Chương 4: Cuối Cùng Anh Cũng Chọn Giết Tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Alo

- Hôm nay có việc cho anh đây, anh đến ngay đi.

Jimin nghe xong rồi cúp máy, mặc vội chiếc áo vest lao ra xe, đi mất.

Hôm nay trời nắng đẹp, Jimin chắc có việc gấp nên mới ra ngoài sớm như vậy, hôm nay cậu không bị trói, thoải mái thăm thú khu vườn. Mùi hương thoang thoảng của hoa oải hương với mùi hương trên áo cậu tạo ra một bầu không khí vô cùng tươi mới. Bỗng có tiếng người đến gần, cậu quay ra nhìn, oa cậu tròn mắt khi thấy em gái mình đang ở đây, trước mặt cậu. Cậu vui mừng nhưng cũng hơi hoảng hốt:

- Sao em lại đến đây, anh ta mà biết sẽ giết em mất.

-Có sao đâu, anh ta chỉ biết người đó do anh giết không phải em, việc gì phải sợ, mà hình như nhà không có ai mà.

Cô thản nhiên nói như muốn đổ hết mọi tội lỗi lên người Seok Jin, cậu có phần bức bối nhưng lâu ngày không gặp em gái nên gạt mọi chuyện ra. Luồn tay ôm lấy đứa em của mình, cô em vội kéo tay cậu nói:

- Hôm nay không có ai ở nhà, ra siêu thị với em chút đi.

Chưa kịp phản kháng cậu đã bị tống lên xe lao vọt đi.

Gần 30' phút sau đã tới nơi cô để cậu trước cửa rồi phóng xe tìm chỗ gửi, lấy điện thoại gọi:

- Ra được rồi, nhớ bắt nó cho tử tế đừng để sơ hở gì.

Seok Jin vẫn đứng chờ ở đó bỗng có lực đằng sau kéo cậu lại chùm đầu cậu bằng bao vải đen lôi vào xe.

- Ư..um...thả ra.

Cậu ra sức kêu lên, một lần hét lại bị tên lạ mặt cho một bạt tai, cậu không hiểu cậu có thù gì với ai mà phải làm vậy.

Jimin được gọi đi ban nãy, giờ cũng đến nơi, cậu ta hẹn gặp một cô gái người đó lại chính là đứa em gái của Seok Jin, cô ta chạy tới đó rồi cọ xát vào người hắn:

- Anh....ưmmm.

Giọng cô ta đột nhiên ngọt bất ngờ, nũng nịu mà nói, hắn đẩy cô ta ra mặt lạnh cũng không có chút biểu cảm nào.

-Người đâu?

- Anh yên tâm, lát em sẽ cho anh tùy ý xử lý.

Cô vờ vào nhà vệ sinh trang điểm, lại thực chất gọi điện cho bọn đàn em:

-Chuẩn bị xong chưa, không để cho nó thấy mặt biết không, vớ vẩn chết cả lũ.

Cô ta xong việc chạy ra, cố gắng nói nhỏ ghé sát vào tai anh:

- Đi thôi, giờ là lúc anh giết người rồi.

Cả hai người đến một khu nhà bỏ hoang, khá tồi tàn, không khí ẩm thấp lại rất nhiều cỏ dại. Hắn cùng cô bước vào, giữa căn nhà rồi nát có 1 thân ảnh nhỏ đang bị trói ngồi ở đó từ đầu đến chân đều bị bịt kín. Hắn lạnh lùng bước lại gần một chút, lạnh lùng cất giọng nói:

- Đây là tình nhân của bố tôi?

- Phải...phải chính là cô ta.

Dáng người nhỏ nhắn, thon thả rất giống con gái nhưng nào ai biết đó là Seok Jin.

Thì ra, cô em gái của Seok Jin có ý hãm hại cậu từ trước, cô ta là thư ký của bố hắn luôn thông báo mọi thông tin về tình nhân của ông ta cho Jimin biết, bắt cóc để tùy mặc xử lý, những lần trước mấy người đó đều để kẻ khác nghe cô ả nói bố hắn yêu tình nhân này hơn mạng sống sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ. Hắn nghe vậy tức điên lên, cái chết của mẹ hắn năm xưa giờ đã để lại một vết sẹo không bao giờ lành, cậu cho rằng bố yêu người tình này hơn cả mẹ nên có ý tự ra tay. Kế hoạch thành công cô ta muốn chính tay giết người hắn yêu nhất, để cậu mãi mãi biến khỏi cuộc sống này.

- Giết nó đi anh!

Cô ta cầm súng đặt lên tay anh, rồi lùi lại đằng xa. Đôi mắt hắn giờ đã tràn ngập hận thù, nụ cười nhếch lên, chậm rãi nói tiếp:

- Cô tình nhân bé nhỏ à, sao lại đi quyến rũ một người đứng tuổi như thế, lại còn yêu thương...hứ...cô tới số rồi!

Cậu giờ ngồi trong bóng tối cũng hiểu phần nào, cô ta bảo cậu là người tình của bố hắn, để hắn tin là thật mà giết cậu. Trùm kín mặt mũi để không biết 
cậu chính là nạn nhân. Haha cô em gái mà cậu tưởng bé bỏng lại như một con rắn độc, muốn hại chết cậu,đành chấp nhận thôi, nếu cậu là người có thể kết thúc được trò chơi số phận này. Nước mắt chảy xuống thấm trên gò má xanh xao kia, vị mặn thấm vào đầu lưỡi làm cổ họng trở nên đắng ngắt.

- Đừng...gg....sao...lại...sao...lại làm vậy với tôi, sao....sao...đến lúc tôi chọn yêu anh....chọn giữ tình yêu đáng khinh bỉ này...nhưng anh...lại...định phá nó.

Cậu thực muốn gào lên nói với hắn như vậy nhưng giờ nửa lời cũng không nói được, miệng của cậu bị bịt chặp thật chặp không lấy một cơ hội nào để mở miệng.

-"Đoàng"

Hắn không thương tiếc, bắn về phía trước, thân ảnh nhỏ ngã xuống. Cuối cùng hắn vẫn giết cậu, chọn lựa giết cậu, vậy là kết thúc....kết thúc....tất cả mọi thứ sẽ kết thúc. Bao trùm đầu bị tung ra, hắn nhìn thấy cậu gương mặt trở nên trầm xuống. Tại sao?Đây đâu phải tình nhân của bố...đây chẳng phải là Jinie của hắn hay sao? Hắn chạy tới đỡ cậu quỳ xuống sàn đất mà hét lên:

- Tại sao...tại...sao lại là em hả? Tôi đang làm cái gì thế này? Tại sao tôi lại tự tay giết em cơ chứ?

Cậu đưa tay vuốt nhẹ gương mặt của hắn, cười nhạt mặt không còn một tý sức sống.

- Vậy là kết thúc....chúng ta vốn chẳng...nợ..nhau..gì cả. Jimin aa...đến cuối cùng anh vẫn chọn giết tôi....

🍒🍑🍒🍑🍒🍑🍒🍑🍒🍑🍒🍑🍒🍑🍒

Còn 1 chương nữa thôi là xong bộ này luôn rồi.
Bấm ngôi sao bé xinh ủng hộ tớ nhé💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro