Chap 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vin gật đầu. Tuy nhiên, khả năng cao là cô sẽ không tìm hiểu thêm về vàng trong tương lai gần. Cô không có ý định đốt nó lần nữa, nếu cô không buộc phải làm vậy. Cô tiếp tục ngồi, để cảm xúc khôi phục một lúc, và Kelseir lại tiến tới bên cạnh cửa sổ. Cuối cùng, anh cỡn lên.

"Chú ấy đến rồi à?" VIn hỏi, bò dậy.

Kelsier gật đầu."Cháu có muốn nghỉ ngơi ở đây thêm chút không?"

VIn lắc đầu.

"Vậy được rồi," anh nói, đặt đồng hồ, tài liệu và những kim loại khác lên bậu cửa sổ. "Đi thôi."

Họ không đi ra ngoài bằng cửa sổ- Kelseir muốn giữ kín tính danh, mặc dù nơi này của Twists vắng đến mức Vin chẳng hiệu tại sao anh lại bận tâm. Họ rời tòa nhà bằng một dãy cầu thang không chắc chắn lắm, rồi băng qua đường trong im lặng.

Tòa nhà mà Marsh chọn thậm chí còn xuống cấp hơn tòa nhà mà VIn và Kelseir nãy ở. Cửa trước đã sụp mất, mặc dù Vin có thể nhìn thấy tàn tính của nó trong đống rác vụn trên sàn nhà. Căn phòng bên trong nồng nặc mùi bụi và bồ hóng, và cô phải cố nhịn hắt hơi.

Một bóng hình ở phía khác căn phòng quay lại khi nghe thấy âm thanh. "Kell?"

"Là em đây," Kelseir nói. "Và Vin nữa."

Khi Vin đến gần hơn, cô có thể thấy Marsh đang nheo mắt trong bóng tối. Thật kì lạ khi quan sát anh, có cảm giác như cô đang ở trong một nơi sáng bóng, nhưng biết rằng đối với anh, cô và Kelseir chẳng khác gì mấy cái bóng. Bức tường phía xa của tòa nhà đã sụp đổ, và sương mù bay lơ lửng trong phòng, dày đặc gần như bên ngoài.

"Chú có hình xăm của Bộ này!" Vin nói và nhìn chằm chằm và Marsh.

"Đương nhiên rồi," Marsh đáp lại, giọng nói cứng ngắc như mọi khi. "Chú phải xăm nó lên trước khi đi cùng đoàn vận chuyển. Phải có nó thì mới đóng vai được một người giúp việc chứ."

Chúng không quá lan rộng- anh đang đóng vai một thanh tra cấp thấp- nhưng cái họa tiết thì không lẫn vào đâu được. Những đường sẫn màu, viền mắt, chạy ra ngoài như vệt sét đánh qua. Có một đường duy nhất- dày hơn nhiều, và có màu đỏ tươi, chạy dọc theo một bên mặt của anh. Vin đã nhận ra hình xăm: đây là những hình xăn của một thanh tra thuộc về Tòa Án DỊ Giáo. Marsh không chỉ thâm nhập vào BỘ, mà anh còn chọn một bộ phận nguy hiểm nhất để thâm nhập.

"Nhưng, chú sẽ luôn có chúng trên mặt đó," Vin nói. "Chúng rất đặt biết- bất cứ nơi nào mà chú đến, chú sẽ coi là thanh tra hoặc là kẻ lừa đảo."

"Đó là một phần cái gì mà anh ấy phải trả đề thâm nhập vào BỘ, Vin." Kelsier lặng lẽ nói.

"Chả vấn đề gì," Marsh nói. "Dù sao thì trước đây chú cũng chẳng gặp nhiều sóng gió lắm. Này, chúng ta có thể nhanh lên không? Anh đang bị điều đi chỗ khác. Thanh tra có cuộc sống khá bận rộn và anh chỉ có vài phút rảnh rỗi thôi."

"Được rồi," Kelseir nói. "Em cho là cuộc thâm nhập này tiến triển rất tốt phải không?"

"Nó khá ổn," Marsh nói ngắn gọn ."Thực ra thì quá ổn mới đó- anh nghĩ là anh khác biệt với bọn họ. Anh cho rằng đó sẽ là một bất lời bởi vì anh không được đào tạo 5 năm như những học viên khác. Anh chắc chắn sẽ trả lời các câu hỏi một cách thấu đáo nhất có thể, và chuẩn mực thực hiện nghĩa vụ. Tuy nhiên, có vẻ như anh còn biết về Bộ còn nhiều hơn cả một số thành viên của nó. Anh chắc chắn là có năng lực hơn lứa người mới này và các prelan đã nhận ra điều đó."

Kelseir cười khúc khích. "Anh luôn là người có thành tích vượt trội."

Marsh khẽ khịt mũi. "Dù sao đi nữa, kiến thức của anh- chưa đề cập đến kỹ năng của Người tìm kiếm- đã mang lại cho anh danh tiếng xuất sắc. Anh không chắc mình có thực sự muốn prelan để ý đến mình không, bối cảnh mà chúng ta nghĩ ra nghe có vẻ khá lỏng lẻo nếu một ĐIều tra viên điều tra."

Vin cau mày. "Chú nói với họ chú là một Misting à?"

"Đương nhiên là vậy rồi," Marsh nói. "Bộ- đặc biệt là Tòa án Dị giáo- luôn điên cuồng tìm kiếm Người tìm kiếm quý tộc mà. Việc chú là Người tìm kiếm cũng là đủ để họ không hỏi quá nhiều về lý lịch của chú. Họ rất vui khi có được chú, mặc dù thực tế là chú có chút lớn tuổi hơn hầu hết các trợ lý."

"Bên cạnh đó," Kelsier nói, "anh ấy cần phải nói với họ anh ấy là một Misting để có thể gia nhập vào những bộ phận bí mật của Bộ. Hầu hết những thanh tra có chức vụ cao đều là Mistings thuộc loại này hay loại khác. Họ có xu hướng ưu ái đồng loại của mình."

"Có lý do chính đáng," Marsh nói nhanh. "Kell, Bộ có năng lực hơn chúng ta tưởng rất nhiều."

"Ý anh là gì?"

"Họ tận dụng các Misting của mình," Marsh nói. "Còn rất tốt ấy chứ. Họ có căn cứ ở khắp thành phố- tạm gọi là trạm Xoa dịu đi, như cách mà họ gọi. Mỗi nơi đều có một vài Người Xoa dịu của BỘ có nhiệm vụ là mở rộng ảnh hưởng xoa dịu xung quanh học, trấn tính và làm giảm cảm xúc của mọi người trong khu."

Kelsier khẽ rít lên. "Khoảng bao nhiêu?"

"Hàng chục," Marsh đáp lại. "Tập trung ở cách khu vực skaa trong thành phố. Họ biết rằng skaa vô cùng phế vật nhưng họ đảm bảo mọi thứ sẽ luôn diễn ra như vậy."

"Vãi cả chưởng!" Kelseir nói. "Em luôn nghĩ là skaa ở Luthadel có vẻ yếu đuối hơn so với những nơi khác. Không có gì ngạc nhiên khi chúng ta gặp khó khăn khi tuyển dụng. Cảm xúc của mấy người đó luôn được Xoa dịu!"

Marsh gật đầu. "Người xoa dịu của Bộ rất xuất sắc Kell- cực kì xuất sắc. Thậm chí còn giỏi hơn cả Breeze. Tất cả những gì họ làm là Xoa dịu cả ngày, mỗi ngày. Và vì họ không cố ép mọi người phải làm điều gì cụ thể- thay vào đó chỉ giữ họ khỏi những cảm xúc cực đoan- nên rất khó để nhận ra họ.

"Mỗi đội đều có một Người nhả khói để ẩn giấu họ, cũng như một Người tìm kiếm để theo dõi những DỊ nhân đi ngang qua. Anh cá đây là nơi mà Điều tra viên có được nhiều manh mối- hầu hết mọi người đều đủ thông minh để không dùng kim loại khi họ biết có thanh tra trong khu vực, nhưng họ sẽ thoải mái hơn trong khu ổ chuột."

"Anh có thể liệt kê các trạm được  không?" Kelseir hỏi. "Chúng ta cần biết những Người tím kiếm là ai, Marsh."

Marsh gật đầu. "Anh sẽ cố thử. Bây giờ anh đang trên đường tới một trạm khác- họ luôn thay đổi nhân sự mỗi đêm, để giữ bí mật. Các cấp trên đã để ý tới anh và họ cho phép anh tới thăm một số trạm để làm quen với công việc của họ. Anh sẽ xem xem liệu có lấy được danh sách không."

Kelseir gật đầu trong bóng tối.

"Chỉ...đừng ngu ngốc với thông tin đó hiểu chứ?" Marsh nói. "Chúng ta phải cẩn thận, Kell. Bộ đã giữ những trạm này trong khoảng thời gian rất lâu. Bây giờ chúng ta biết về nó, chúng ta có một lợi ích vô cùng lớn. Đừng lãng phí nó."

"Em sẽ không đâu," Kelseir hứa. "Vậy còn các Điều tra viên thì sao? Anh có tìm được cái gì về chúng không?"

Marhs giữ im lặng một lúc. "Chúng rất.. kì lạ, kell. Anh không biết. Chúng dường như đều có tất cả sức mạnh Dị năng, vì vậy anh nghĩ chúng đều từng là Mistborn. Anh không thể tìm được điều gì khác mặc dù anh biết là chúng có già đi."

"Thật á?" Kelseir vui vẻ nói. "Vậy tức là chúng không bất tử à?"

"Không," Marsh đáp lại. "Các thanh tra bảo rằng các Điều tra viên thỉnh thoảng có thay đổi. Những sinh vật này sống rất rất lâu, nhưng rồi chúng cũng sẽ chế vì tuổi già. Những con mới hẳn là được tuyển từ hàng ngũ quý tộc. Chúng là con người, Kell- chỉ là chúng... được thay đổi thôi."

Kelseir gật đầu. "Nếu chúng có thể chết vì tuổi già, tức là sẽ có cách khác để giết chúng."

"Đó là những gì anh đang nghĩ," Marsh đáp lại. "Anh xem xem mình có thể tìm được cái gì, nhưng đừng quá hy vọng. Các Điều tra viên không có nhiều giao dịch với các thanh tra thông thường- có căng thẳng chính trị giữa hai nhóm. Tướng lính prelan lãnh đạo nhà thờ, nhưng Điều tra viên cho rằng chúng mới là người nên làm chuyện đó."

"Thật thú vị" Kelseir chậm rãi nói. Vin gần như có thể nghe thấy  trí mình đang xử lí thông tin mới.

"Dù sao thì anh cũng phải rời đi đây." Marsh nói. "Anh đã phải chạy suốt quãng đường tới đây và dù sao thì anh cũng sẽ muộn giờ hẹn mất rồi."

Kelseir gật đầu, và Marsh bắt đầu di chuyển, bước qua đống đổ nát trong chiếc áo choàng đen của thanh tra.

"Marsh," Kelseir nói khi Marsh đến ngưỡng cửa. 

Marsh quay lại.

"Cảm ơn anh," Kelseir nói. "Em chỉ có thể đoán được mức độ nguy hiểm của việc này thôi."

"Anh không làm cái này vì em đâu Kell," Marsh đáp lại. "Nhưng anh... đánh giá cao lời khen đó. jAnh sẽ thử gửi cho em lá thư khác khi có thêm thông tin,"

"Hãy cẩn thận," Kelseir nói.

Marsh biến mất trong màn sương, Kelseir đứng trong căn phòng đổ nát vài phút, nhìn chằm chằm vào anh trai mình.

Chú ấy không nói dối về điều đó, Vin thầm nghĩ. Chú ấy thực sự quan tâm đến Marsh.

"Đi thôi," Kelseir nói. "Chúng ta sẽ đưa nhóc trở lại DInh thự Renoux- Gia tộc Lekal sẽ tổ chức một bữa tiệc khác vài ngày tới và cháu sẽ cần phải có mặt ở đó."

//Lời của ai đó//

Đôi khi, nhưng người đồng hành của tôi cho rằng tôi đang quá lo lắng và thắc mắc quá nhiều. Tuy nhiên trong khi tôi có thể hoài nghi về tầm vóc anh hùng của mình, thì có một thứ mà tôi chưa bao giờ đặt câu hỏi: lợi ích cuối cùng của nhiệm vụ này là gì.

Deepness cần phải bị phá hủy. Tôi đã nhìn thấy nó và tôi cảm nhận được nó. Tôi nghĩ cái tên này thực sự không thể diễn tả được độ kinh khủng của nó. ĐÚng vậy, nó rất là sâu thẳm và khó dò, nhưng nó cũng rất khủng khiếp. Nhiều người không nhận ra là nó có tri giác, nhưng tôi đã cảm nhận được tâm trí của nó, đúng như vậy, trong vài lần đối đầu trực tiếp với nó.

Đó là một thứ hủy diệt, điên cuồng và ô uế. Nó sẽ hủy diệt thế giới mà không phải vì ác ý hay thù oán mà đơn giản đó là điều nó làm.

28

Phòng vũ hội của pháo đài Lekal có hình dạng giống như bên trong kim tự tháp. Sàn nhảy được đặt trên một bên cao ngang thắt lưng ở chính giữa căn phòng, và các bàn ăn được đặt trên bốn bệ tương tự bao quanh nó. Những người hầu chạy qua những cái rãnh giữa những cái bệ, giao thức ăn tới cho từng quý tộc dùng bữa.

Bốn tầng ban công chạy dọc theo chu vi bên trong của căn phòng hình chóp, mỗi tầng đều mở rộng một chút về điểm trên cùng, và kéo dài hơn một chút về sàn nhảy. Mặc dù căn phòng được chiếu sáng rất ổn, nhưng ban công vẫn bị che khuất bởi vì những phần nhô ra của chúng. Thiết kế này nhằm mục đích cho phép quan sát chính xác đặc điểm nghệ thuật đặt biệt của nơi này- những cửa sổ kính có màu nhỏ chạy dọc mỗi ban công.

Các quý tộc Lekal khoe khoang rằng khi các pháo đài khác có cửa sổ rộng lớn hơn thì Pháo đài Lekal có cửa sổ chi tiết nhất. Vin phải thừa nhận rằng chúng rất ấn tượng. Cô đã nhìn thấy rất nhiều cửa kính màu trong nhiều tháng qua và cô bắt đầu coi nó là việc hiểm nhiên. Cửa kính của Pháo đài Lekal, tuy nhiên, khiến hầu hết mấy cái kia phải xấu hổ. Mỗi thứ trong số đó đều là kiệt tác lộng lẫy, chi tiết với màu sắc rực rỡ. Những con vật kì lạ nhảy nhót, phong cảnh xa lạ mà quyến rũ, và những bức chân dung của những quý tộc nổi tiếng ngồi với dáng vẻ kiêu hãnh.

Đương nhiên, cũng có mấu bức chi tiết dánh cho Lễ Thăng thiên. Bây giờ Vin có thể nhận ra những cái này dễ dàng hơn và cô ngạc nhiên khi thấy những thứ này gợi nhớ đến những gì cô đã đọc trong nhật ký. Những ngọn đồi xanh ngọc. Những ngọn núi dựng đứng. với những đường gợn nhấp nhô từ đỉnh núi. Một hồ nước sâu hóm và đen tối. Và... tăm tối. Deepness. Một thứ hỗn loạn của sự hủy diệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro