Chap 79

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Breeze thở dài. "Được thôi. Chúng ta sẽ phải hết sức cẩn thận để không ai vô tình nhận ra tớ là người mà lẽ ra tớ không  nên là. Tớ không thể đến các giữa các buổi tiệc hay sự kiện- nhưng tớ có thể  đến thăm một số gia tộc một mình."

"Cậu cũng vậy Dox," Kelsier nói.

"Tớ đã đoán được điều đó," Dockson nói.

"Nó sẽ rất nguy hiểm cho cả hai cậu." Kelseir nói ."Nhưng tốc độ sẽ là yếu tố cần thiết. Vin vẫn sẽ là điệp viên chính của chúng ta - và có lẽ chúng ta sẽ muôn con bé bắt đầu loan truyền những tin tức không tốt. Bất cứ điều gì khiến giới quý tộc lung lay."

Ham gật đầu. "Vậy thì có lẽ chúng ta nên tập trung sự chú ý ở phía trên."

"Đúng vậy," Breeze nói tiếp. "Nếu chúng ta có thể khiến mấy gia tộc quyền lực trông có vẻ dễ bị tốn công, thì kẻ thù của chúng sẽ nhanh chóng tiến đánh. Chỉ sau khi các gia tộc đó không còn nữa, những người ám sát mới nhận ra họ chính là người trụ cột của nền kinh tế."

Căn phòng rơi vào im lặg vài gaiay, rồi nhiều người quay về phía Vin.

"Cái gì vậy?" Cô hỏi.

"Chúng ta đang nói về Gia tộc Venture, Vin," Dockson  nói. "Đó là gia tộc hùng mạnh nhất trong các Đại gia tộc."

Breeze gật đầu. "Nếu Venture sụp đổ, toàn bộ Đế chế sẽ cảm nhận được chấn động."

Vin giữ im lặng một lúc rồi cô nói. "Không phải tất cả họ đều là người xấu,"

"Có lẽ là vậy," Kelsier nói. "Nhưng Lãnh chúa Straff Venture thì chắc chắn là vậy và gia tộc của ông ta đứng đầu Đế chế. Gia tộc Venture cần phải ra khỏi võ đài- và cháu đang quen biết với một trong những thành viên quan trọng nhất của nó."

Mình tưởng ông chú muốn mình né Elend ra cơ mà, cô khó chịu nghĩ.

"Chỉ cần lắng nghe thôi cô gái." Breeze nói. "Hãy xem liệu cháu có thể khiến anh chàng đó nói về tình hình tài chính của mình không. Hãy tìm một chút đòn bẩy và bọn chú sẽ lo phần còn lại."

Giống như mấy trò chơi mà Elend cực kì ghét. Tuy nhiên, vụ hành quyết vẫn còn in sâu vào trong tâm trí cô. Những việc này cần phải dừng lại. Ngoài ra- ngay cả Elend cũng nói anh không thích cha mình, hay gia tộc của anh ấy lắm. Có lẽ... có lẽ cô có thể tìm được thứ gì đó. "Cháu sẽ xem mình có thể làm được gì." Cô nói.

Có tiếng gõ cửa ở cửa trước, một trong những người học việc ra tiếp. Một lúc sau Sazed - mặc chiếc áo ngụy trang để che dấu bộ mặt- bước vào bếp.

Kelsier kiểm tra đồng họ. "Cậu đến sớm đó Saze."

"Tôi đang cố gắng biến nó thành thói quen, Ngài Kelsier." Người Terris đáp lại.

Dockson nhướn mày. "Cái thói quen này đáng để ai đó cố gắng đấy."

Kelseir khịt mũi. "Nếu cậu luôn đến đúng lúc, nó chứng tỏ là cậu chẳng bao giờ có điều gì đáng để làm hơn là những gì cậu nên làm. Saze, những người đó sao rồi?"

"Như những gì có thể mong đợi Ngài Kelsier," Sazed đáp lại. "Nhưng họ không thể trốn ở trong nhà kho Renoux mãi được."

"Tôi biết," Kelsier nói. "Dox, Ham. tớ sẽ cần hai cậu giải quyết vụ này. Quân đội của chúng ta còn lại hai nghìn người; tớ muốn cái cậu đưa họ vào Luthadel."

Dockson gật đầu trầm ngâm. "Chúng tớ sẽ tìm ra cách."

"Cậu muốn bọn tớ vẫn tiếp tục đào tạo họ?" Ham hỏi lại.

Kelsier gật đầu.

"Vậy thì chúng ta sẽ phải giấu họ theo từng đội," anh nói."Chúng ta không có đủ nguồn lực để đào tạo từng người một. Chắc... vài trăm người mỗi đội? Ẩn mình trong mấy khu ổ chuột gần nhau?"

Dockson nói :"Phải đảm bảo là không đội nào biết về đội khác. Hoặc thấm chí là chúng ta có ý định tấn công cung điện. Với nhiều người như vậy trong thị trấn, có khả năng họ sẽ bị bắt bởi thanh tra vì một lí do nào đó."

Kelseir gật đầu. "Hãy nói với mỗi nhóm là chỉ có một nhóm chưa được giải tán, và nó được giữ lại đề phòng trường hợp nào đó cần thiết trong tương lai."

"Cậu cũng có thể nói rằng việc chiêu binh vẫn cần được tiếp diễn." Ham nói.

Kelsier gật đầu. "Tớ muốn có ít nhất gấp đôi số quân đội trước khi chúng ta làm chuyện này."

"Điều đó sẽ khá khó đấy," Ham nói. "khi xét tới sự thất bại của quân đội chúng ta."

"Thất bài nào?" Kelsier hỏi lại. "Hãy nói với họ sự thật- quân đội của chúng ta đã thành công vô hiệu hóa Cảnh quân."

"Mặc dù đa số bọn họ đã chết để làm được điều đó," Ham nói tiếp.

"Chúng ta có thể giải quyết phần đó," Breeze nói. "Người đẫn hẳn là sẽ tức giận trong buổi hành quyết- điều đó sẽ khiến họ sẵn lòng nghe chúng ta hơn."

"Tập hơn thêm quân sẽ là nhiệm vụ chính của cậu trong vài tháng tới Ham," Kelseir nói.

"Không còn nhiều thời gian nữa," Ham đáp lại. "Nhưng tớ sẽ xem liệu mình có thể làm được đến đâu."

"Tốt lắm," Kelsier nói với Saze. "Saze, có tin tức không?"

"Có thưa ngài Kelseir," Sazed đáp lại, lấy ra một lá thư từ dưới áo choàng và đưa nó cho Kell.

"Đó là gì vậy?" Breeze tò mò hỏi.

"Một lời nhắn từ Marsh," Kelsier nói, mở lá thư và xem nội dung bên trong. "Anh ấy đáng ở trong thành phố và anh ấy có tin tức mới."

"Tin gì vậy?" Ham hỏi lại.

"Anh ấy không nói gì cả," Kelsier đáp lại, lấy một miếng bánh bay để ăn. "Nhưng anh ấy đã chỉ dẫn địa điểm gặp anh ấy tối nay." Anh bước đi, nhặt một áo choàng skaa thông thường. "Tớ sẽ đi trinh sát địa điểm trước khi trời tối. Đi không VIn?"

Cô gật đầu, đứng dậy.

"Mọi người cố gắng thực hiện kế hoạch nhé," Kelseir nói với những người còn lại. "'Trong hai tháng' tớ muốn thành phố này trở nên kinh hoảng tới mức nó tự sụp đổ, ngay cả Chúa tể cũng không thể giữ vững nó."


"Có điều gì mà chú chưa nói với bọn cháu phải không?" Vin nói, rời mắt khỏi cửa sổ, quay về phía Kelsier. "Một phần của kế hoạch á."

Kelseir liếc nhìn cô trong bóng tôi. Nơi gặp mặt mà Marsh chọn là một tòa nhà bỏ hoang ở Twists, một trong những khu ổ chuột rách nát nhất. Kelsier đã xác định được tòa nhà bỏ hang thứ hai đối diện với tòa nhà mà họ sẽ gặp nhau, anh và VIn đợi trên tầng cao nhất, quan sát đường phố tìm kiếm dấu hiệu của Marsh.

"Tại sao cháu lại hỏi chú câu đó?" Cuối cùng Kelsier  đáp lại.

"Bởi vì Chúa tể," VIn vừa nói vừa nhặt phần gỗ mục nát trên bậu cửa sổ. "Hôm nay cháu đã cảm nhận được sức mạnh của gã. Cháu không nghĩ những người khác có thể cảm nhận được nó, không giống như Mistborn có thể cảm nhận được  một phần. Nhưng cháu biết chú chắc chắn hiểu được nó. "Cô lại nhìn lên, chạm mắt với Kelsier. "Chú vẫn định đẩy gã ta ra khỏi thành phố trước khi chúng ta định chiếm cung điện phải chứ?"

"Đừng lo lắng về Chúa tể," Kelsier đáp lại. "Kim loại thứ 11 sẽ lo được gã."

Vin cau mày. Bên ngoài, mặt trời đang lặn trong hơi tàn rực lửa. Sương mù sẽ sớm ập tới, và Marsh được cho là sẽ tới sau đó một lúc.

Kim loại thứ 11, cô thầm nghĩ, nhớ lại thái độ hoài nghi của các thành viên khác đối với nó. "Nó có thật không vậy?" VIn hỏi.

"Kim loại thứ 11 á? Đương nhiên là có rồi- chú đã cho cháu thấy nó mà, nhớ chứ?"

"Đó không phải là điều cháu muốn nói." Cô nói."Cái truyền thuyết đó có thật không? Chú có đang nói dối không?"

Kelsier quay về phía cô, hơi cau mày. Rồi anh nhếch mép. "Cháu rất thẳng thẳn đó VIn."

"Cháu biết."

Nụ cười của Kelsier rộng hơn chút. "Câu trả lời là không. Chú không bốc phét. Truyền thuyết là sự thật, mặc dù chú phải mất một thời gian mới tìm ra chúng."

"Và cái thanh kim loại mà chú cho bọn cháu xem thực sự là Kim loại thứ 11?"

"Chú nghĩ vậy," Kelseir đáp lại.

"Nhưng chú không biết cách xài nó."

Kelseir ngập ngừng rồi lắc đầu. "Không. Chú không biết."

"Điều đó chẳng an ủi được chút nào."

Kelseir nhún vai, quay người nhìn qua cửa sổ. "Ngay cả khi chú không phát hiện ra bí mật đúng lúc, chú nghĩ Chúa tể cũng là một vấn đề nan giải như cháu đang nghĩ vậy. Hắn ta là một Dị nhân quyền năng, nhưng hắn ta không biết tất cả mọi thứ- nếu hắn mà biết, chúng ta hẳn là đã chết rồi. Hắn ta không phải là người toàn năng, nếu có - hẳn ta đã không cần phải xử tử tất cả những tên skaa đó để khiến toàn thành phố khuất phục.

Chú không biết gã ta là cái gì- nhưng chú nghĩ gã ta giống một con người hơn là một vị thần. Những câu nói trong nhật ký.. chúng là những từ ngữ của một con người bình thường. Sức mạnh thực sự của gã đến từ quân đội và sự giàu có của gã. Nếu chúng ta loại bỏ chúng, hắn ta sẽ không thể almf gì để ngăn Đế chế sụp đổ."

Vin cau mày. "Ông ta hẳn là không phải là một vị thần, nhưng... ông ta là thứ gì đó, Kelseir. Thứ gì đó khác biệt. Hôm nay, khi ông ta ở quảng trường, cháu vẫn có thể chạm nhận được tác động của ông ta lên cảm xúc ngay cả khi cháu đã đốt đồng đỏ."

"Đó là không thể Vin," Kelsier lắc đầu đáp lại. "Nếu đúng như vậy, ĐIều tra viên sẽ có thể cảm nhận được DỊ năng ngay cả khi Người nhả khói ở gần. Nếu đúng như vậy, tại sao họ không săn lùng tất cả skaa Mistings và giết toàn bộ bọn họ."

Vin nhún vai.

Kelseir nói tiếp. "Cháu biết là Chúa tể rất mạnh, và cháu cảm tưởng như là mình vẫn có thể cảm  nhận được gã. Vậy nên cháu mới cảm nhận được như vậy."

Có lẽ là chú ấy nói đúng, cô thầm nghĩ, nhặt một mảnh bậu cửa sổ khác. Rốt cuộc thì chú ấy cũng là một DỊ nhân lâu hơn mình nhiều.

Nhưng... mình cảm nhận được thứ gì đó, phải không nhỉ? Và Điều tra viên gần như đã giết chết mình- bằng cách nào đó, chúng có thể tìm được mình trong đêm tối và mưa giông. Hắn ta hẳn là có thể cảm nhận được thứ gì đó.

Tuy nhiên, cô quyết định bỏ qua vấn đề này. "Kim loại thứ 11. Chúng ta có thể nó và xem nó có tác dụng gì không?"

"Nó không đơn giản như vậy đâu," Kelseir nói. "Cháu có nhớ chú từng bảo cháu đừng bao giờ đốt mấy kim loại mà không phải một trong 10 cái không?"

Vin gật đầu.

Kelsier nói. "Đốt một kim loại khác có thể gây chết người. Ngay cả khi trộn nhầm tỉ lệ hỗn hợp kim loại cũng có thể khiến cháu bị bệnh. Nếu chứ đoán sai vè Kim loại thứ 11.."

"Nó sẽ giết chú," Vin khẽ nói.

Kelsier gật đầu.

Vậy là chú không chắc chắn như mình đã giả vờ. Nếu không thì bây giờ chú đã thử nó rồi.

"Đó là những gì mà chú muốn tìm ở trong cuốn nhật ký, manh mối về cách sử dụng Kim loại thứ 11" Vin đoán.

Kelsier gật đầu. "Chú sợ rằng chúng ta không quá may mắn trong chuyện đó. Cho đến nay, nhật ký thậm chí còn chưa đề cập tới DỊ năng."

"Mặc dù nó có nói về Feruchemy." VIn nói tiếp.

Kelsier nhìn cô khi anh đứng dậy cạnh cửa sổ, một vai dựa vào bức tường. "Vậy là Sazed đã nói cho cháu rồi à?"

Vin liếc xuống. "Nó giống kiểu... cháu ép chú ấy thì đúng hơn."

Kelsier cười khúc khích. "Chú tự hỏi là chú đã làm được điều gì cho thế giới khi dạy cháu cách xài Dị năng. đương nhiên, người huấn luyện của chú cũng từng nói như vậy."

"Ông ấy lo lắng là đúng rồi."

"Đương nhiên là vậy rồi."

Vin mỉm cười. Bên ngoài, ánh sáng sắp lịm đi, những đám sương mù mờ ảo bắt đầu hình thành trong không trung. Chúng treo lơ lửng như những bóng ma, dần đần lớn hơn, mở rộng ảnh hưởng khi màn đêm buông xuống.

"Sazed không có thời gian để nói với cháu về Feruchemy," Vin cẩn thận nói. "Nó có thể làm được những việc gì?" Cô lo lắng chờ đợi, cho rằng Kelseir đã nhìn thấu được lời nói dối của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro