mút lấy chiếc lưỡi thật nhẹ nhàng... Không biết anh đã hôn cậu bao lâu...

_Ư... - Jae Hwan khẽ nhăn mặt, rên lên vì khó thở

Min Hyun luyến tiết dứt khỏi nụ hôn... Môi cậu sưng mọng sau nụ hôn của anh, cậu khẽ cong moi làm nó thêm quyến rũ... Min Hyun lại cúi xuống hôn lần nữa... Anh nghiện đôi môi của cậu rồi...

Jae Hwan vẫn say ngủ dù cho môi mình đang ấm lên, dù cho đôi lúc có khó thở... Nhưng đêm qua cậu ngủ không được, giờ không còn sức để mở mắt nữa...

.

.

.

10:00 AM

Jae Hwan mở mắt, cậu khẽ cong môi, chớp mắt vài cái để quen với ánh sáng... Khẽ nhìn qua Min Hyun, anh đang nhìn cậu...

Jae Hwan giật mình ngồi dậy, rút tay đang ôm anh lại, cậu đỏ mặt quay đi...

_Sao... sao... không kêu... tôi dậy... - Jae Hwan đỏ bừng mặt, lắp bắp nói

_Anh sẽ không trả lời nếu em không đổi cách xưng hô!!! - Min Hyun ngồi dậy, khoang tay mỉm cười nhìn cậu

_Sao... anh...không kêu em...dậy?

_Vì anh không nỡ kêu em dậy. Sao em ôm anh chặt thế? Anh muốn đi đâu cũng không được!

_Đâu có! - Jae Hwan la lên - Tại hôm qua... anh ôm t...em chứ bộ! Anh không chịu buông thì có...

_Dễ thương quá đi mất! - Min Hyun với tay nhéo vào má cậu...

_Đau! - Jae Hwan xoa má, môi trề ra.

Điện thọai Min Hyun rung lên trên bàn, anh bắt lên

_Alo!

_...

_Tôi nghỉ hôm nay! Giao tất cả cho Daniel đi!

_...

_Cứ nói với Phó chủ tịch rằng tôi bị cảm!

Min Hyun cúp máy. Jae Hwan quay sang chiếc đồng hồ trên bàn, đã hơn 10 giờ. Cậu hốt hỏang chạy vào toilet.

15 phút sau

Jae Hwan thò đầu ra, tay thì giữ cái khăn che người

_Anh đi ra ngòai đi... Em thay đồ!

_Thì em thay đi! - Min Hyun tiếp tục nhìn vào tờ báo trên tay

_Nhưng... nhưng... anh phải ra ngòai!!!

_Anh nhức đầu lắm, bước xuống giường là té liền đó!! - Min Hyun tỉnh bơ nói

Jae Hwan nhìn đồng hồ, gần 11h rồi, cậu quấn đại cái khăn, chạy ra lấy quần áo...

Min Hyun nhịn cười, lén nhìn cậu... Quen với Jae Hwan bao lâu nay, cậu chẳng bao giờ giỡn cả! Anh chỉ muốn chọc cậu thôi...

Jae Hwan trở ra từ toilet với bộ đồ chỉnh chu...

_Em đi làm... có gì thì khóa cửa rồi về!

_Em trễ làm rồi, đi làm gì!

_Anh không nhớ gì sao? Tối nay anh phải dự buổi tiệc đứng mà! Em phải đến đó để xem xét mọi chuyện...

_Ừ nhỉ! - Nghe Jae Hwan nói, Min Hyun lôi chiếc điện thọai ra coi thời khóa biểu.

Min Hyun bật dậy khỏi giường, kéo Jae Hwan đi.

_Đi đâu vậy??? - Jae Hwan không hiểu gì

_Đi mua quần áo! Tối nay em dự tiệc với anh! - Min Hyun đứng trước gương sửa quần áo rồi mở cửa ra khỏi nhà

_Nhưng... nhưng... em phải đến khách sạn...

_Đi 1 tiếng thôi! Rồi anh chở em đến V-S!

Jae Hwan chỉ biết im lặng để anh kéo đi. Min Hyun chở cậu đến một shop thời trang cao cấp. Bắt cậu thử hết bộ này đến bộ nọ.

_Em không thử nữa... mệt lắm! - Jae Hwan cau có

_Tối nay tòan là quan chức cấp cao đến, em là người yêu của chủ tịch W1, phải ăn diện đàng hòang một chút! Ráng thử thêm bộ này nữa thôi! - Min Hyun đưa cho cậu bộ vest trắng.

Jae Hwan cần lấy rồi bước vào phòng thay đồ. Thay xong cậu bước ra, chiếc áo sơmi đen cùng bộ vest trắng làm cậu như tỏa sáng...

Min Hyun đứng trước gương, anh mặt vest đen tôn thêm phần lịch lãm của mình...

_Như vậy được chưa? - Jae Hwan hỏi

Min Hyun quay lại, nhìn Jae Hwan không chớp mắt...

_Min Hyun này... sao vậy? - Jae Hwan bước lại gần

_Không... Đẹp lắm!

_Uhm...

_Lấy hai bộ này! Chuyển hóa đơn về W1. - Min Hyun nói với người bán hàng

_Vâng, thưa chủ tịch!

_Em đi thay đồ đi! Chúng ta về V-S!

Jae Hwan gật đầu rồi bước vào phòng thay. Min Hyun kéo Jae Hwan ra xe rồi chạy về V-S.

_Anh về đi, tối hãy đến! - Jae Hwan tháo dây an tòan

_Anh vào với em! Anh mà về là tên Đào nó đánh chém anh đó! - Min Hyun nhún vai

_Nhưng em phải làm việc! - Jae Hwan nhăn mặt

_Thì em cứ làm đi, anh chỉ xem thôi mà...

_Sao cũng được! - Jae Hwan mở cửa xe bước ra.

_Chào quản lí! - Tất cả cúi chào cậu

Min Hyun đi theo cậu, đi vào khu vực tổ chức tiệc tối nay, hồ bơi. Jae Hwan bước vào, tất cả chỉ vừa mới kê bàn và trải khăn. Cậu nhìn vào đồng hồ...

_Ya! Mấy người làm việc kiểu gì vậy hả? 12h trưa mà chỉ được như thế này thôi sao??? - Jae Hwan tức tối hét lên

_Dạ... dạ... - Tất cả như cuống cuồng lên

_Thay khăn trải màu xanh, sắp xếp các bàn xa nhau ra, trang trí hoa ở các cột!! Lẹ lên! - Jae Hwan quát

Min Hyun đứng bên cạnh nhìn cậu... Chưa bao giờ thấy cậu dữ như thế..

_Em dữ quá! - Min Hyun mỉm cười

_Kệ em! Em đang giúp anh đó! - Jae Hwan đi vào nhà bếp

_Chào quản lí! - Các phụ bếp cúi chào

_Ừ! - Cậu gật đầu - Chào bếp trưởng!

_Chào! - Bếp trưởng đang kiểm tra thực phẩm

_Thực đơn tối nay là gì?

Bếp trưởng cầm tờ giấy và đọc lên... Jae Hwan chú ý nghe...

_Không vấn đề gì chứ? Khách của anh có ai dị ứng mấy món này không? - Jae Hwan quay sang hỏi

_Không... tất cả ổn rồi! - Min Hyun gật đầu

_Đây là...? - Bếp trưởng chỉ tay về Min Hyun

_Anh ấy là chủ tịch W1, Hwang Min Hyun!

_Xin chào!

_Vâng! - Min Hyun bắt lấy tay của bếp trưởng - Mong ông làm tốt nhất có thể, buổi tiệc tối nay rất quan trọng...

_Vâng!

Min Hyun lại tiếp tục đi theo Jae Hwan để kiểm tra mọi thứ.

.

.

.

.

HẾT CHAP 7.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro