Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa giăng đầy trời, hạt mưa đập vào cửa kính xe chỗ tôi ngồi kêu lách tách, rồirớt xuống men theo cửa kính... Tôi nhìn xuyên qua màn mưa, những cặp tình nhântrên phố đang nép vào nhau dưới ô... Tôi hình dung ra cảnh hắn vẫn đứng bêncửa, nhìn xuống, đợi tôi về, rồi cầm ô cùng tôi đi dạo dưới mưa.

Trời mưa, vẫn thường có... Nhưng hôm ấy, tôi không trở về.

Sehun hỏi: "Em đang nghĩ gì thế?"

"Không có gì!"

Tôi đang nghĩ đến đoạn đối thoại của hai người phụ nữ ngồi cạnh bàn chúng tôiban nãy.

Một người nói: "Bên cạnh nhà tôi xảy ra án mạng."

"Có chuyện gì thế?"

"Người vợ thật kinh khủng, chồng cô ta ngoại tình, cô ta vờ như không biết, tối đến đợi cho chồng thân mật đến chân tay rã rời, ngủ ngon lành thì cô ta dùng dao đâm vào lưng chồng."

"Thật thế à? Người phụ nữ ấy cực đoan quá!"

"Có lẽ là yêu bao nhiêu thì hận bấy nhiêu!"

Sau khi nghe những lời ấy, ý nghĩ kỳ dị như cỏ dại cứ lớn dần lên trong đầutôi.

Nếu tôi trao thân cho hắn, liệu hắn có phấn khích đến mức tay chân rã rời rồimơ màng thiếp đi không? Lúc đó liệu hắn sẽ không dễ gì bị những tiếng động dù là nhỏ nhất làm cho giật mình? Liệu hắn đủ tin tôi đến mức lúc mệt mỏi nằm bêncạnh tôi không?

"Yuna!"

"Hả?! Em xin lỗi! Anh vừa nói gì?"

"Anh vừa mới hỏi những năm gần đây ông Min có đối tốt với em không?"

"..."

Hắn có tốt đối với tôi không?

Tôi nhớ lại nhiều năm trước. Tôi uống cà phê rồi kể lại toàn bộ quãng thời giantôi sống với hắn. Tôi không nhớ rõ lúc đó tôi lên mấy. Giáo viên dạy vẽ bảochúng tôi vẽ một bức tranh, chuẩn bị nộp bài mà tôi vẫn không nghĩ ra là nên vẽcái gì liền sao chép lại bức vẽ của bạn bên cạnh. Bạn ấy vẽ cảnh nắm tay bốcùng đi dạo trên bãi cỏ, bên cạnh là dòng chữ xiên xẹo: "Con yêu bố." Có lần vôtình Min Yoongi phát hiện bức vẽ bị điểm không trong cặp tôi, hắn nhìn rấtlâu, hỏi tôi có thể tặng hắn không. Cho đến tận bây giờ bức vẽ đó vẫn cònnguyên vẹn ở ngăn kéo trong thư phòng hắn.

Có lần hắn về nhà trong tâm trạng rất tệ. Lúc đó tôi còn nhỏ, không biết đoán ýqua lời nói và sắc mặt, chỉ biết trời lạnh liền rót cốc nước nóng bưng đến đặtvào tay hắn. Hắn phát cáu, hất bay cốc nước khiến nước nóng bắn lên tay tôi.

Tôi không ngừng nói: "Con xin lỗi! Con xin lỗi!"

Sau đó, tôi quỳ xuống sàn nhặt những mảnh vỡ, tay bị mảnh thủy tinh cứa, tôivừa khiếp sợ vừa thu dọn. Vì thấy oan ức nên nước mắt tôi giàn giụa. Tôi khôngdám lau nước mắt cũng không dám ngẩng đầu.

Hắn ngồi xuống bên tôi, cẩn thận nhặt những mảnh thủy tinh trong lòng bàn taytôi vứt đi. Rồi hắn ôm tôi đến ngồi trên sofa, giúp tôi lau hai hàng nước mắtvà vết máu trên tay.

"Yuna, con không sai, con là đứa trẻ hiểu biết nhất mà ta từng gặp", hắn nói. "Xin lỗi! Ta không được vui, sau này sẽ không như thế nữa!"

Từ đó trở đi, dù có tức giận đến mấy hắn cũng không bao giờ hất vỡ cốc nước màtôi bưng tới cho hắn.

Nhiều năm như vậy, hắn chưa bao giờ quên sinh nhật tôi. Ngay cả khi tôi bị đaubụng quằn quại trong những ngày ấy hắn cũng không quên, thường dặn cô Hwang nấucanh đường đỏ với gừng cho tôi uống.

Thậm chí để cứu tôi, hắn còn xông ra ngăn chiếc xe đang lao đến.

Cả buổi chiều tôi đã kể rất nhiều chuyện. Khi Sehun đưa giấy ăn cho tôi,tôi mới nhận ra mặt mình đầm đìa nước mắt.

Tôi lấy làm xấu hổ, cười xòa: "Xin lỗi! Chú ấy đối với em rất tốt, vậy mà trướcđây em không nhận ra."

"Đúng vậy, hôm nay đang họp các cổ đông, khi nghe thấy có người đánh em, ông ấyliền dừng cuộc họp..."

Tôi cúi đầu uống một ngụm cà phê đã nguội ngắt, mặn chát, không còn vị ngọtđắng.

"Em uống chút rượu được không?" Tôi hỏi.

"Sâm panh được chứ?"

"Sâm panh, được! Uống lúc này rất hợp."

Ngoài trời mưa càng lúc càng nặng hạt, những giọt nước mưa đập vào cửa kính, vỡtan.

Đến bảy giờ, tôi vẫn chưa uống hết ly sâm panh. Sehun nhìn đồng hồ, hỏi tôicó muốn về không. Tôi lắc đầu. Hôm nay mây đen nghịt trời, không nhìn thấytrăng sao! Nhưng không sao, chúng tôi sẽ nhanh chóng được đoàn tụ thôi.

Támgiờ, điện thoại của Sehun đổ chuông. Anh nhìn tôi với vẻ áy náy, đang địnhnghe thì tôi giằng lấy, tắt máy, tắt luôn cả điện thoại của tôi.

Trong không gian yên tĩnh chỉ còn tiếng mưa rơi đầy đau thương. Tôi ngả lưngtrên ghế, nhìn Sehun chốc chốc lại xem đồng hồ, rất nhiều lần anh định nóirồi lại thôi.

Hồ thiên nga,một câu chuyện tuyệt đẹp! Nhưng đó chẳng qua chỉ là lừa bịp những cô bé mớilớn, tình yêu mới chớm nở. Thế giới này không có ác quỷ vô tình, tàn nhẫn, cũngkhông có hoàng tử đa tình, can đảm, càng không có nàng công chúa Thiên ngathánh thiện, xinh đẹp tuyệt trần!

Đây mới là hiện thực.

Chín giờ, cuối cùng tôi cũng hạ quyết tâm. Kế hoạch báo thù tám năm, tôi khôngthể chờ đợi thêm được nữa, cũng không muốn tiếp tục chịu đựng nỗi dằn vặt, mâuthuẫn giữa yêu và hận. Đêm nay, tôi sẽ kết thúc tất cả để yêu và hận chấm dứt.

Tôi bảo Sehun ở trong xe đợi, còn tôi vào siêu thị mua con dao sắc nhọn chovào cặp sách.

Tôi còn gọi điện cho chị Mina nói chuyện phiếm cả tiếng đồng hồ.

Chị nói: "Người đàn ông như Min Yoongi khiến bao người say đắm, đối với anhta phụ nữ là nước lã nhạt nhẽo, vô vị, chỉ là do nhu cầu sinh lý nên không còncách nào... Nhưng em không giống như vậy, đối với anh ta, em là cốc trà, hươngthơm dìu dịu, có thưởng thức hay không... chỉ cần xem có hợp với khẩu vị củaanh ta hay không, cho nên lần đầu tiên em nhất định phải thể hiện cho thật tốt,phải khiến anh ta cảm thấy em là cốc trà chanh, mùi hương quyến rũ, uống vàokhoan khoái, đem lại vị ngọt, vị chua man mát, tuyệt vời..."

Tôi cẩn thận ghi lại những bước chị dạy tôi, xem đi xem lại cho đến lúc thuộclòng thì thôi.

Trước tiên nói những lời âu yếm.

Chủ động hôn anh ta.

Giúp anh ta cởi áo.

Chị nói phải nhẹ nhàng, từ từ cởi áo anh ta, vuốt ve cơ thể anh ta.

Cần chủ động hưởng ứng.

Chị nói đàn ông không thích phụ nữ nằm thẳng đuỗn như xác chết trên giường. Chịcòn dạy cho tôi một tuyệt chiêu: tư thế đàn ông thích nhất là phụ nữ ngồi trênngười anh ta.

Kích thích vào thị giác và xúc giác... Lúc này, phụ nữ gọi tên đàn ông, bộcbạch tâm tình, đàn ông sẽ hoàn toàn bị cuốn hút.

Mười giờ, Sehun dừng xe ở sân, mở cửa xe đỡ tôi xuống.

"Yuna, anh không tiễn em nữa nhé!"

Giọng nói của anh thật hay nhưng có lẽ sau này tôi không còn được nghe thấygiọng nói ấy nữa.

"Xin lỗi!" Tôi nói. "Em chưa bao giờ yêu anh mà chỉ coi anh như anh trai. Bất kể có chuyện gì xảy ra thì anh đừng buồn vì em, sau này chắc chắn anh sẽ gặpđược người con gái tốt hơn em."

"Anh hiểu, anh không ngờ người em yêu chính là ông ấy... Mai anh sẽ đến đónem."

Tôi ngây người nhìn chiếc xe rời đi, càng lúc càng xa.

Mưa to khiến người tôi ướt sũng.

Hôm nay, từ lúc gặp đến khi chia tay, anh không hề nói tìm tôi có việc gì, tôicũng quên không hỏi, có lẽ anh muốn biết người tôi yêu là ai.

Chiếc xe dần mất hút, tôi hít một hơi thật sâu, vuốt nước trên mặt, bước vàonhà.

Ngoài trời tăm tối, mù mịt còn trong phòng khách, những ánh đèn thủy tinh lạilung linh, huyền ảo khiến tôi chói mắt.

Min Yoongi khoanh tay, nghiêng người tựa vào tường gần cửa ra vào. Hắn mặcbộ đồ ngủ màu trắng, xem ra có vẻ vừa mới tắm xong, mái tóc ướt hơi rối trôngthật gợi cảm, cơ thể tỏa ra mùi thơm dịu, dễ chịu.

Trái tim tôi loạn nhịp.

"Tại sao đến giờ mới về?" Giọng hắn rõ ràng là không vui.

Tôi nắm chặt lấy cặp sách. Nếu không nắm chặt có lẽ tôi sẽ vứt nó xuống nền nhàmất!

Hắn nhìn đôi mắt sưng đỏ của tôi, ngọn lửa trong mắt hắn dần tắt, biến thànhánh trăng dịu dàng sau những đám mây: "Không phải con lại bị nó vứt bỏ đấychứ?"

Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, cúi gằm mặt nhìn xuống sàn nhà thì thấychiếc điện thoại bị tan thành nhiều mảnh.

Chiếc cặp sách trong tay tôi nặng dần.

Ngoài trời gió giật mưa rào, trong phòng lại im lặng khác thường, im lặng đếnmức tôi có thể nghe thấy tiếng hắn thở nhẹ: "Muộn rồi, đi tắm rồi ngủ sớm đi!"

"Con... con..." Tôi muốn nói những lời ngọt ngào nhưng lúc đó không nói đượccâu nào, phải đối mặt với hắn khiến tôi thấy chóng mặt, đầu óc quay cuồng khôngbiết nên làm gì, nên nghĩ gì, chỉ loáng thoáng nhớ được bước thứ hai là hônhắn.

Tôi ôm lấy vai hắn, trong lúc hắn giật mình, đờ người thì tôi kiễng chân hônlên môi hắn. Khi môi chạm môi, ngòi thuốc nổ của tình yêu như bùng nổ, sự cuồngnhiệt của hắn khiến tôi hoàn toàn mất đi lý trí.

Môi với môi quấn quyện, cọ xát, tôi chỉ có thể đáp trả, hưởng ứng. Hắn ôm eotôi, ép tôi vào tường, hôn cuồng nhiệt như cuồng phong bão táp như muốn nuốtchửng tôi, lưỡi hắn len lỏi trong miệng tôi không chút dè dặt.

Chiếc cặp sách trong tay tôi bỗng rơi xuống, tôi ôm chặt lấy cổ hắn.

Hơi ấm tỏa ra từ cơ thể hắn làm cơ thể lạnh giá vì bị ngấm nước mưa của tôi ấmdần lên, làm tan ý chí kiên định của tôi. Tôi nép vào lòng hắn. Người hắn nóngrực như ngọn lửa, dần thiêu đốt tôi khiến tôi có cảm giác không chịu nổi.

Bỗng bàn tay hắn luồn vào áo tôi, bàn tay ấm áp đưa lên lưng tôi, khéo léo mởkhuy áo con. Ngực tôi vừa mới được thả lỏng bỗng chốc đã bị một luồng sức mạnhthâu tóm. Tôi như bị hút hồn trong sự giày vò của bàn tay hắn. Tôi không kìmnổi mà kêu khẽ một tiếng, chìm đắm trong tình yêu của hắn, cơ thể như hòa vàolửa nóng.

Môi hắn hôn dọc xuống cằm, cổ rồi lần theo những chiếc cúc áo được cởi tới ngựctôi, để lại những nụ hôn nồng nhiệt và hơi thở gấp gáp. Khi hắn ngậm vào đầu nhũ hoa thì tôi như quên đi mọi thứ, không nhớ mình là ai, không nhớ những giâyphút trước tôi định làm gì, chỉ nhớ người đàn ông trước mặt tôi nói với tôirằng hắn yêu tôi.

Tôi cũng yêu hắn.

Khi cơ thể tôi đang chìm đắm trong khát vọng, hắn bỗng thả tôi ra.

Dùng mu bàn tay vuốt ve má tôi, hắn nhếch môi, nở nụ cười mỉa mai: "Bị nó vứt bỏ thì nhớ đến ta?!"

Tôi thở gấp, khối não như bị thiêu thành tro bụi, đờ đẫn nhìn hắn, không nóiđược lời nào.

Hắn quay mặt đi hướng khác khiến tôi không nhìn rõ mặt, hắn lạnh lùng nói:"Muộn rồi, về phòng ngủ đi!"

"Người con yêu là chú!" Trong lúc hắn định xoay người, tôi vội kéo tay hắn. Tôikhông muốn lừa dối hắn, cũng không muốn nói những lời âu yếm như chị Mina đãdạy, tôi chỉ muốn nói lời tận sâu thẳm trái tim mình.

"Hôm nay con tự hỏi vô số lần rằng nếu cuộc đời này chỉ còn lại một ngày thìcon muốn làm gì? Câu trả lời đều là muốn quay trở về sinh nhật thứ mười tám đểcon và chú cùng thực hiện mộng ước đó. Con muốn... dâng tặng thứ tốt đẹp nhấtcho chú, con muốn chú biết rằng con yêu chú thực lòng, yêu đến mức không thểdứt ra... yêu đến mức nguyện quên đi mình là ai, quên đi chú là ai, toàn tâmtoàn ý yêu chú, cho dù chỉ có một ngày đó thôi..."

Tôi vẫn chưa nói hết thì hắn đã ôm chặt tôi vào lòng, những ngón tay len lỏivào mái tóc ướt của tôi. Tôi áp đầu vào ngực hắn, nghe nhịp đập rộn ràng củacon tim hắn.

"Yuna, những lời con nói có thật không?"

Tôi không chút do dự đáp lại: "Thật!"

Đó là những lời thật nhất mà tôi đã nói trong đời mình. Tôi không lừa dối hắn,thậm chí không lừa dối chính mình!

"Ta tin con lần nữa..." Hắn bế tôi, bước lên cầu thang. "Chúng ta sẽ quay trởvề sinh nhật thứ mười tám của con, tất cả sẽ làm lại từ đầu..."

Lúc đến ngã rẽ của cầu thang tôi nhìn thấy chiếc cặp sách nằm trơ trọi trên nềnđá Đại Lý sạch bóng như gương. Tôi bỗng rùng mình, khẽ run lên.

"Lạnh không?"

"Một chút!"

Hắn cúi nhìn bộ quần áo ướt sũng của tôi, ôm tôi chặt hơn.

Khi bước vào phòng, tôi cứ ngỡ hắn sẽ đặt tôi lên giường, ôm hôn tôi cuồngnhiệt. Nhưng hắn lại ôm tôi vào phòng tắm, ấn công tắc ở bồn nước nóng. Đợi mộtlúc, hắn mới đặt tôi vào bồn tắm với dòng nước cuộn trôi.

"Á!" Nước ấm giội vào mặt, tóc và chiếc áo sơ mi bị hở mấy cái cúc trên. Tôiđịnh né tránh nhưng lại bị hắn giữ chặt.

"Con vừa ngấm nước mưa, phải tắm nước ấm để không bị lạnh..."

Tôi vuốt nước trên mặt, cố thích nghi với tốc độ và nhiệt độ của dòng nước.

Nhìn thấy hắn ngồi bên bồn tắm, không định bỏ lỡ cảnh tôi tắm, tôi đang suynghĩ có cần cởi áo hay không thì hắn từ từ giúp tôi cởi chiếc áo trắng mặc mànhư không trên người tôi, ngón tay men theo cơ thể nửa trần của tôi đến tận eo,nhẹ nhàng tìm phần khóa của chiếc váy rồi kéo khóa.

Sao chú biết ở chỗ này?" Khóa kéo của chiếc váy đồng phục được thiết kế kínđáo. Tôi còn nhớ lần đầu tiên mặc đồng phục, phải rất lâu tôi mới tìm thấy phầnkhóa.

Hắn cười, ánh mắt sâu thẳm bỗng trở nên hấp dẫn kỳ lạ: "Ta đã quan sát rấtnhiều lần rồi..."

"Chú..."

Hắn nghiêng người áp sát vào tai tôi nói, hơi thở gấp gáp thổi bên tai: "Taluôn thấy bộ đồng phục này rất chướng mắt, nên thường nghĩ làm thế nào để cởinó ra một cách nhanh nhất."

Tôi cắn môi, hai má nóng bừng, không biết nói gì với kiểu bộc bạch trắng trợncủa hắn. Đối diện với đôi mắt tràn đầy dục vọng còn trắng trợn hơn của hắn, timtôi càng loạn nhịp, thần hồn điên đảo. Trong lúc tôi vẫn còn đắn đo suy nghĩ,hắn đã lột sạch quần áo của tôi như người ta lột một con nhộng.

Ngoài trời mưa to gió lớn thì trong phòng tắm nước chảy xối xả càng mạnh, bọtbắn tung tóe. Những giọt nước long lanh lăn trên làn da mịn màng, trắng trẻorơi xuống, không ngừng men theo những đường cong, lấp lánh sắc màu tươi đẹp. Tronglàn hơi nước, trông hắn như thoát khỏi sự u tối, tàn bạo, đặc biệt là đáy mắtnhư tỏa sáng, bỗng chốc hút hồn tôi.

Hắn say đắm nhìn tôi, dòng nước nóng như thấm sâu vào trong da đến tận mạchmáu, len lỏi trong cơ thể. Tôi không thể làm chủ được mình, bắt đầu chờ đợi,chờ đợi thực hiện lời nguyện ước tốt đẹp.

Không biết có ly kỳ như trong tiểu thuyết hay không.

Tôi đang thầm mong mỏi, bỗng hắn đưa tay với lấy chai dầu gội đầu. Tôi trở nênmê muội, bắt đầu hoài nghi, có phải do tôi suy nghĩ quá nhiều không? Hôm nayphải chăng hắn không định lên giường cùng tôi?! Không phải hắn chỉ giúp tôi tắmxong rồi đặt tôi lên giường, nói lời chúc ngủ ngon đấy chứ?!

Nhìn những hành động chậm rãi của hắn thì rất có thể là như vậy. Hắn cúi đầunhìn tóc tôi, ánh mắt lướt nhìn bộ ngực căng tròn, mịn màng của tôi, rồi nhìnđến eo, cặp đùi đang cong lên... Hắn hít một hơi, ho một tiếng rồi đặt chai dầugội đầu về vị trí cũ, thay bằng một chai sữa tắm.

Bọt sữa tắm tràn ra khỏi lòng bàn tay hắn, màu hồng phấn trong suốt, tỏa hươnghoa hồng thơm dịu, xoa lên cơ thể thật mềm mại. Tiếc rằng cảm giác đó chẳng mấychốc đã bị làn nước nóng cuốn trôi, chỉ còn lại hơi nóng trong lòng bàn tay hắnlướt trên cơ thể tôi. Tôi chắc chắn rằng đám bọt đã sớm bị cuốn trôi không cònchút nào nhưng hắn vẫn rất chăm chỉ giúp tôi xoa. Khi tay hắn xoa từ cổ xuốngbờ vai gầy, tôi bỗng có cảm giác như thiếu oxy, phải mở miệng để hít thở. Khitay hắn di chuyển đến lồng ngực đang phập phồng của tôi, quả thực tôi không thểchịu nổi, cảm giác như sắp bị hắn thiêu trụi.

Tôi nắm lấy tay hắn, hoang mang nhìn hắn nói: "Không được."

Đôi mắt hắn như tối lại. Hắn giữ lấy gáy tôi, cúi xuống hôn lên môi tôi, cánhtay kia vượt mọi chướng ngại đưa sâu vào giữa cặp đùi tôi đang khép chặt.

Vùng nhạy cảm nhất bị ngón tay nhẹ nhàng chạm tới dường như kéo theo hàng nghìnhàng vạn sợi dây thần kinh. Ngón tay hắn từ từ lần sờ, vuốt ve khiến toàn thântôi run lên, tôi thở gấp như không còn chút sức lực.

Tôi cảm thấy trống trải, cần có hơi ấm lấp đầy sự trống trải vô cùng vô tận ấyngay lập tức. Tôi mở mắt, muốn cầu xin hắn dừng lại song lại nhìn thấy khuônmặt đỏ hồng đầy khêu gợi của hắn, đôi mắt trìu mến như muốn thâu tóm lấy đốiphương. Trong giây phút ấy, tâm hồn tôi quả đã bị hắn thâu tóm, hoàn toàn chìmđắm trong sự gợi cảm của hắn.

Đây là người hằng đêm tôi chờ đợi ư?

Người này đối với bất kỳ ai đều lạnh lùng nhưng riêng với tôi thì không tiếc rẻsự dịu dàng ư?

Người này từng dùng tính mạng để bảo vệ tôi lúc đêm mưa ư?

Đây chính là người đàn ông tôi yêu nhất.

Tim tôi chợt nhói đau, lòng chua xót, tôi ôm vai hắn, hôn hắn một cách cuồngnhiệt. Trong cái hôn cuồng nhiệt ấy, trời đất như quay cuồng, tôi hoàn toànquên đi cảm giác xấu hổ, ngả người vào hắn, dùng đường cong cơ thể để cảm nhậncơ thể săn chắc của hắn.

Hắn rên nhẹ, ôm lấy eo tôi nhấc bổng tôi lên đùi hắn, giạng hai đùi tôi ép vào eo hắn. Chúng tôi hôn nhau cuồng nhiệt cho tới khi hết hơi, cuối cùng hắn mớibuông tha cho đôi môi tôi rồi vừa thở gấp, vừa săn tìm khuôn ngực đang phậpphồng của tôi, lưỡi nhẹ nhàng di chuyển vẻ khiêu khích.

Như có một luồng điện lớn chạy dọc cơ thể, đến tận đầu ngón tay khiến tôi nhưmất hết cảm giác. Ruột gan tôi rối bời, bất giác tôi cong đùi, quấn lấy eo hắn.Vùng mẫn cảm nhất của tôi bị ép lên nơi nóng bỏng và cứng rắn khác thường củahắn khiến tôi cảm thấy phấn khích, muốn vướng vào tội lỗi.

Chúng tôi mong mỏi đạt được thứ gì đó qua lớp áo ngủ bằng tơ tằm của hắn, sựđụng chạm khiến tôi bứt rứt, khát khao mãnh liệt được hắn xuyên qua lớp rào cảnđó để tiến sâu vào cơ thể tôi. Cuối cùng tôi không nhẫnnại thêm được nữa. Tôi lật lớp áo ngủ của hắn, ôm chặt eo hắn. Tôi ôm hắn nhưôm lấy cả thế giới trong lòng, cảm thấy an toàn và mãn nguyện.

NGỦ CÙNG SÓI.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro