Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ừ!" Tôi cúi đầu để che mặt, ngồi vào chiếc ghế mềm.

Chị nói: "Yuna, anh ta là ông trùm xã hội đen đấy! Có giống không?"

Tôi lắc đầu.

"Chị thấy cũng không giống, nghe mọi người nói, anh ta lúc nào cũng tươi cười,nếu thấy anh ta không cười thì gay rồi."

"Không phải thế chứ?" Cực đoan chẳng khác gì Min Yoongi. Nếu Min Yoongi mà cười cũng sẽ xảy ra án mạng.

"Chị còn nghe nói anh ta giải quyết công việc khá tàn nhẫn, đuổi đến cùng, diệttận gốc nên các băng đảng trong xã hội đen đều phải nhìn sắc mặt anh ta mà hànhxử."

Nói cũng hơi quá đấy! Tôi tận mắt chứng kiến Min Yoongi đấm cho hắn một cáimà hắn cũng đâu có phản ứng gì.

Chị Mina ghé sát vào tai tôi nói nhỏ: "Tác phong của anh ta gỏn gọn trong támchữ: Thuận theo thì sống, chống lại thì chết."

Tôi giật mình đến nỗi há hốc miệng, lại thêm một ác quỷ thượng hạng đây!

Jeon Jungkook xuất hiện lần này không giống với lần xuất hiện vô cùng hoành trángtrước đây. Hắn chỉ đem theo vài thuộc hạ, xem ra rất đơn giản. Nhưng hạng ngườinày, dù có đơn giản trông cũng vẫn ngông nghênh.

Hắn bước vào, tiến đến chỗ mấy kẻ gây ồn ào, rất nhiệt tình chào hỏi: "Cơn giónào đưa các vị đại ca đến đây thế? Sao không nói trước để tôi còn lo liệu!"

"Nghe mọi người nói ở đây khá lắm nên hôm nay rảnh đến đây tụ tập", gã béo phìtrong đám người đó nói.

"Sao lại ngồi bên ngoài, không vào trong chơi à?"

"Anh Lee vừa mới vào đã nhắm con bé vũ công này rồi!" Một kẻ trông có vẻ gầygò nhìn người đàn ông trung niên gượng cười, khuôn mặt thô bỉ.

"Anh Lee thích ư? Không thành vấn đề!" Jeon Jungkook nói với người phục vụ vàicâu, người phục vụ liền gật gật đầu, đi vào bên trong.

Jeon Jungkook tươi cười ngồi xuống: "Anh đừng nôn nóng, cô ấy thay đồ xong sẽ đếnngay!"

Sau đó, mấy gã cười lớn, tiếng cười khiến tôi rợn cả tóc gáy.

Tôi nói nhỏ: "Chị Mina, may mà vũ công hôm nay không phải là chị, nếu không thìthảm rồi."

"Đúng vậy, không thể đắc tội với những người này được." Khi chị nói, ánh mắtvẫn đắm đuối nhìn vóc người săn chắc của Jeon Jungkook .

"Họ rất ghê gớm sao?"

"Trước đây bọn họ đi theo ông trùm Dae Chun còn rất ghê gớm, sau khi ông ta chết thì Jeon Jungkook lên làm ông trùm, mấy người đó phải về quê dưỡng lão, em không thấy Jeon Jungkook còn phải giữ thể diện cho bọn họ hay sao?!"

"Ông trùm Dae Chun ư?" Nói đến người đàn ông này tôi bỗng nhớ lại thái độ đau khổcủa Min Yoongi hai năm về trước. "Chị Mina, chị có biết vì sao ông trùm Dae Chun chết không?"

"À, có nghe nói đôi chút. Những người trong băng đảng xã hội đen ấy, cho dùtừng hô mưa gọi gió nhưng cuối cùng cũng sẽ nhận một kết cục thảm hại. Nghe nóiông ta bị đánh cho đến chết rồi vứt từ tầng cao xuống, vợ ông ta còn bị ngườita... sau đó tự vẫn!"

Chị không nói rõ nhưng tôi cũng đoán được.

"Ông ta không phải là ông trùm sao? Ai dám động vào ông ta chứ?"

Chị Mina cố nói nhỏ hơn: "Người trong xã hội đen nói là do... Min Yoongi ra tay."

"Min..." Tôi kinh ngạc suýt thốt lên, may mà kịp che miệng lại. "Thật không?"

"Trước đây Min Yoongi vốn chỉ là một tên côn đồ vô danh, đi theo ông trùm Chun mới được nổi danh. Ông trùm Chun rất coi trọng anh ta, mấy lần vì anh ta mà liều mạng. Cả hai coi nhau như anh em, sau đó không biết vì sao đường ai nấyđi. Ông trùm Chun nhìn thấy Min Yoongi còn chẳng thèm nói gì! Có lần Min Yoongi và ông trùm Chun gặp nhau ở tửu lầu, Min Yoongi đến chúc rượu ông ta,ông ta liền hắt cả chén rượu vào mặt Min Yoongi ... Hơn nữa, rất nhiều ngườitừng nói rằng trước khi chết, ông trùm Chun gào lên: Min Yoongi , mẹ mày, đồvong ơn bội nghĩa, uổng công tao coi mày là anh em... Mày sẽ gặp báo ứng, sớmmuộn mày cũng sẽ phải nếm trải mùi vị của sự phản bội..."

"Không phải như thế chứ? Có phải người ta nói linh tinh không?" Tôi tin rằng sựđau khổ của Min Yoongi ngày hôm đó không phải là giả tạo.

"Đều là tin đồn, ai biết được là thật hay giả! Còn có người nói rằng khi ôngtrùm Chun bị đánh chết thì Min Yoongi ở tầng dưới bị cảnh sát bắt. Cảnh sátcòng tay anh ta dẫn lên xe. Anh ta còn như điên như dại đòi lên trên, tay bịtrầy xước, chiếc còng tay dính đầy máu...

Cuối cùng anh ta phải quỳ xuống xin cảnh sát cho gọi một cuộc điện thoại..."

Xem ra câu chuyện này còn có vẻ sát với thực tế, tuy hơi tàn khốc và thê lương!Viên cảnh sát ấy có lẽ là cảnh sát Kim.

Tôi nghĩ ngợi rồi hỏi: "Thế Min Yoongi không phải ngồi tù à?"

"Bị giam một thời gian, vì không đủ chứng cứ nên lại được thả. Em biết không,trong thời gian anh ta bị giam giữ, giới giang hồ loạn lạc, động chút là cóngười chết đường chết chợ, có kẻ còn bị chém be bét trong chợ, cảnh sát cũngkhông tìm ra được thủ phạm, chỉ có thể điều tra ra những kẻ đó đều là những kẻđã giết ông trùm Chun... Hai kẻ bị tình nghi nhất thì có chứng cứ ngoại phạm, Min Yoongi thì đã bị bắt giữ, Jeon Jungkook thì xuất ngoại."

"Họ muốn giết người thì cần gì phải tự ra tay chứ?!"

"Em nói đúng, chị cũng nghĩ thế! Mà không hiểu đầu óc cảnh sát toàn nhồi nhétnhững cái gì..."

"Chị Mina, sao chị biết nhiều chuyện vậy?"

"Chị làm việc ở đây mà đến cả thành tích của ông chủ còn không biết thì làm saosống được!"

"Ông chủ?" Tôi giật bắn người. "Min Yoongi là chủ quán này ư?"

"Đúng vậy! Nhưng anh ta không thường xuyên đến đây, chị cũng chỉ gặp vài lần...Lần sau anh ta đến, chị sẽ gọi cho em, cực kỳ đẹp trai đấy!"

"Không cần đâu, cảm ơn!" Tôi chẳng muốn gặp, né tránh còn không được nữa là...

Khi nhìn thấy Jeon Jungkook đang nói chuyện rất hợp cạ với mấy gã đó, tôi địnhchớp thời cơ lẻn ra ngoài, ai ngờ mới đứng lên thì ở cửa có một người bước vào,còn có cả một loạt người theo sau.

Phản ứng đầu tiên của tôi là muốn chui xuống gầm bàn.

"Là Min Yoongi! Yuna hôm nay em may mắn lắmđấy nhé!"

Có mà đen đủi ấy! Min Yoongi biết mà tôi trốn học để đến nơi như thế này,hắn còn không cho tôi lên thớt?!

Nghĩ đến cảnh tượng khủng khiếp khi hắn tức giận, tôi nép sát vào góc tường.Thật may mà ở đây cách trang trí phòng nửa hở nửa kín, có rèm pha lê ngăn cách,có thể che khuất được tầm nhìn.

Ánh đèn chỗ tôi khá mờ, có lẽ hắn không nhìn thấy tôi, tôi tự an ủi vậy!

"Em thấy chưa, đẹp trai chứ?! Khí chất của người sống trong hai thế giới thiện,ác quả là khác người, em xem anh ta rất có sức lôi cuốn... tự tin mà không mấtđi vẻ khiêm nhường, hào phóng mà không mất đi vẻ điềm tĩnh, nho nhã mà khôngmất đi vẻ ngang ngược..."

"Vâng! Chị Mina nói khẽ thôi!"

Không hiểu thẩm mỹ của chị thế nào, ngày nào tôi cũng nhìn nhưng chẳng thấyđược nét nào cả!

"Anh Min thể diện của anh lớn quá nhỉ? Đến ủng hộ cho việc kinh doanh của anhcũng phải đợi anh đại giá quang lâm." Một kẻ với khẩu khí đầy vẻ phẫn uất nóikhi Min Yoongi bước tới chỗ họ.

Min Yoongi định nói gì đó thì Jeon Jungkook cướp lời: "Các anh may mắn thế còngì! Các anh đến nên anh ấy nể mặt lắm đấy! Tôi hẹn anh ấy bao nhiêu lần nhưnglần nào cũng chỉ nhận được một câu: "Tránh xa ra, còn chưa gây đủ rắc rối choanh hả?!"."

"Chú còn không biết xấu hổ à?" Min Yoongi đá vào chân Jeon Jungkook đang gáclên bàn, đi qua lối đó, rồi ngồi xuống cạnh Jeon Jungkook . "Chú cả ngày an nhàntự tại, vui vẻ, sung sướng, anh thì đầu tắt mặt tối kiếm tiền nuôi chú."

"Anh hãy có chút hảo tâm, được không?!"

Họ đang nói chuyện rôm rả thì một cô gái có thân hình khiêu gợi, đỏng đảnh bướctới. Cô ta đẹp và gợi cảm hơn chị Mina rất nhiều.

Tên Lee đã trạc tuổi trung niên, hơi phát phì chỉ chỉ vào vị trí cạnh Min Yoongi : "Ngồi ở đây, giúp anh Min thư giãn, thoải mái tí đi!"

Cô gái cười tươi như hoa, điệu đà ngồi xuống ôm lấy cánh tay Min Yoongi.

Đôi bàntay ngọc ngà, mềm mại của cô gái bóp từ vai Min Yoongi xuống cánh tay, rõràng không phải xoa bóp mà là sờ soạng.

Tôi cúi đầu nhấp một ngụm nước. Hôm nay nước chanh có vẻ chua hơn ngày thường,chua đến mức khiến tôi có cảm giác khó chịu. Tôi lén nhìn người con gái ấy, côấy đẹp hơn tôi rất nhiều, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác ghen tị khó tả.

"Sao cô ta có thể tùy tiện đến vậy chứ! Gần gũi với người đàn ông chẳng hề quenbiết..."

Tôi sớm tối sống bên cạnh Min Yoongi mà có bao giờ vuốt ve cánh tay hắn nhưvậy đâu!

NGỦ CÙNG SÓI.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro