2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngôi kể thứ nhất - Góc nhìn của Châu

https://juicy0711.lofter.com/post/320575fc_1cc5454d7

***

Ngoài cửa sổ chim ở tiểu khu bắt đầu kêu loạn, toilet truyền đến âm thanh xả bồn cầu, tiếp theo tôi nghe được Tiểu Cửu cạch cạch cạch dẫm lên dép lê bay nhanh tới gần giường chúng tôi, cho rằng nhiều nhất là thừa dịp lúc tôi không bố trí phòng vệ bổ nhào vào bụng tôi, tôi liền tiếp tục nằm ngủ nướng. Kết quả không nghĩ tới gối đầu nguyên một đêm đều nằm lên ngay ngắn nháy mắt bị rút ra, còn không có kịp trợn mắt, anh ấy liền lại lập tức cầm gối đầu kia liều mạng che lại miệng mũi của tôi, quả thực là mưu sát chồng mình.
"Mới sáng sớm lại nổi cơn thần kinh gì vậy?" Tôi hơi dùng một chút lực liền đẩy được cái gối kia ra, vẻ mặt mờ mịt mà đỉnh đầu như ổ gà chờ anh ấy giải thích cho tôi, anh ấy đứng ở mép giường cong miệng kiên nhẫn chờ tôi ngáp một lần lại một lần.
"Châu! Kha! Vũ!"
Anh ấy chống hông dùng tiếng rất lớn mà rống đầy đủ tên tôi, lập tức làm tôi ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vì thế vội vàng chống lên giường ngồi dậy, duỗi tay sờ sờ quả đầu nhuộm thất bại của anh ấy, "Không sao không sao, chúng ta từ từ nói." Một hồi trấn an, anh ấy liền tức khắc mềm xuống giống như bóng bay xì hơi, nằm dài trên giường, bên cạnh tôi.
Anh ấy lôi kéo tay tôi, nhét vào lòng bàn tay tôi vật dạng mảnh màu trắng, tôi cầm lấy tập trung nhìn kỹ mới phát hiện là que thử thai, hai vạch đỏ đậm đến chói mắt, tôi kinh ngạc mà nhìn lại đôi mắt anh ấy, anh ấy gật gật đầu lần nữa xác nhận hiện thực tôi vừa mới ý thức được.
Chúng tôi cúi đầu lâm vào trầm mặc, mỗi người đều đăm chiêu. Thật lâu sau, anh ấy mới lẩm bẩm nói: "Làm sao như vậy được, chúng ta rõ ràng không có đánh dấu......" Vì tương lai gặp gỡ vui vẻ chia tay bình yên, tôi cùng anh ấy vẫn luôn chú ý không có làm đến bước thành kết cuối cùng, bởi vì giữa AO còn chưa đánh dấu xác suất thụ thai cực thấp, trong nhận thức chung của chúng tôi thì chúng tôi sẽ không có con cái, nhưng cố tình chỉ còn cách kỳ hạn ước định ly hôn của chúng tôi không đến một trăm ngày mấu chốt lại 'nhận trúng thưởng'.
Đi làm kiểm tra trước đi. Tôi vỗ về xoa lưng anh ấy, đề nghị phương hướng. Anh ấy đột nhiên hối hận một tuần trước mới vừa đi tẩy tóc, ngửa mặt lên trời ngã lên đùi tôi, tôi bao lấy hai má thịt của anh ấy, lấy di động đặt ở đầu giường, gọi người đại diện xin nghỉ một buổi sáng.
Sự tình xảy ra đột ngột, chúng tôi chưa kịp hẹn trước bác sĩ tư nhân, đơn giản mang khẩu trang rồi trực tiếp đi bệnh viện công lập. Ngồi ở dãy hành lang dài của bệnh viện chờ đợi kêu tên, đầu anh ấy dựa vào vai tôi, tôi vuốt ve ngón tay anh ấy, thời gian tựa hồ trở nên dài dằng dặc, chúng tôi dường như có thể dựa vào lẫn nhau.
Không có gì nhầm lẫn cả, kết quả vẫn là thật sự có. Anh ấy thật nghiêm túc hỏi bác sĩ ước chừng ba lần nhuộm tóc đối với trẻ nhỏ chắc sẽ không có việc gì đi, sau khi xác định nhận được câu trả lời chắc chắn của bác sĩ, cục đá treo trong lòng mới rốt cuộc buông xuống, quay đầu liền nắm tay áo tôi kêu ca đói bụng, muốn ăn lẩu Oden ở quầy bán quà vặt vừa mới đi ngang qua. Anh ấy ở kia chọn một cây lại một cây, hận không thể đem cả nồi đều bưng đi, cười tủm tỉm mà nhìn tôi tính tiền.
Nhận được điện thoại người đại diện gọi tới vô cùng lo lắng, mới biết được hai người chúng tôi ở bệnh viện bộ dáng vừa đi vừa ăn lẩu Oden bị chụp đưa đầy trên mạng, lại có người nói ở khoa sản nhìn thấy chúng tôi, tôi đúng sự thật khai báo kiểm tra kết quả tiện cho người đại diện chuẩn bị hành động kế tiếp.
Đặt điện thoại xuống, tôi liền nghe được từ trên sô pha truyền đến tiếng cười ha ha ha. "Kha Vũ, chúng ta thật ngốc." Anh ấy cuộn thành một cục ngồi ở trên sô pha lướt di động, chỉ vào hình ảnh trên hot search cho tôi xem, chất lượng bức ảnh rất mơ hồ, nhưng lờ mờ có thể nhận rõ tôi tay trái bưng hộp lẩu Oden, đầu nghiêng về phía Tiểu Cửu cúi xuống, tựa hồ cách khẩu trang cùng anh ấy nói chuyện, mà một bên anh ấy ngay ngắn giấu mình dưới bóng mũ choàng, chuẩn bị ăn xiên trên tay.
Anh ấy cười đến đôi mắt híp thành hình trăng non hoàn toàn làm tôi không tưởng tượng được mười phút trước anh ấy mới vừa cùng tôi thương lượng xong xuôi, chúng tôi cần đem thời gian ly hôn sớm định trì hoãn đến khi đứa nhỏ sinh ra, đứa nhỏ sẽ đi cùng anh ấy, nhưng tôi bất kỳ lúc nào cũng có thể đến thăm, mẹ tôi nếu nhớ bảo bảo còn có thể đón trở về mấy ngày.
Tôi trống rỗng mà nhìn chằm chằm một gốc cây hòe trong sân, đột nhiên ý thức được chính là anh ấy đã tìm được điểm chống đỡ mới tại nơi ngoại quốc này, như thế, thật sự không còn lý do gì cùng tôi tiếp tục đoạn hôn nhân này nữa.
Hôm nay thời tiết Bắc Kinh không tốt lắm, nơi ngực tôi thấy ngột ngạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro