Chương 112~114:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 112: Lấn Cấn.

Đưa Xích Ngưu trở về vòng ngọc,...

Mộc Ngân hằn học dăm ba thước,.....

.......

Đơn trái,...

Trống vắng,...

Độc phải,....

Viu... viu,...

Hiu quạnh....

Sản sinh vô tận hụt hẫng....

.........

Mộc Ngân kiềm chế bực bội,... ráng thu liễm,... xoay lưng,...

Mi Ca phía sau,... ôm tính toán,.... lựa lời,....chẳng kịp thốt...

Mộc Ngân đã hờ hững,... phương qua như làn khói.....

......Chăm chăm phía Phi Thiên lổm cổm bò dậy,...

........

Hắn nhăn nhó chưa định thần,...

Hội thấy Mộc Ngân từ dưới ngước lên ..... *Chớp...*Chớp....nhìn,...

Phi Thiên thót tim,....rụt cổ....

Chân tự động giật lùi,....

...........

Hắn nơm nớp lo....

Đừng nói... Ngân Nhi tính đánh phát nữa nha!.... *toát mồ hôi hột... hắn thắc mắc....

——————————-

....Trông tên kia sợ sợ,...

Kiểu bé hamter... lẩy bẩy run,...

Khơi gợi ẩn ẩn tà tính Mộc Ngân,...

...Tiểu ma thần nhếch cong môi,... áp sát,....

Phi Thiên rùng mình,... phản ứng bật ra sau,... liếc láo liên (thu thập bối cảnh),... hòng tìm cách thuận lợi đào thoát....

....Trí óc hắn rối rắm,... vận tối đa công suất....

.....

Đinh đong!.....Giả si bất điên?...

Á! Không được.... bị phát hiện dám chắc còn nhận đòn ác chiến hơn.....

.....

Hay: Đánh trống lảng?.... ???..... ???....

Hự!....bí đề tài....

.......

Chi bằng - Tẩu!....

Gawh!... So khinh công với Ngân Nhi?... Bao lần nga!.... Ta thua đứt đuôi con nòng nọc....

.........

Phải làm gì đây?.... làm gì đây?.... làm gì đây?....

2 tròng mắt hắn quay mòng mòng,.... choáng váng...

...........

Mộc Ngân quan sát biểu hiện ngô ngố thú vị đó,... bèn nổi trêu đùa,....

Nghiêng vai huých Phi Thiên..."Phịch"....

Hắn đứng hình,... vội tránh tránh,....

.....

(P/s: Chậc!... Chỉ tổ khiến "biến thái" thêm khoái trá....)

......

Mộc Ngân nhân tiện dí,.... hắn chật vật né,....

Kẻ né,... người dí,.... càng lúc càng nhanh,... càng gấp....

.....Mặc kệ Phi Thiên cố gắng duy trì khoảng cách ba phân (3cm)....

Giống mèo vờn chuột... Mộc Ngân gian ác bỉ.... Hắc, hắc...! Dựa vào khả năng của ngươi...???

"Vèo, vèo" tàn ảnh Mộc Ngân lách chặn tám hướng,....

...Đến khi.....

"Cạch"....

Tiêu, tiêu,...!

Phi Thiên đụng khổng lồ cây thân gỗ,...

Đường lui cũng triệt.....

Hắn đơ đơ,... tứ tán phách hồn .....

.......

Đằng đối diện.....

Kiêu ngạo tựa thú ăn thịt,... Mộc Ngân tỏa vô hạn bá khí chèn ép Phi Thiên...

........

Tích tắc!....

Khoảng khắc chợt ngừng trôi....

Hắn nhắm nghiền mắt,...

Cam chịu buông xuôi,...

Bất quá 18 năm sau lại trang hảo hán,...

(P/s: Ha, ha!...Phi Thiên đắc đạo rồi ^^!)

——————————————

Mộc Mi đứng khoanh tay không cảm xúc,... ngàn vạn hững hờ,...

........

A Lạc, A Bảo thấp lè tè,... lấy nùi nùi can đảm,... kéo kéo vạt áo Mộc Ngân,....

Giở chiêu bài nủng nịu sóc con,... vì tiểu lão bản tội nghiệp,... long lanh xin xỏ,...

*Ngọt ngào đồng hô... "Đại Lão Bản~~~"

.........

Mộc Ngân tựu tếu phi tếu,.... nhẹ nhàng xoa quả đầu nấm của tụi nhỏ,...

Tương đương khẳng định,.... ta không phải lúc nào cũng bạo lực,...

.........

.........Tuy nhiên,.... đẩy lui hài tử xuống......

Mộc Ngân "Lắc,.. rắc.."....bẻ cổ hai bên...

Xử bộ dạng.... sửa soạn ...."ức hiếp",...

..........

A Lạc, A Bảo mới nguôi ngoai an ủi,...

Thì giờ xanh chành,... trợn trừng,.... hãi hùng cho rằng,...

....Tiểu lão bản chỉ được giảm án....

Ăn "Phạt"..... thảm thương....nhất nhất khó tránh....

Chúng hết sức mặc niệm chia buồn,...

................

Cứ thế!....

Nào ai hay biết,...

Trong lòng Mộc Ngân ẩn chứa thở dài....

Haizz!.... Phi Thiên - khờ khạo,... tâm tình ta rất lấn cấn,... ngươi làm ơn bớt vụng về a~~~....

——————————————————

...Mộc Ngân thuần thục:... bấm móng sấn huyết trỏ ngón,...bát nháo vẽ lăng quăng pháp ngữ loạn lòng bàn tay,...

"Phực" ....trong hư vô sản sinh bóng ảo linh,...

Mộc Ngân bình thản khống chế nó thành ngọn lửa huyễn khí đậm đặc,...

Hòa trộn lẩm bẩm chú từ quái dị,.... Mộc Ngân nâng ấm áp thủ đặt lên má hắn....

.............

.....Khởi động ấn ký,... kêu gọi xoáy gió,... cuộn trắng xóa cánh Ban,... quần chuyển quanh Mộc Ngân, Phi Thiên,... tạo thể cội nguồn tuôn chảy,...

A Lạc, A Bảo,... chập choạng xém bị nhấc bổng,...

Mi Ca mỏng manh cũng liu xiu cố trụ....

Riêng Tử Bối híp hoàng kim mâu,... cực kỳ hậm hực,...

...........

Vù vù....

Hỏa diễm tiêu thất....

Kéo theo: ...tựu tuyết đầu đông... bạch hoa rơi lả tả...

Thoáng phục hồi bình thường như trước kia,...

Bác bỏ mọi biến cố tồn tại...

===========================================================================

Chương 113: Mẫn Mẫn

"Chíp chíp"... chim chóc gọi bầy,....

Suối an nhàn...."Róc rách"...chảy.....

Hòa quyện....

Tiếng dế cuối mùa "Rích rích" kêu....

Duy trì nhịp sống đều đặn của Mẹ thiên nhiên....

.............

Là .....quá "im lặng" so với tiêu chuẩn,...

Gợi Phi Thiên mãnh liệt tò mò,....

Hắn ti hí,...

Bừng mở,...

Sáng ngời dung mạo,... hảo cười trong suốt,... lấp lánh,...

Cảm nhận chút nong nóng vụt tắt,... không chừa xíu xi đau nào,... thậm chí còn thoải mái vô cùng,... Phi Thiên quát hàm toe toét,... hào hứng tươi rói dương quang....

....................

Đằng này đối nghịch....

Tử Bối ghen ghét đai nghiến,.... "Nguyên mồm dơ bẩn"....

Hóa ra Ngân Nhi triển thuật hoàn vẹn phần lưỡi hắn,.... chứ huyết dịch cả khoang nhớt nháp còn nguyên lưu trữ,....

Sặc sặc,...Phi Thiên chóng nhận biết mà đỏ mặt tía tai xấu hổ,.....vội vàng lấy bình nước da dê trong Nhẫn trữ vật,... núp xụp,... trốn chồm hổm gốc vệ đường,... phun súc - khử ô uế............

....................

Mộc Ngân nhoi nhói nhăn mày,.... cất bước rời,....

A Lạc, A Bảo ngưỡng mộ nồng đậm,... lon ton nối gót,...

Mi Ca sắc bén,... lâm trầm mặc,..... đi....

Phi Thiên lấp ló dõi,.... sặc sụa ho,... chới với hô ...."Đợi ta!"....

————————————

Rốt cuộc đành tạm biệt bê tông trãi nhựa....

....Lân la giày vải dẫm mịn cát,... trơn nhẵn sỏi,... lạ lạ,... thích thú,...

3 đứa nhóc A Lạc, A Bảo,... Phi Thiên,... nghịch ngợm,... vòng vòng đùa giỡn,... vui bất diệc nhạc hồ,...

..................

Dọc đường rì rào lá,... bụi rậm xen kha khá dừa cao cao,.... lòe xòe che giấu quầy trái no đầy,... khung cảnh mát mẻ pha loãng vị mặn không khí,...

Mộc Ngân không màn xung quanh,... kín đáo phục viên đan dược,....

Mi Ca sắc sảo quan trắc,...cẩn thận... dấy không đáng kể dư âm... "Đừng bao giờ làm vậy nữa!..." .....

Tử Bối cụp cụp đôi tai nhọn,... Đúng!.... Ngân Nhi đừng bao giờ....

Tuy nó cự ly gần tâm linh tương thông nhưng việc Mộc Ngân làm,.... nó vô phương phản kháng - ngăn chặn,...

................

Hỏa ấn ký: Cổ xưa bí truyền Phượng gia,... chuyên di dời,... trao đổi khuyết tổn,...

Ngoại trừ khai sinh lão tổ tông,... chưa từng có ai vận dụng thành công mà không chịu gấp đôi giá cả....kèm theo tám, chín điều kiện vô lý phức tạp....

Khiến nó bị liệt vào danh sách cấm thuật (lợi bất cập hại),... vài trăm năm vùi sâu quên lãng....

.............

Thế tại sao Mộc Ngân lại triễn khai?....

Tại sao vì một người dưng mới quen biết mà đạp trên rủi ro,... chấp nhận hy sinh?....

(P/s: Tác giả ngồi gõ gõ laptop,....

Mộc Ngân kế bên đập bàn quát: "Vì quái dị Phi Thiên lây "dỡ hơi",.... ta nhỡ thề ...." ...rồi nho nhỏ,... *im dần....

Tác giả cắn táo, nhồm nghoàm ghẹo kẻ hố hàng "Tiếp đi..."

.....

"Chíu!" *chủy thủ bay.

"Phặp" *suối máu tuôn.....

Truyện kết thúc ở chương 113, Tác giả hưởng thọ 24 tuổi.....

He he....*Đùa chứ,.... tiếp đây! ^^)

—————————————

........

Trôi ngược đoạn đối thoại của cả Phi Thiên và Mộc Ngân trước khi ra khỏi Tháp Tháp.....

Phi Thiên vừa thay đồ ướt sủng vừa réo..... "Ngân Nhi, Ngân Nhi!" ......

Mộc Ngân uống chén trà lườm lườm hỏi "Gì?"......

Hắn rối tinh ba ngàn tóc đen mướt,..... quần áo xóc xếch thiếu chỉnh tề,... tốc mành voan chạy tới,....

........

Mộc Ngân giật giật khóe miệng,... chắc mẫm Phi Thiên lại nghĩ ra cái quái gì nữa rồi?...... và 9 phần tuyệt không tốt lành.....

Phi Thiên cúi đầu chỉ chỉ hai chổ hắn hay tết phồng,... ở đó có tiểu khối u nhấp nhố bằng tí tẹo trứng chim,....

Hắn hào hởi khoe "Nha nha! To lên rồi nha!"....

Ơ! đó giờ không hề để ý,... Mộc Ngân tò mò chọt chọt vật ngoài mềm mịn màu da,... trong hơi cân cấn xương?....

Hắn khúc khích cười "Hwa hwa,... nhột ta,..."....

......

Mộc Ngân khó hiểu,.... ngơ ngác thắc mắc.... "?????"....

Phi Thiên tíu tít,.... bất ngờ nói "Cho Ngân Nhi!"...

.......

Há!....

Há! Há! Há!

Biết mà, biết mà,...

Ngươi đang muốn chọc tức ta,... Mộc Ngân díp mí phán "Không lấy"....

Phi Thiên tròn mắt,... bổ sung rạch ròi "Mẫn Mẫn là bí mật,... siêu siêu có ích,... đọc vị nhân tâm".....

Mộc Ngân hịt mũi,... kẻ chuyên bị lừa như ngươi cũng có bửu bối vậy?....

Thấy Mộc Ngân tỏ vẻ không tin,... Phi Thiên ngao ngáo,..... *mếu mếu "Thiệt, thiệt,.. mừ"........

==============================================================================

Chương 114: Của ta.

........ Chợt,...

Khe khẻ chuyển đổi,.... hai tiểu khối u tách ra,... lộ mới nhớm cặp sừng biên biết sapphire sao....

Mẫn Mẫn phóng thích luồng khí lam mảnh mai,... cong veo giống râu côn trùng .....

Một bên chạm vành tai Mộc Ngân,....

Bên kia dựng thẳng,... phát sóng điện từ lan tỏa càn quét......

............

Não Mộc Ngân được truyền dẫn âm bản hình

Một tấm bản đồ chi tiết:

Soi thấu:

Vệt bay chim Ưng,...

Vết nứt tường thành,....

Con sâu ngọ nguậy trong hạt cải,...

....

Đặc biệt hơn,... con người,... sinh vật sống trong phạm vi còn hiện dạng khỏa linh hồn méo mó nhợt nhạt sai biệt kích cỡ... từ góc cạnh, tròn, dẹt,... đến lóc nhóc gai nhọn,....

Trăm,... ngàn,.. vạn,...từng cụm,....

Trải dài bán kính 30 dặm....

.....

"Tách!" Vỡ nát ảnh,....

Thời gian duy trì chưa đầy một nhịp thở,....

...........

Phi Thiên bệt mặt, hồng hộc thở,...

Quá mệt!....

——————————-

Mộc Ngân không ngờ,... Phi Thiên kỳ khôi sở hữu trinh thám kỹ tinh vi,....

Khía cạnh riêng còn hơn cả xích nhãn....

Vốn có câu: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng,....

Dụng đúng nơi đúng chổ, thay đổi cả thế giới không phải không tưởng,...

Chả trách hắn bị truy sát,...

......

À mà, ngươi ngu ngơ vẫn tồn tại được đến giờ hóa ra nhờ nó đấy phỏng?....

Mộc Ngân mỉm chi,.... lau mồ hôi cho hắn kèm câu khuyên nhủ "Ta không cần".... không phải không hứng thú,.... nhưng nó với ngươi một tổng thể không tách rời,...... cùng tư duy cùng sinh mạng..... lẽ nào bắt ta giết ngươi đoạt tài sản....

Phi Thiên lắc lắc chua chát đáp "9 tháng nữa,.... Ngân Nhi đừng để nó lọt về tay Tộc ta... lang - sói không xứng đáng".

(P/s: Lang - sói ở đây ý chỉ tâm địa xấu xa)

Mộc Ngân im phăng phắc,... đảo vòng trí óc,... miên man đắm chìm triệu giả thuyết,....

......

......

Rốt cục cân đo đong đếm, Mộc Ngân vấn "Nó dính liền với ngươi!"...

Phi Thiên thắt dây áo *gật gật....

Mộc Ngân gia tăng dữ liệu "Mà ngươi tặng nó cho ta"....

Phi Thiên cầm đai lưng màu bạc *gật gật....

Theo mạch logic Mộc Ngân truy "Vậy ngươi cũng của ta"...

Phi Thiên quen việc,... vẫn *gật gật....

........

"Kịch" mặt kim loại của đai lưng rơi xuống đất.....

Phi Thiên ngẫn người,... dường như có gì đó không đúng,.... cứ đúng,... tỷ không đúng,... hay cực đúng,....?????

Hắn mù mịt nào biết bản thân lọt bẫy cái rẹt......

(P/s-Tgiả: Tự bán rồi! Huhu, sao ngươi nỡ dụ dỗ bé Phi Thiên,.... Mộc Ngân vô đạo đức....* vắt vắt (nữa lít nước mắt))

(P/s- Mộc Ngân: *đắc ý *đắc ý (cơ hội hiếm có, làm gì có chuyện ta bỏ qua))

...........

Thừa cơ Phi Thiên ngơ ngơ,.... Mộc Ngân rút ra tờ giấy vàng,.... mài mài nghiêng mực đỏ...

Tiện đà rót vào tai hắn "Có thành ý,... ghi ký đàng hoàng"

Bệnh nghề nghiệp trỗi dậy,... hắn không do dự phóng bút viết.....

.....


(Thành thật xin lỗi mọi người, nhưng thời gian qua mình gặp khó khăn từ thể xác đến tinh thần,...

Ngày ngày vô ra bệnh viện suốt 5-6 tháng,.... gây ít nhiều hành hạ, mệt mỏi....

Điều kiện tiếp tục bộ truyện cũng chẳng dễ dàng,....

Đôi lúc nãn lắm,.... nhưng vẫn còn lỳ,.... còn viết,...

Vì vậy xin đừng xóa truyện mình trong list nhé! ^^~ Thân!)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro