Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện kể rằng: trên đoạn đường ác quỷ vô tình đánh rơi mặt nạ của mình.
Cô bé tò mò soi đi soi lại.. sau ướm thử lên mặt.
Kết quả là mặt nạ của quỷ dính chặt vào da thịt, cô bé không tài nào tháo gỡ được.
Thế là cô bé trở thành một con quỷ xấu xí.
Cô bé hoảng loạn, chạy thật nhanh về làng kiếm mẹ.
Mẹ không nhận ra cô bé...lại cùng người trong làng đuổi cô bé đi.
Cô bé tội nghiệp đau đớn tột cùng.
Thế rồi, cậu bạn thanh mai trúc mã của cô bé xuất hiện.
Ra mặt giúp cô bé giải thích mọi chuyện...chỉ vì cậu tin đấy là cô bé. Cô bé có được niềm tin yêu...mặt nạ được gỡ bỏ.
Một lần nữa quay về trong vòng tay yêu thương của gia đình.
- Truyện hay quá ha Duchinie- Cô gái cầm quyển sách quay sang cô gái đang ôm mình nói.
- Thứ nhất đây là truyện em mua cho chị và đây là lần thứ 8001 chị kể câu chuyện này , thứ hai chị nói cái gì hay thì cho tiền em cũng không dám chê nó dở.
- Dẻo miệng, cái gì mà tới 8001, xạo.
- Những gì chị đã từng nói, từng kể với em, em đều nhớ tất, và đừng có mà bĩu môi với em, muốn cắn chết được đó.
- Ngon làm thử coi- Cô gái kia tiếp tục cong môi lên thách thức
- Này thì thách
Dứt lời Yujin áp chế Minju xuống dưới thân, cưỡng hôn lên đôi môi xinh xắn, lúc này chỉ còn lại những âm thanh ám muội vang lên trong căn phòng ánh sáng mập mờ. Khoảng mấy tiếng sau trận mưa không có trong bản tin dự báo thời tiết, Yujin và Minju nằm đối mặt nhau trên chiếc giường nhỏ, cố gắng lấy lại hơi thở sau bài tập thể dục đêm khuya.
-Ngày mai chị sẽ đưa em ra sân bay chứ?- Yujin nhẹ nhàng lên tiếng.
- Không đâu...vì chị sẽ khóc mất...- Vừa trả lời cô dùng dằn mím chặt lấy môi.
Yujin mỉm cười thôi không nói nữa, em hiểu rõ cô gái của mình mà, nói là một chuyện làm lại là một chuyện khác.
- Một năm thôi em sẽ không hết yêu chị đâu nhỉ?- Giọng Minju nhỏ xíu.
Khoảng không gian trở nên im ắng quá mức cần thiết, chỉ còn lại tiếng ro ro của cái máy lạnh cũ. Đến lúc mí mắt Minju nặng trĩu, chị dần rơi vào trạng thái vô lực bao quanh là hơi ấm ngọt ngào quen thuộc.
- Chị hãy tin em, em sẽ vì chị đánh đổi tất cả, em sẽ chứng tỏ cho ba mẹ chúng ta, tình yêu của chúng ta là sự thật là vĩnh cửu, đừng vì một chút thử thách mà buông xuôi chị nhé, vì em sẽ không bao giờ ngừng yêu chị.

Trong bóng tối có một nụ cười mãn nguyện tuy không có mắt cười đi kèm nhưng nụ cười đó tỏa ra niềm hạnh phúc vô bờ bến và sự tin tưởng tuyệt đối.

~~~~~
Dù đêm qua đã cố sống cố chết khẳng định là không đi tiễn Yujin nhưng cuối cùng Minju cũng dậy rõ sớm lẽo đẽo theo Yujin ra sân bay. Nhưng có một chuyện Minju hoàn toàn đúng.

-Huhuhuhu- Minju khóc muốn lụt sân bay.

-Thôi nào  ngoan em sẽ rất nhanh quay về, chị cứ khóc thế này em sẽ không thể đi được đâu.- Yujin cười mà cứ như mếu, lấy tay không ngừng lau nước mắt cho người yêu của em.

- Không có đâu..hức... chị không có... hức...khóc..hức hức..bụi bay vào mắt chị thôi- Nước mắt nước mũi muốn chảy hết ra mà Minju vẫn còn cố chống chế.
- Ôi vậy chắc phải cả kí bụi mới khiến chị khóc tới tạo ra sóng thần như thế này nhỉ- Yujin châm chọc.
- Đáng ghét, em mau đi đi, ở đây chị sẽ không nhớ em đâu, nhưng mà dù ở đâu em cũng phải nhớ chị đó, còn nữa không được tí tởn đi cua gái lung tung, em phải...-Yujin chặn đứng sự lải nhải của Minju bằng một nụ hôn thật sâu.
Dứt khỏi nụ hôn nồng nàn Yujin tựa trán vào trán ai kia và khẽ khàng nói:
- Ngoan nhé, em đi rồi sẽ về sớm thôi, Duchin yêu chị nhất, mỗi ngày em sẽ nhớ chị 8000 lần, còn chị chỉ cần nhớ về em một lần thôi nhé, đừng không nhớ em, em sẽ buồn lắm.- Minju lại òa khóc lớn hơn, cô đẩy Yujin về phía phòng chờ,  cô sợ nếu em còn nấn ná ở lại đây thì cô có lẽ sẽ không để em đi nữa. Yujin trước khi bước vào bên trong còn cố quay người lại vòng tay làm thành một hình trái tim thật lớn và hét lên - Minju unnie, saranghae.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro