Chap 67

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xin chào, cho hỏi cô dùng gì?"

Phục vụ bàn cầm menu đi tới vừa vặn chặn đi ánh nhìn của Jiyeon, cô nghiêng trái rồi nghiêng phải muốn nhìn thấy Hyomin, còn người bồi bàn thì nghi hoặc nhìn Jiyeon.

"Chào cô, cô không có việc gì chứ? Xin hỏi có chọn món không ạ?"

Đến nhà hàng mà không ăn uống thì thật quá kỳ lạ rồi, Jiyeon gãi gãi đầu, do dự một chút, liền hướng tay chỉ về phía Hyomin nói.

"Tôi muốn một phần ăn giống như chị gái ngồi bên kia''

Phục vụ vẫn nhìn vị khách ăn mặc cách kỳ quái, không nói gì thêm, quay vào làm món ăn theo yêu cầu Jiyeon.

Không lâu sau trên bàn được bưng lên một phần thịt bò. Lúc trước món ăn này đều do Hyomin giúp Jiyeon cắt, mà hôm nay Jiyeon chỉ có thể chính mình cố gắng dùng dao nĩa, nhưng mắt nhìn về phía hai người đầy gian tình kia, miếng thịt bò vô tình trở thành đối tượng của Jiyeon, cắt thành từng miếng nhỏ thì không nói đi nhưng vẫn không ngừng cắt cắt, thẳng đến miết thịt bì tan tành Jiyeon mới cảm thấy thoải mái một chút, bắt đầu ăn.

Mặc dù đang ăn, nhưng ánh mắt của Jiyeon một chút cũng không rời khỏi Hyomin, nhìn thấy từng động tác ưu nhã cùng cái miệng nhỏ nhắn đang ăn của Hyomin, lại liếc sang tên Fu thiếu gia kia nhìn vợ mình đến thần thái mê muội, Jiyeon chỉ muốn xong tới mà móc cặp mắt hắn ra, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác tự hào đây là vợ của tôi.

Buổi cơm thời gian kéo chừng một nửa, mặc dù thức ăn rất nhiều, tuy nhiên Hyomin mỗi thứ chỉ ăn một chút, Xinbo nhìn thấy nhịn không được lo lắng hỏi.

"Hyomin, không hợp khẩu vị em sao?"

Xưng hô thân thiết làm lòng Hyomin mọc lên tia không mấy hảo cảm, thoáng nhíu mày, đè xuống sự không hài lòng, nhẹ giọng đáp.

"Không có, ở đây không tệ, anh Fu không cần lo lắng, tôi chỉ là gần đây không mấy thèm ăn cho lắm"

"Vậy sao, em gần đây có gì phiền muộn sao? Không ngại nói cho anh biết, anh sẽ ở cạnh em''

Nam nhân với nụ cười ấm áp cùng vẻ mặt anh tuấn, nếu như người đối diện với Xinbo lúc này là một cô gái bình thường, nói không chừng đã không thể nhịn mà xà vào lòng hắn, nhưng đáng tiếc người hắn đối diện chính là Park* Tổng, Park Hyomin.

Hyomin biểu tình không chút nào gợn sóng, trầm mặt một lúc lâu, đợi cho đến khi nụ cười trên môi Xinbo méo mó, Hyomin mói nhẹ nhàng phun ra hai chữ.

"Không cần''

Nam nhân đối diện không tránh thở dài tiếp.

"Hyomin, chúng ta vì sao lại xa lạ như vậy?"

"Tôi lại cảm thấy chúng ta không cần quá mức thân thiết đâu, Fu tiên sinh"

"Hyomin, em là hiểu tâm ý của anh đối với em, anh thích em''

Xinbo âu yếm nhìn Hyomin, đưa tay hướng đến bàn tay Hyomin trên bàn lại bị Hyomin bất động thanh sắc né tránh. Cô nhẹ nhàng đứng dậy nói.

"Xin lỗi, tôi muốn đi toilet một chút"

Thấy tên Xinbo kia vô sỉ muốn chạm vào Hyomin, Jiyeon thiếu chút nữa không nhịn được mà xông lên, nhưng khi nhìn thấy Hyomin né tránh, bắt lấy ánh mắt kinh ngạc của nam nhân kia, Jiyeon lòng phơi phới, vui vẻ thưởng thức món ăn, quả nhiên tâm tình tốt, ăn cái gì cũng thấy đặc biệt ngon.

Xinbo ngay khi Hyomin rời đi liền hung hăng vỗ mặt bàn một chút, khuôn mặt anh tuấn liền trở nên dữ tợn cùng đáng sợ, nhãn thần lóe ra tia bất định, không biết là đang suy tính cái gì.

Jiyeon vừa ăn vừa nhìn, cái đầu nhỏ cứ thỉnh thoảng nhìn xung quanh.

Không lâu sau, Hyomin trở ra, lúc bắt đầu đi, bởi vì toilet hướng phía trước, Hyomin đưa lưng về phía Jiyeon bên kia cho nên không có khả năng nào phát hiện, nhưng khi trở thì không thể nào tránh khỏi sự chú ý đến nhãn thần dưới cặp kính kia.

Khi hai người cùng nhìn thấy nhau, Jiyeon bản thân lo sợ bị phát hiện vội vàng cúi thấp đầu, mà không biết rằng chính hành động này càng làm cho người khác hoài nghi.

Đúng là Hyomin có chút nghi hoặc liếc mắt nhìn người kia, cũng không nói gì thêm, người khác thế nào đối với Hyomin chẳng liên quan, vì lúc này còn có một vấn đề phiền toái cần Hyomin xử lý.

Fu thiếu gia vốn tên đầy đủ là Fu Xinbo, con trai thứ hai của Fu gia, tuy rằng chỉ là con thứ nhưng địa vị không hề nhỏ, Xinbo là người được định sẽ thừa kế Fu thị, bởi vì ngoại trừ hắn có năng lực hơn người, mà còn là một người rất có thủ đoạn.

Fu gia nắm giữ một nửa hắc đạo tại thành phố G, nếu không có năng lực hung ác chắc chắn không có khả năng đứng đầu. Chính vì thế lực ngầm đen tối này mà rất nhiều công ty không dám đắc tội, tạo điều kiện cho Fu thị muốn làm mưa làm gió đều được. Lúc trước tại Park* thị, Xinbo từng cầu hôn Hyomin thế nhưng lại bị Hyomin từ chối.

Một số người nói rằng, Xinbo dù là một tên hung ác, nhưng chỉ cần là người hắn thích, thì nhất định sẽ đối tốt với người đó. Vậy vì sao lại không chịu gả cho hắn? Hyomin cũng chỉ trả lời ngắn gọn chính là không thích.

Ngay lúc Park* gia đang ép Hyomin gả cho Fu gia thì Park lão gia tìm đến, đưa ra ra điều kiện tương đồng, cũng là muốn Park* gia gả cho Park gia, nhưng lại gả cho một nữ tử si ngốc. Nam nhân mưu mô và nữ sinh ngây dại, xem bên nào mới có thể mang lại lợi ích, Park* gia vì như thế mà mưu tính một phen, gả cho Fu gia cùng lắm chỉ có thể là một dạng phụ thuộc, nhưng nếu gả cho Park gia thì lại hoàn toàn có thể nắm công ty đối phương.

Tại Hyomin xem ra đối lập hai người, Jiyeon có thể là một sự lựa chọn tốt, khoan tính đến chuyện có thu được lợi ích hay không, chỉ nói đến hai người nữ cũng có thể dễ dàng ở chung.

Vì vậy Hyomin không màn phản đối, tiếp nhận cuộc hôn nhân này, mà Fu gia cũng vì tin tức này mà không muốn dây dưa.

Hyomin cơ bản còn cho rằng chuyện này cứ như thế mà êm đềm vượt qua, không nghĩ tới thời gian gần đây Xinbo lại bắt đầu theo đuổi còn mang đến cho Hyomin một thông điệp không an toàn.

Vì hắn biết, ai là người hiện tại tiếp quản Park thị.

Lúc mới điều hành Park thị, Hyomin liền phát hiện chút bất ổn, có người cố tình muốn từ từ mua đi cổ phần của Park thị, mặc dù một ít cổ phiếu này đối với Park thị mà nói cũng không có gì lo ngại nhưng góp gió sẽ thành bão. Quanh năm suốt tháng cứ từng chút một thu mua, cho đến khi Hyomin phát hiện thì cổ phần đã lên đến 30%, đây là một con số hoàn toàn không an toàn.

Tuy rằng chính Hyomin có quyền tuyệt đối nắm giữ cổ phần, nhưng chỉ sợ đối phương đang có âm mưu cố tình mua đứt cổ phần của công ty, bản thân đến lúc đó cũng không có khả năng chống đỡ, như vậy người khác sẽ vào tiếp quản Park thị, thật sự quá nguy hiểm.

Fu gia có thể phát lên chính là nhờ vào hắc đạo, bởi họ hoàn toàn có thể nắm được rất nhiều tin tức cho nên ngay lúc Hyomin đang cho người điều tra thông tin của Fu thị nhưng một chút thông tin cũng không có thì Xinbo lại tự mình tìm đến. Vì thế mà Hyomin mới đáp ứng cùng hắn thỉnh thoảng qua lại, chịu khó dằn xuống những khó chịu của mình đi cùng, chỉ hy vọng có thể tìm hiểu chút tin tức từ hắn để bản thân có thể an tâm hơn.

Thấy Hyomin quay lại, Xinbo cũng nhanh chóng khôi phục dáng dấp tao nhã, lộ vẻ mê người mỉm cười nói.

"Hyomin, nghe nói em đặc biệt thích xem nhạc kịch, anh có đặt chỗ rồi, chúng ta cùng đi xem nhé"

Hyomin vẫn giữ thái độ lịch sự, cười hòa nhã nói.

"Không được, anh Fu, tôi còn rất nhiều việc cần làm, còn về phần tin tức mà anh nói, bây giờ có thể nói cho tôi biết không?"

"Anh nói rồi, chỉ cần em đồng ý gả cho anh, mặc kệ là cái gì, anh đều nguyện ý cho em. Hyomin, em..."

Hyomin xua tay ngăn hắn nói tiếp, sắc mặt cũng chuyển thành lạnh lùng đáp.

"Xin lỗi, hai người chúng ta là không có khả năng. Nếu như đây là yêu cầu của anh Fu, như vậy chúng ta cũng không còn gì để bàn, tôi còn có công việc, xin phép đi trước"

"Hyomin, đừng..."

Xinbo thở dài, bất đắc dĩ nói.

"Chúng ta sẽ bàn luận, em đừng như vậy''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro