Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hội trường khách sạn xa hoa cao cấp được bao toàn bộ, rất giống phong cách của Park Hyunwoo, phô trương lãng phí tiền bạc.

Hai vị nhân vật chính kia là tiêu điểm của toàn bộ hội trường, mỗi một đôi Alpha với Omega định mệnh đều thu hút rất nhiều ánh mắt hâm mộ, có Alpha độc thân, Beta độc thân cũng có, thế giới này là như vậy, chỉ có một số ít người ưu tú, may mắn có thể tìm được nửa kia hoàn hảo.

Bắt đầu tiến vào hội trường, Jisung cẩn thận giữ khoảng cách với hai người kia. Omega của Park Hyunwoo là một người nữ tính, tóc được chải lên, lộ ra chiếc cổ tinh tế, tao nhã, mỹ lệ lại ôn nhu, trên mặt mang theo ý cười ngượng ngùng, đứng bên người chồng lạnh lùng tạo nên so sánh đối lập rõ ràng.

Jisung mỗi lần bị ánh mắt của Park Hyunwoo lướt qua đều sẽ buông tầm mắt xuống, yên lặng dựa vào Hwang Hyunjin.

"Jagi à." Hyunjin vô cùng thân mật mà gọi, sau đó sắm vai bạn trai của Jisung một cách hoàn hảo, "Tiến về phía trước một chút, anh muốn lấy cho em một ít đồ ngọt."

Ngữ khí ôn nhu dịu dàng, trên mặt còn bày ra vẻ quan tâm chăm sóc, Jisung xác định, Hwang Hyunjin đủ tư cách làm diễn viên.

"Đừng đưa cho em." Jisung cười ngọt ngào, ngoài miệng cũng không ghét bỏ đĩa đồ ngọt được đưa tới, "Muốn ăn thì ăn đi, đưa cho em làm gì."

Hyunjin cúi đầu, cứ như bọn họ đang yêu đương thật sự, "Đừng cười, em nhìn mấy cô gái đối diện đi, tốc độ ăn nhanh như vậy, anh mà không lấy mấy món ngọt này thì lát nữa cũng không còn."

"Anh đúng là ngốc." Jisung bị hắn chọc cười, lấy một miếng bánh ngọt, như đang show ân ái đưa đến bên miệng Hyunjin, "Lát nữa ra ngoài đi mua vài cái không được sao!"

Hyunjin cảm kích ăn đồ ngọt, suy nghĩ một hồi, thân mật sờ sờ tai Jisung, nói: "Jagi à, em thật ngọt, anh lười đi xếp hàng, ở đây còn có cả mâm đồ ngọt, sao lại phải đi mua?"

Jisung cười nói: "Anh thôi đi!"

"Khụ." Minho đánh gãy đôi tình nhân show ân ái trắng trợn không kiêng dè này, "Xin chào, tôi là cấp trên của trợ lý Han, Lee Minho."

Hyunjin trong nháy mắt mang lên chiếc mặt nạ tinh anh ưu tú, khách khí lại xa cách mà cười nói: "Chào Tổng giám đốc Lee, cảm ơn đã chăm sóc cho Jisungie nhà tôi."

Minho nhíu mày hỏi: "Jisungie nhà cậu?"

"Đúng vậy, tôi với Jisungie yêu nhau đã lâu, em ấy vẫn luôn biết ơn Tổng giám đốc Lee đã giúp đỡ trong công việc, thường cùng tôi tán gẫu vài chuyện, vậy nên tôi cũng rất quen thuộc với Tổng giám đốc Lee, nay có cơ hội, cùng uống vài ly chứ?"

"Không cần đâu." Minho nở nụ cười mang theo một lớp băng lạnh, giọng nói trở nên cứng rắn, "Tôi nghe nói cậu Hwang là một nhà thiết kế ưu tú, chủ quán "Red Lights", "Venom" đều khen ngợi rất nhiều, xem ra hai người thật sự rất "Yêu Nhau"."

Lời nói này thật không khách khí, Lee Minho nói ra tên của hai hộp đêm nổi tiếng, Hyunjin nhíu mày, hắn thật sự thích hai hộp đêm này, nhưng vị này có thể biết được, vậy cũng không phải kẻ tốt lành gì.

"Đúng, tôi rất yêu anh ấy." Jisung nói xong câu đó, bỗng nhiên cảm thấy khó đối mặt với Lee Minho.

Jisung cảm thấy khó chịu, hình như cậu lại làm sai điều gì đó, trên thế giới này ngoại trừ Alpha và Omega định mệnh kết hợp với nhau, những người khác đều vì tình yêu mà tiến đến, cậu nói ra chữ yêu này, thật sự đáng sợ sao?

"Anh ấy thường ngày bận công tác cũng sẽ dành thời gian quan tâm tôi." Jisung cố gắng làm cho Lee Minho biết khó mà lui, mà xử nam như cậu lại nói ra lời nói dối không biết xấu hổ, "Thân thể chúng tôi rất hợp nhau. Sinh hoạt hài hòa như vậy mới là tốt nhất, đúng không?"

Bầu không khí trầm mặc, sắc mặt Lee Minho đã không thể đen hơn, cũng không thèm che giấu nữa. Hyunjin nhấp rượu trên tay, cảm thấy hai người này thật là ấu trĩ, đã thích thì lôi nhau lên giường đi chứ, sợ cái gì, Han Jisung cũng rất ngây thơ đáng yêu, cứ tin vào tình yêu định mệnh. Chậc chậc chậc...

Hắn tựa như đang đóng giả làm quần chúng đang xem trò vui, lễ cưới tẻ nhạt cũng trở nên thú vị.

Sau đó, hắn nhìn thấy Han Jisung, vì né tránh ánh nhìn của Lee Minho mà phóng khoáng cầm lên ly đồ uống màu tím, một hơn cạn sạch.

Đây là Taininga, Hwang Hyunjin là vương giả hộp đêm đương nhiên không sợ thứ này, thế nhưng Han Jisung, ngày thường không hút thuốc lá chỉ uống sữa bò, nay can đảm như vậy khiến hắn phải kinh hô: "Đệt, Han Jisung mày điên rồi à?"

"A." Jisung uống hết ly đồ uống cảm thấy hương vị thật ngon, nhưng mà hơi ít, cậu liếm môi, đầu óc hình như hơi chậm chạp.

Hyunjin nhìn biểu tình của cậu, biết thằng nhóc này hết thuốc chữa, vì nhớ đến tửu lượng của Jisung mà yên lặng vỗ tay, cười xấu xa: "Uống xong rồi?"

"Ừm." Jisung đáp lời theo bản năng, âm thanh đã trở nên mơ hồ.

Nếu không phải có người ngoài đang nhìn, Hyunjin chắc chắn sẽ cười lăn ra bất chấp hình tượng, hiện tại, hắn chỉ có thể đứng im nhìn chằm chằm Jisung loạng chòa loạng choạng. Màn kịch hôm nay xem như kết thúc, dù sao thì Taininga tác dụng rất chậm, nhưng có thể đánh ngã được cả Alpha.

"Mày thật ngu ngốc, cái này là..." Hyunjin đang định giáo dục Jisung, vẻ cười cợt hiện rõ trên mặt, tay chuẩn bị đỡ Jisung lại thấy được lửa giận của tên Alpha kia.

Minho đỡ lấy Jisung đang mơ màng, thấp giọng nói: "Cậu Hwang, tôi không biết cậu dùng thủ đoạn gì để lừa gạt Jisung, nhưng cậu sẽ phải trả giá thật lớn cho hành động của chính mình!"

"A?" Hyunjin không thể hiểu được sư uy hiếp này, sau đó trơ mắt nhìn Lee Minho mang Han Jisung đi.

Khí thế của Alpha áp bách buộc Beta phải khuất phục mà thuận theo, đây là lí do mà bọn họ luôn đứng ở trên cao mà không ngã.

Cái gì vậy? Hyunjin thực sự không hiểu nổi Alpha này, về mặt thân phận, hắn mới là người có trách nghiệm với Han Jisung mà!

"Ngại quá, anh có thể trả lại bạn trai cho tôi không?" Hyunjin cố ý nhấn mạnh hai chữ "bạn trai" nhằm thức tỉnh cái người đang tỏa ra sát khí nồng nặc kia.

Minho không cười, bất luận người nào đang đứng gần hắn đều có thể phát hiện ra hắn đang cực kì phẫn nộ. Tại một góc của hôn lễ tốt đẹp hài hòa, bỗng nhiên bị một Alpha tỏa khí khiến nơi đó trở nên lạnh lẽo, gan to bằng trời như Hyunjin cũng phải lùi lại hai bước.

Minho nhìn đối thủ nhát gan này, dù đang hẹn hò cùng với Jisung vậy mà thanh danh trong hộp đêm vẫn truyền xa!

Minho vì lựa chọn của Jisung mà thất vọng, giọng nói: "Cậu không xứng!"

Trời ơi ai cứu Hyunjin! Beta làm sao có thể xử lí một Alpha đang nổi giận?

Hyunjin liếc mắt nhìn Han Jisung đứng không vững ở trong lòng Lee Minho, chân thành mặc niệm nói: "Đi nhanh đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro