Chap 35: Nơi phía chân trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tuy nó không đúng với những cảm xúc cực đoan- hoàn toàn vô cảm hoặc là đam mê tột độ. Tuy nhiên, trong đa số trường hợp, việc cô sử dụng sức mạnh nào cũng chẳng quan trọng. Con người không giống như mấy viên kim loại cứng ngắc- trong bất kỳ lúc nào, họ có hàng tá những cảm khuấy động trong lòng. Một Người Xoa Dịu lão làng có thể làm điều hòa các cảm xúc khác ngoài cái mà anh ta muốn duy trì."

Breeze khẽ quay người. "Rudd, vui lòng hãy gửi một người phục vụ màu xanh vào."

Một trong những người thủ vệ gật đầu, mở cửa và thì thầm điều gì đó với người đàn ông ở bên ngoài. Một lúc sau, Vin nhìn thấy một cô gái phục vụ mặc chiếc váy màu xanh nhạt đi qua đám đông, rót đầy đồ uống.

"Các Người Xoa Dịu của tôi lẩn giữa đám đông." Breeze lên tiếng, giọng nói của anh càng lúc càng lơ đãng. "Bộ váy của mấy bả giúp việc là một dấu hiệu, để người của tôi biết nên Xoa Dịu cảm xúc nào. Chúng sẽ có tác dụng, giống như khi tôi làm vậy.." Anh ngừng nói, tập trung nhìn vào đám đông.

"Mệt mỏi.." Anh thì thầm. "Cảm giác đó hiện tại không cần tiết. Đói .. gây mất tập trung. Nghi nghờ.. chắc chắn không giúp ích được gì. Đúng vậy, và khi các Soother làm việc, các Rioter (Bùng nổ/Kẻ bạo động cảm xúc) sẽ khơi dậy những cảm xúc mà chúng tôi muốn đám đông cảm nhận. Sự tò mò.. đó là những gì họ cần bây giờ. Từ đó, muốn lắng nghe Kelsier. Bọn họ hẳn là đã nghe về các câu truyện truyền kì, truyện truyền thuyết. Hãy tận mắt nhìn thấy người đàn ông đó, để rồi ấn tượng không thôi." 

" Tôi biết tại sao hôm nay mọi người lại tới đây," Kelseir lặng lẽ nói. Anh ta không nói với vẻ khoa trương ố dề mà Vin đã từng thấy trước đây, giọng điệu thẳng thắn được phả thêm chút trầm lặng. "Mười hai tiếng đồng hổ chỉ ở trong nhà máy, không thì cũng là hầm mỏ hoặc là lò rèn. Bị đánh đập, không có lương, đồ ăn thì cũng chẳng ra cái giống gì. Và, để làm gì? Để các bạn có thể quay trở lại căn hộ của mình và cuối ngày và nhận ra một đống bi kịch khác? Một người bạn của mình, bị giết người một gã quản lý vô tâm. Một đứa con gái bị coi là đồ chơi của đám quý tộc. Một người anh em, chết dưới tay của gã lãnh chúa chỉ vì hắn ta đang cáu bẩn."

"Phải như vậy," Breeze thì thầm. "Được lắm. Đỏ, Rudd. Gửi cô gáy mặc đồ đỏ nhạt vào."

Một cô phục vụ khác bước vào phòng.

"Mê mẩn và phẫn nộ," Breeze lẩm bẩm."Nhưng chỉ một chút thôi. Giống như một cú huých- một lời nhắc nhở."

Cảm thấy tò mò, Vin đã ngừng đốt đồng một lúc, thay vào đó là nung nóng đồng đen, cố gắng cảm nhận cách sử dụng Dị năng của Breeze. Không có xung động nào xung quanh ông ta.

Đương nhiên rồi, cô thầm nghĩ trong đầu. Mình quên béng mất là có học viên của Clubs ở đây- anh ta khiến mình không cảm nhẩn được xung động của Dị năng. Cô quay lại sử dụng đồng đỏ.

Kelsier tiếp tục phát biểu. "Bạn của tôi ơi, mọi người không đơn độc trong cuộc đời bi kịch của mình, Có hàng triêu người, giống như các bạn. Và họ cần các bạn. Tôi không ở đây để cầu xin- Chúng ta đã làm điều đó quá đủ rồi. Tôi chỉ đơn giản là muốn mọi người suy ngẫm thêm chút. Bạn muốn dành thời gian làm gì? Rèn vũ khí cho Chúa tể? Hay là, làm cái gì đó có ích hơn?"

Anh ấy không đề cập đến quân đội của chúng ta, VIn thầm nghĩ. Hoặc thậm chí anh ta tính làm cái gì. ANh ta không muốn các công nhân biết chi tiết. Có lẽ là một ý tưởng hay- những người anh ta tuyển dụng có thể đưa vào quân đội, còn những người còn lại sẽ không biết được thông tin cụ thể.

"Mọi người chắc là đã đoán được tại sao tôi lại có mặt ở đây."Kelsier tiếp tục nói. "Cũng như biết về anh bạn này, Yeden, và anh ấy đại diện cho thế lực nào. Tất cả các skaa trong thành phố đều biết về quân nổi loạn. Có lẽ các bạn đang cân nhắc gia nhập vào nó. Hầu hết mọi người không muốn quay trở lại mấy cái nhà máy đầy bồ hóng, những lò rèn ngột ngạt hay về ngôi nhà đang dần chết mòn. Có người sẽ tiếp tục cái cuộc sống chết tiệt này vì đã quen với chúng. Nhưng chắc chắn là có ai đó.. trong số các bạn sẽ đồng hành cùng với chúng tôi. Và đó là những người đàn ông sẽ được tôn danh trong những năm tới. Được ghi nhớ vì đã làm được điều gì đó vĩ đại."

Đám người nhìn nhau, mặc dù vẫn có người nhìn chằm chằm vào bát súp. Cuối cùng, có người ở gần cuối phòng lên tiếng. "Anh bị ngu à, Chúa tể sẽ giết chết anh. Anh không thể chống lại Thần trong chính thành phố của ngài ấy."

Cả căn phòng rơi vào yên lặng. Họ đang căng thẳng. Vin ngồi dậy, Breeze đang thì thầm với chính mình.

Trong căn phòng, Kelsier giữ im lặng một lúc. Cuối cùng, anh đưa tay kéo cổ tay áo lên, để lỗ ra những vết sẹo chằng chịt trên tay. "Chúa tể không phải là thần của chúng ta," Anh lạnh lùng nói. "Và hắn ta không thể giết chết tôi. Hắn ta đã cố gắng, nhưng đã thất bại. Vì tôi là thứ mà gã ta không thể giết được."

Nói xong, Kell qua người, bước ra khỏi phòng như cái cách anh ấy đến.

"Hum," Breeze lên tiếng, "Chà, lần này có chút kịch tính đấy. Rudd, mang người màu đỏ đi và cho màu nâu vào."

Một người phục vụ mặc đồ màu nâu bước vào đám đông.

"Thật đáng ngạc nhiên," Breeze tiếp tục." Và, vâng, niềm tự hào. Hãy Xoa dịu cơn giận.."

Đám đông ngồi yên lặng một lúc, cả căn phòng bất động tạo lên một chút cảm giác kì quái. Cuối cùng, Yeden đứng lên phát biểu và động viên, cũng như giải thích những gì bọn họ sẽ làm, nếu họ muốn nghe thêm. Khi Anh ấy nói, mấy tên skaa kia quay trở lại bữa ăn.

"Xanh, Rudd," Breeze tự nói."Hmm, đúng rồi. Khiến bọn họ phải suy ngẫm thật kĩ, cũng như thêm một chút trung thành. Chúng ta hẳn là không muốn có người chạy đến chỗ của thanh tra, hẳn là vậy? Kell đã che giấu vết tích của mình khá tốt, nhưng tốt nhất vẫn là không để cho chính quyền biết chuyện, ehm? Ồ, vậy còn Yeden thì sao nhỉ? Anh ấy có chút lo lắng. Xoa dịu nó, đừng để nó chiếm cứ. Chỉ để lại niềm say mê thôi- hy vọng là đủ để che giấu đi cái giọng điệu ngu ngốc của cậu ta."

Vin tiếp tục quan sát. Bây giờ Kelseir đã rời đi,  cô cảm thấy sẽ dễ tập trung vào biểu cảm của đám đông cũng như cách làm việc của Breeze hơn. Khi Yeden, phát biểu, các công nhân ngồi đó phản ứng chính xác theo lời lầm bầm của Breeze. Yeden cũng vậy: Anh ta đã thoải mái hơn, giọng nói cũng tự tin hơn.

Lại tò mò, Vin để lại ngừng đốt đồng đỏ. Cô tập trung, để xem cô có phát hiện Dị năng của Breeze đang ảnh hưởng đến cảm xúc của mình hay không; cô có thể đưa ra đánh giá chung về khả năng sử dụng DỊ năng của anh. Anh ấy không có thời gian để chọn lọc từng cá nhân, có lẽ là ngoài trừ Yeden. Nó rẩt, rất khó để cảm nhận. Nhưng, khi Breeze lẩm bẩm một mình, cô bắt đầu cảm nhận được chính xác mà những cảm xúc anh ấy đã miêu tả.

Vin không thể không bị ấn tượng. Một vài lần Kelseir sử dụng Dị năng lên cảm xúc của cô, tác động giống như một cú đấm đột ngột, thẳng thừng vào mặt. Chú ấy rất mạnh, nhưng lại chẳng khéo léo chút nào.

Tác động của Breeze vô cùng tinh tế. Anh Xoa dịu những cảm xúc mình muốn, làm dịu chúng đi trong khi không ảnh hướng đến các cảm xúc khác. VIn nghĩ mình cũng có thể cảm nhận được người đang Bùng phát cảm xúc của cô, nhưng tác động của họ không khéo léo, nhẹ nhàng như của Breeze được. Cô vấn không sử dụng đồng đỏ, quan sát tác động lên cảm xúc của cô trong khi Yeden vẫn đang phát biểu, Anh giải thích những người đàn ông gia nhập với họ sẽ phải rời gia định và bạn bè trong một khoảng thời gian- khoảng 1 năm- nhưng sẽ được ăn uống đầy đủ trong khoảng thời gian đó.

VIn cảm thấy sự tôn trọng của mình dành cho Breeze có chút biến khởi. Đột nhiên, cô không còn cảm thấy khó chịu vì việc Kelsier bắt cô phải học tập từ mấy người khác nữa. Breeze tuy chỉ có một kĩ năng, nhưng rõ ràng là ông ta có thể làm tốt hơn nhiều. Kleier, với tư chất là MIstborn, phải học tất cả các kĩ năng;  của Dị nhân;  việc chú ấy không tập trung vào một kĩ năng duy nhất là điều hiển nhiên.

Mình cần phải chắc rằng chú ấy cử mình đi học hỏi từ những người khác, VIn nghĩ thầm. Họ là những bậc thầy trong lĩnh vực của mình.

Vin chuyển sự chú ý về phía Yeden đang thu dọn đồ đạc. "Mọi người hẳn là đã nghe về Kelseir, Người Sống sót từ Hathsin," anh nói tiếp. "Tin đồn về anh ấy là sự thật- anh ta đã từ bỏ nghề trộm cắp và chuyển sự chú ý sang các cuộc skaa nổi loạn! Các bạn, chúng ta đang chuẩn bị cho việc tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Điều mà, có thể, sẽ kết thúc cuộc chiến của chúng ta với Đế Chế. Gia nhập với chúng tôi, các hào kiệt. Hãy kếu gọi các huynh đệ của mình. Hãy lật Để chế cùng với Người SInh Sóng sót."

Căn phòng lại chìm vào im lặng.

"Đỏ tươi," Breeze chỉ đạo."Mình muốn những người đó rời đi với vương vấn, say mê từ những gì họ vừa nghe."

"Những cảm xúc đó rồi sẽ phai nhạt, đúng không?" VIn lên tiếng khi một cô phục vụ mặc quần áo mày đỏ tiến vào dám đông.

"Đúng vậy," Breeze đáp lại, ngồi lại vào ghế và đống thanh chắn lại. "Nhưng kí ức vẫn sẽ cô đọng lại. Nếu người nào thực sự có ấn tượng sâu với bài phát biểu này, họ sẽ nhớ nó tốt lâu hơn."

Một lúc sau, Ham bước vào bằng cửa sau. "Mọi chuyện diễn ra khá tốt đẹp. Bọn họ có người quyết định rời đi, và cũng có người chọn ở lại. Chúng ta sẽ cử một nhóm người tính nguyện đến hang động."

Breeze lắc đầu. "Nó không đủ. Dox mất vài ngày để sắp xếp mấy buổi như này, mà chúng ta chỉ có được khoảng 20 người mỗi lần. Với tốc độ này, chúng ta sẽ không thể kiếm được 10 nghìn người như dự kiến được."

"Cậu nghĩ chúng ta cần nhiều buổi cổ động hơn?" Ham hỏi. "Điều này khá là khó- chúng ta phải cẩn trọng với những chuyện này, vì vậy chỉ những người đáng tin mới được mời đến."

Breeze ngồi yên một lúc. Cuối cùng, anh uống nốt phần rượu còn lại. "Tớ không biết- nhưng chúng ta sẽ phải xem xét một vài chuyển. Bây giờ, quay trở lại cửa hàng thôi. Tớ nghĩ là Kelseir muốn tổ chức một cuộc họp bàn về tiến độ vào tối nay."

Kelsier nhìn về phía tây. Nắng tà đỏ rực, mạnh mẽ phá thiên, xuyên qua màn trời đầy khói. Ngay bên dưới nó, Kelseir có thể nhìn thấy bóng của một đỉnh núi tăm tối. Tyrian, gần nhất với Núi-Tro. (Ashmounts)

Anh đứng trên mái nhà bằng phẳng của cửa hàng Clubs, lắng nghe tiếng công nhân trở về nhà trên những con phố bên dưới. Mái bằng có nghĩa là thỉnh thoảng sẽ phải dọn đống, đó là lí do tại sao các nhà nơi ở của skaa luôn được xây đỉnh nhọn, nhưng theo quen điểm của Kelseir tầm nhìn sẽ bị ảnh hưởng.

Bên dưới anh, các skaa công nhân chán nản lê bước theo hàng, mỗi bước đi làm tung lên đống tro dưới đất. Kelsier quay lưng lại với họ, nhìn về phái chân trời phía bắc.. về phía Vực Thẳm của Hathsin.

 Sao nó lại biển mất? Anh suy ngẫm. Một lượng atium được vận chuyển đến thành phố nhưng so đó lại biển mất. Nó không phải là do bộ- chúng ta luôn theo dõi họ- và không có bàn tay skaa nào chạm vào kim loại. Mình cứ tưởng chúng sẽ được chuyển vào kho bạc. Mình hy vọng nó sẽ như vậy, chứ ít.

Khi đốt cháy atium, Mistborn gần như không thể cản phá, đó là một trong nhiều lý do nó quan trọng đến vậy. Nhưng, kế hoạch của anh không chỉ là là làm giàu. Anh đã tìm hiểu sản lượng atitum đào được tại vực thẳm và Dockson đã nghiên cứu số lượng mà Chúa tể đã phân phát- với giá cắt cổ- cho giối quý tộc. Chỉ một phần mười số lượng được khai thác lọt vào tay quý tộc.

90 phần trăm atium được sản xuất đã dược dự trữ từ năm này qua năm khắc, trong suốt hàng ngàn năm. Với lượng kim loại đó, băng nhóm của Kell có thể de dọa ngay cả những gia tộc hùng mạnh nhất. Kế hoạch của Yeden là cầm cự cung điện dường như khá là vô ích- thật vậy, nó chắc chắn sẽ thất bại. Tuy nhiên, kế hoạch khác của Kelseir..

Kelsier nhìn về phía xanh nhỏ, có chút trắng trên tay. KIm loại thứ 11. Anh đã nghe được các tin đồn về nó- anh đã tạo ra nó. Bây giờ, anh chỉ cần phải thực hiện phi vụ thật tốt. (Tâm cơ ghê)

Anh thở dài, hướng mắt về phía đông, về phía Kredik Shaw, cung điện của Chúa tể. Tên của nó là Terrism nó có nghĩ là 'Ngọn đồi của Ngàn Ngọn HTáp." Khá là thích hợp, vì cung điện hoàng gia giống như một mảng những ngọn giáo đen khổng lồ cắm xuống đất. Một số ngọn tháp xoắn lại trong khi một số lại thẳng tắp. Mốt số là những tòa tháp rộng lớn, trong khi một số khác là khá là khiêm tốn giống như những chiếc kim. Chúng có đủ thêo loại, nhưng điểm chung là đều cao vãi chưởng. Và mối cái đề đâm về một phía.

Kredik Shaw. Đó là nơi kết thúc của 3 năm trước. Và bây giờ anh cần phải quay trở lại nó.

Cửa sập mở ra, và một bóng người trèo lên mái nhè. Kelseir nhướn mày quai lại thấy sazed đang phủi quần áo, rồi tiến lại gần với tư thế kính cẩn như mọi khi của mình. Ngay cả một người Terris phản loạn cũng luôn duy trì hình thức huấn luyện của mình.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro