Chap 15: Cẩn trọng hay hoang tưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mistborn thứ hai ở trong đội.." Ham cảm kích nói." Chà, điều này sẽ tăng cơ hội của chúng ta lên một chút."

"Anh đang nói gì vậy?" Yeden phun ra."Skaa không thể là Mistborn. Tôi không chắc tại sao Mistborn tồn tại. Tôi chắc chắn mình chưa từng gặp một người như vậy."

Breeze nâng một bên lông mày, rồi đặt một tay lên vai của Yeden."Cậu không nên nói quá nhiều, anh bạn." Anh nhắn nhủ." Làm như vậy sẽ khiến cho cậu bớt ngu đi đó."

Yeden hất cánh tay của Breeze, Ham cười lớn. Tuy nhiên. Vin, vẫn giữ im lặng. suy nghĩ lời hàm í của Kelsier. Chuyện đánh cắp lượng atium được cất giữ nghe có vẻ hấp dẫn, những cần chiếm lấy thành phố để làm điều đó? Những người này thật sự liều lĩnh vậy sao?

Kelsier kéo một chiếc ghế từ bàn khác cho bản thân và ngồi xuống với tư thế không được trịnh trọng, đặt một tay sau lưng ghế." Được rồi," Anh lên tiếng. "Đã thành lập được băng nhóm, Chúng ta sẽ cần lập kế hoạch cụ thể trong buổi gặp mặt tiếp theo, nhưng tôi muốn mọi người suy nghĩ về phi vụ. Tôi có một số kế hoạch, nhưng tôi muốn thả lỏng tâm trí một chút để suy nghĩ về công việc của chúng ta. Chúng ta sẽ cần thảo luận về cách để đá Luthadel Garrison ra khỏi thành phố, và cách để nơi này trở lên hỗn loạn từ đó các Đại Gia tộc không thể huy động lực lượng của mình để ngăn quân đoàn của Yeden tấn công."

Các thành viên của nhóm, ngoài trừ Yeden, gật đầu.

"Tuy nhiên trước khi kết thúc buổi họp tối nay, có một phần của kế hoạch mà tôi muốn cảnh báo mọi người." Kelsier tiếp tục nói.

"Nữa hả?" Breeze hỏi trong khi cười khúc khích."Cướp ngân khố của Chúa Tể Ruler và lập đổ đế quốc này vẫn chưa đủ sao?"

"Không. Nếu có thể, tớ sẽ giết hắn ta."

Im lặng.

"Kelsier," Ham chậm rãi nói." Chúa tể Ruler là Sliver of Infinity ( Mảnh ghép của vô cực ???). Ngài ấy là một phần của Chúa. Cậu không thể giết gã. Thậm chí bắt giữ thôi đã dường như không thể rồi."

Kelsier không đáp lại. Tuy nhiên ánh mắt của anh ấy tràn đầy quyết tâm.

Thôi toang. Vin nghĩ thầm. Ông nội này chắc chắn bị thần kinh rồi.

"Chúa tể Ruler và tôi," Kelsier nói khẽ," chúng tôi có một khoản nợ chưa được thanh toán. Hắn ấy đã lấy đi Mare từ tôi, và gã cũng gần như lấy đi sự tỉnh táo của chính tôi. Tôi thừa nhận với mọi người một phần lý do của tôi cho kế hoạch này là để trả thù anh ta. Chúng ta sẽ tước hết tất cả những gì hắn ta có.

Tuy nhiên, để làm được điều đó, chúng ta sẽ phải loại bỏ hắn. Có lẽ giam cầm gã trong ngục tối của chính gã-không thì chí ít, chúng ta phải đuổi được hẵn biến khỏi thành phố này. Tuy nhiên, tôi có thể nghĩ ra một vài thứ tốt hơn nhiều so với những í tưởng trên. Dưới cái vực thẳm mà tên đó đã tống tôi xuống, rồi tôi thức tỉnh sức mạnh Allomantic. Bây giờ tôi có ý định sẽ dùng chúng để giết hắn ta."

Kelsier thò tay vào túi để đồ hồ và kéo một thứ gì đó ra ngoài. Anh đặt lên bàn.

"Ở phía bắc, họ có một truyền thuyết." Kelsier tiếp tục." Nó kể rằng Chúa tể Ruler không hẳn là bất tử-không hoàn toàn. Hắn ta có thể bị giết chết bởi Kim Loại Thứ 11."

Cái ánh nhìn dán chặt vào thứ ở trên bàn. Nó là một thanh kim loại mỏng, độ dài và rộng tương đương với ngón tay của Vin, với các cạnh thẳng. Nó có màu trắng bạc.

"Kim loại thứ 11?" Breeze không chắc chắn hỏi lại." Tớ chưa từng nghe về huyền thoại nào như vậy."

"Chúa tể Ruler đã tiêu hủy những câu chuyện về chúng,"Kelsier nói tiếp. Những nó vẫn có thể được tìm thấy, nếu cậu biết nơi để tìm. Lý thuyết Allomantic dạy về mười kim loại: 8 kim loại cơ bản và hai kim loại nâng cao. Tuy nhiên, còn một cái nữa, ít được biết đến nhất. Thậm chí, mạnh hơn nhiều so với mười cái còn lại."

Breeze nhíu mày nghi hoặc.

Tuy nhiên, Yeden dường như khá tò mò. "Và, thứ kim loại này- bằng một cách nào đó- có thể giết được Chúa tể Ruler?"

Kelsier gật đầu."Đó là điểm yếu của hắn. Quân đoàn Sắt muốn mọi người tin rằng gã ta là bất tử, ngay cả khi gã có thể bị giết-bởi một Allomancer có thể đốt cháy thứ này.

Ham đưa tay ra, nhặt lấy thanh kim loại mỏng." Cậu lấy nó ở đâu vậy?"

"Ở phía bắc," Kelsier giải thích."Trong một vùng đất gần Far Peninsula, một vùng đất nơi mọi người vẫn còn nhớ vương quốc cũ của họ được gọi là gì trước Ascension (Thăng hoa).

"Sao nó có thể làm được vậy?" Breeze hỏi tiếp.

"Tớ không chắc." Kelsier thành thật đáp lại."Nhưng tớ có í định tìm hiểu tại sao."

Ham quan sát viên kim loại màu sứ, lật nó quá lật lại để quản sát.

Giết Chúa tể Ruler? Vin suy nghĩ. Lord Ruler là một loại quyền lực/năng lượng, giống như gió là sương mù. Không ai có thể giết thứ như vậy cả. Chúng không thực sự sống. Chúng chỉ đơn giản là chính chúng.

"Bất kể thế nào."Kelsier tiếp tục, nhận lấy miếng kim loại màu đen từ tay Ham,"mọi người không cần phải lo lắng về điều này. Giết chết Chúa tể Ruler làm nhiệm vụ của tớ. Nếu nó là không thể, chúng ta sẽ lừa hắn ra khỏi thành phố, sau đó cướp những thứ của gã một cách dễ dàng. Tớ chỉ nghĩ rằng mọi người nên biết những gì tớ định làm."

Mình đã bị ràng buộc với tên điên này rồi, Vin có suy nghĩ có chút cam chịu. Nhưng điều đó không hẳn là vấn đề- chỉ cần anh ấy có thể chỉ cô sử dụng Allomancy.

/// (Lời của một nhân vật hoặc có thể là của tác giả) 

Mình không thể hiệu mình đang định làm gì. Các nhà triết học Terris đã tuyên bố rằng mình sẽ biết nhiệm vụ của mình khi thời điểm đến, đó là một sự an ủi nhỏ.

The Deepness phải bị phá hủy, và rõ ràng mình là người duy nhất có thể làm được điều đó. Nó đang hủy hoại thế giới. Nếu mình không ngăn chặn nó sớm, vùng đất này sẽ chẳng còn gì ngoài xương và bụi//////

5

"AHAA!" bóng dáng chiến thắng của Kelsier xuất hiện từ phía sau quầy bar của Camon, vẻ mặt của anh lộ rõ vẻ hài lòng. Anh giơ tay lên và đập mạnh một chai rượu đầy bụi xuống mặt bàn.

Dockson nhìn qua với vẻ thích thú."Cậu tìm thấy nó ở đâu vậy?"

"Một trong những ngăn kéo bí mật."Kelsier trả lời, phủi bụi khỏi cái chai.

Dockson nói tiếp."Tớ tưởng tớ đã tìm thấy tất cả mấy thứ đó rồi mà."

"Đúng vậy. Nhưng một số cái ngăn đã bị hư."

Dockson cười khúc khích."Thông minh."

Kelsier gật dầu, mở nút chai và rót ra ba cốc nước. "Bí quyết là không bao giờ ngừng tìm kiếm. Luôn luôn có bí mật ẩn dấu trong bí mật."Anh ôm cả 3 chiếc cốc và bước tới ngồi cùng bàn với VIn và Dockson.

Vin ngập ngừng nhận lấy cốc của mình. Cuộc họp đã kết thúc một lúc trước, Breeze, Ham và Yeden đã rời đi để cân nahức những điều Kelsier đã nói với họ. Vin cảm thấy cô cũng nên rời đi, nhưng cô không có nơi nào để đi. Dockson và Kelsier dường như coi việc cô ở lại đây với họ là điều đương nhiên.

Kelsier nhấp một ngúm lớn rượu Rubicund, rôi fmỉm cười."Ah, cái này tốt hơn nhiều."

Dockson gật đầu đồng í, nhưng Vin không uống chút nào cả.

"Chúng ta cần phải tìm một Smoker khác," Dockson lưu ý.

Kelsier gật đầu."Mọi người dường như sẽ chấp nhận nó."

"Breeze vẫn còn phân vân."Dockson tiếp lời.

"Cậu ấy sẽ không rút lui. Breeze thích những thử thách, và cậu ấy sẽ không bao giờ tìm được một thử thách nào lớn hơn phi vụ lần này. Bên cạnh đó, nó sẽ khiến cậu ấy phát điên nếu biết rằng chúng ta thực hiện một phi vụ mà không có cậu ấy."Kelsier mỉm cười đáp lại.

Dockson tiếp tục nói."Tuy nhiên, cậu ấy có quyền lo lắng, tớ cũng có chút lo lắng cho bản thân."

Kelsier gật đầu đồng í, và VIn nhăn mặt. Vậy, vọ nghiêm túc về quý hoạch? Hay đây chỉ là một màn kịch vì lợi ích của mình? Hai người này có vẻ rất giỏi. Nhưng, lật đổ Final Empire? Thế chắc họ cũng sớm có thể ngăn được sương bay hoặc là mặt trời mọc.

"Vậy bao giờ những người bạn khác của cậu tới đây?" Dockson hỏi.

"Một vài ngày nữa. chúng ta sau đó sẽ cần một Smoker khác. Tớ sẽ tìm thêm một ít atium."

Dockson nhăn mặt,"Tiền đâu?"

Kelsier gật đầu."Tớ đã dành phần lớn số tiền đó để mua Hợp đồng của OreSeur, sau đó sử dụng chút tiền cuối cùng của mình ở điền trang của Tresting."

Tresting. Tên quý tộc đã bị giết chết trong chính trang viên của mình tuần trước nữa. Tại sao Kelsier lại liên quan? Và, thứ mà anh ấy vừa nói trước khi đề cập đến atium là gì? Anh ấy từng nói rằng Lord Ruler đã kiểm soát các quý tộc cao cấp bằng cách duy trì sự độc quyền nguyên liệu.

Dockson xoa xoa chiếc cằm đầy râu của mình."Autim rất khó để kiếm được, Kell. Nó sẽ tốn tám tháng để lên kế hoạch đánh cắp chúng dù chỉ một ít."

"Đó là bởi vì cậu muốn cẩn trọng." Kelsier nở một nụ cười quỷ quyệt.

Dockson nhìn Kelsier với ánh mắt hơi e ngại. Kelsier chỉ cười to hơn và cuối cùng Dockson đảo mắt chỗ khác và thở dài. Rồi anh liếc nhìn VIn."Nhóc còn không chạm vào cốc nước à."

Vin lắc đầu.

Dockson chờ một lời giải thích, và cuối cùng Vin bị ép phải trả lời."Tôi không muốn uống bất kỳ thứ gì mà không phải do chính tay tôi chuẩn bị."

Kelsier cười khúc khích. "Cô ấy khiến tớ nhớ về Vent."

"Vent?" Dockson nói với một cái khịt mũi" Cô ấy hơi hoang tưởng, nhưng cô ấy cũng không đến nỗi tệ. Tớ thề, cô ấy đã giật mình khi nghe chính nhịp tim của mình."

Hai người vừa nhìn nhau vừa cười. Tuy nhiên , VIn chỉ cảm thấy khó chịu hơn bởi bầu không khí vui vẻ này. Họ mong đợi điều gì ở mình? Mình có phải trở thành người học việc hay kiểu kiểu vậy?

"Được rồi, vậy cậu có định nói với tớ làm thế nào để một mình cầu lấy được atium không?"

Kelsier mở miệng ra định trả lời, nhưng cầu thang kêu lạch cạch với tiêng ai đó đang đi xuống. Kelsier và Dockson quay người lại. Tất nhiên, VIn đã ngồi ở vị trí để cô có thể nhìn thấy cả hai lối vào phòng mà không cần phải cử động.

Vin cho rằng người mới tới là một trong những người của băng Camon, gửi tớ để xem Kelsier đã xong việc với hang ổ chưa. VÌ vậy, cô đã hoàn toàn ngạc nhiên khi cách cửa mở tung để lộ ra khuôn mặt cáu kỉnh, xương xẩu của người tên là Clubs.

Kelsier mỉm cười, nháy mắt.

Anh ấy không ngạc nhiên. Thỏa mãn, có lẽ, không phải ngạc nhiên.

"Clubs,"Kelsier lên tiếng.

Clubs đứng ở lối vào, trao cho cả ba một cái nhìn khó ưu. Cuối cùng, ông tập tễnh bước vào căn phòng. Một cậu thiếu niên gầy gò, dáng vẻ vụng về đi theo ông.

Cậu bé lấy cho Clubs một chiếc ghế và đặt nó cạnh bàn của Kelsier. Clubs ngồi xuiống, hơi càu nhàu. Cuối cùng, ông nhìn kelsier với vẻ mặt nhăn nhó, nheo mắt."Người Xoa dịu đã rời đi?"

"Breeze?" Kelsier hỏi rồi đáp lại."Phải anh ấy đã rời đi rồi."

Clubs hơi càu nhàu. rồi anh ấy nhìn chai rượu.

"Hãy tự lấy." Kelsier lên tiếng.

Clubs vẫy tay cho cậu nhóc giúp mình lấy một chiếc cốc từ quầy bar, rồi quay về hướng Kelsier."Tôi phải chắc chắn," Ông ấy nói tiếp." Đừng bao giờ tin tưởng bản thân khi có Người Xoa dịu ở bên cạnh- đặc biệt một người như anh ta."

"Ông là Người tạo khói, Clubs." Kelsier nói tiếp."Anh ấy sẽ không làm gì quá mức với anh, nếu anh không muốn cậu ấy làm."

Clubs nhún vai."Tôi không thích người Xoa dịu. Đó không chỉ vì Allomancy-kiểu người như vậy... chà, cậu không thể tin rằng cậu đang bị thao túng khi có họ xung quanh."

"Tôi không cần những thứ như vậy để có được sự tin tưởng của anh." Kelsier tiếp lời.

"Tôi biết," Clubs trả lời trong khi cậu bé đang rót cho ông một ly rượu."Mặc dù vậy, tôi vẫn phải cẩn thận. Phải suy nghĩ vấn đề đó mà không có Breeze ở gần." Mặt ông cau có, mặc dù Vin không hiểu tại sao, rồi cầm lây cái ly, hốc một hơi cạn nửa cốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro