Chap 114: Tương lai chớm nở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện đó nghe có vẻ không ổn với Vin. Còn nhiều hơn nữa. Cô nhớ lại nỗi sợ hãi trong đôi mắt của Chúa tể. Kinh HOàng.

Ông ta nói ' làm' chứ không phải ' đã làm'. 'nhưng gì ta làm cho nhân loại. Điều đó ngụ ý là ông ta vẫn làm chuyện đó, bất kể đó là gì.

Bọn mi đã tự đem mình vào chỗ chết...

Cô rùng đình trong màn đêm. Mặt trời đang lặn, khiến việc quan sát Pháo Đài Venture được thắp sáng dễ dàng hơn- quyết định chọn trụ sở chính, mặc dù anh ta vẫn có thể chuyển đến Kredik Shaw. Nhưng anh ta vẫn chưa quyết định.

"Cô nên đi gặp cậu ấy đi Tiểu thư," Sazed nói. "Cậu ấy cần phải nhìn thấy cô vẫn ổn."

Vin không đáp lại ngay. Cô vẫn nhìn chằm chằm vào thành phố, quan sát pháo đài rực sáng khi màn đêm dần tiến tới. "Anh có ở đó không Sazed?" cô hỏi. "Anh có nghe được bài phát biểu của anh ấy không?"

"Có thưa tiểu thư," anh nói. "Khi chúng tôi phát hiện ra rằng kho bạc không có atium, ngài Venture đã nhất quyết yêu cầu chúng tôi đi tìm sự giúp sức của cô. Tôi có xu hướng đồng ý với cậu ấy- cả hai chúng tôi đều không phải là chiến binh và tôi vẫn chưa có kho dự trữ Feruchemical."

Không có atium, VIn thầm nghĩ. Sau tất cả những điều này, chúng ta vẫn chưa tìm thấy chút nào về nó. Chúa tể đã làm điều gì với tất cả số atium đó? Hoặc.. có phải là ai đó đã có được nó trước không?

"Khi ngài Elend và tôi tìm thấy quân đội." Sazed tiếp tục. "những kẻ nổi loạn đang tàn sát binh lính của cung điện. Một số người lính đang cố đầu hàng, nhưng quân nổi loạn không hề đồng ý. Đó là một ... cảnh đáng lo ngại thưa cô. Elend của cô... cậu ấy không thích nhìn thấy mấy chuyện đó. Khi anh ấy đứng trước skaa, tôi nghĩ rằng họ cũng sẽ giết chết anh ấy thôi."

Sazed ngập ngừng, hơi nghiên đầu. "nhưng.. những gì cậu ấy nói, thưa tiểu thư... những giấc mơ về một chính phủ mới, sự lên án của cậu ấy về đổ máu và hỗn loạn... chà, thưa tiểu thưu, tôi sợ rằng tôi không thể lặp lại những điều đó. Tôi ước gì mình có cái kim loại tâm trí, để tôi có thể ghi nhớ chính xác những lời nói của cậu ấy."

Anh thở dài, lắc đầu. "Dù sao đi nữa, tôi tin rằng ngài Breeze có ảnh hưởng rất lớn trong việc Xoa dịu cuộc bạo loạn đó. Khi một nhóm bắt đầu chịu lắng nghe Elend, những người khác cũng vậy. và từ đó... chà, tôi nghĩ thật tốt khi một quý tộc trở thành vua. Ngài Elend hợp pháp một số quyền lợi của chúng ta, và tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ nhận được nhiều ủng hộ hơn từ giới quý tộc và thương gia do ngài ấy cầm đầu."

VIn mỉm cười. "Kell sẽ tức giận với chúng ta đo, anh biết đấy. Chú ấy làm tất cả những điều này, và chúng ta chỉ đơn giản là trở mặt là để một quý tộc bước lên ngai vàng."

Szed lắc đầu. "À, tôi nghĩ ở đây có vài thứ quan trọng hơn để xem xét. Chúng ta không chỉ đưa một quý tộc lên ngai vàng- chúng ta đưa một người tốt lên ngai vàng."

"Một người đàn ông tốt.." VIn nói. "Đúng vậy. Bây giờ tôi đã biết rất nhiều trong số đó."

Vin đang ngồi trên đỉnh của Pháo đài Venture. Cái chân bị nẹp của cô khiến việc di chuyển vào ban đêm khó khăn hơn, nhưng nó đều dựa vào Dị năng của cô. Cô chỉ cần đảm bảo rằng mình phải tiếp đất nhẹ nhàng nhất có thể là được.

Màn đêm đã tới và sương mù bao quanh cô. Bảo vệ cô, che giấu cô, trao cho cô sức mạnh...

Elend Venture ngồi ờ bàn làm việc bên dưới, bên dưới cửa kính trần nhà vẫn chưa được chỉnh lại kể từ khi VIn ném một thi thể qua đó. Anh không để ý cô đang cúi mình ở trên. Ai có tehẻ? Mistborn nào có thể so sánh với cô? Theo một cách nào đó, cô giống như một bóng ảnh nào đó được tạo ra bởi Kim loại thứ 11. Không có thể xác. Thực ra chỉ có một cái gì đó có thể có được.

Có thể có được...

Nhưng sự kiện của ngày cuối cùng thật khó để giải quyết. Vin thậm chí còn không cố gắng hiểu cảm xúc của mình, đó là một mớ hỗn đợn lớn hơn nhiều. Cô vẫn tới tới thăm Elend. Cô đã không thể làm được.

Cô nhìn xuống anh, ngồi dưới ánh đèn lồng, đọc gì đó trên bàn và viết ngoáy vào cuốn sách nhỏ. Những cuộc họp của anh trước đó hẳn là đã diễn ra rất tốt đjep- mọi người dường như đều chấp nhận anh làm vua. Marsh thì thầm rằng phía sau sự trợ giúp đó chính là yếu tốc chính trị. Quý tộc coi Elend như một con rối họ có thể kiểm soát, và các phe phát đã xuất hiện trong giới lãnh đạo skaa.

Tuy nhiên, Elend cuối cùng cũng có được cơ hội soạn thảo bộ luật mà anh hằng mơ ước. Anh có thể cố gắng tạo ra một quốc gia hoàn hảo, cố gắng áp dụng những triết lí mà anh đã nghiên cứu suốt bấy lâu nay. Sẽ có những khó khăn, và Vin nghi ngờ rằng cuối cùng anh sẽ phải chấp nhận một điều gì đó thực tế hơn nhiều so với giấc mơ lý tưởng của anh. Điều đó không thực sự quan trọng. Anh sẽ là một vị vua tốt.

Đương nhiên, khi so sánh với Chúa tể, một đống cứt thì cũng sẽ trở thành một vị vua tốt thôi...

Cô muốn tới gặp Elend, muốn nhảy xuống căn phòng ấm áp... nhưng... có thứ gì đó giữ cô lại. Gần đây cô đã trải quá rất nhiều biến cô trong cuộc sống của mình, quá nhiều biến động cảm xúc- cả Dị năng và không DỊ năng. Cô không chắc mình muốn dị nữa, cô không chắc mình là VIn hay là Valette, thậm chí cô còn không chắc mình muốn là ai trong 2 người đó.

Cô cảm thấy lãnh lẽo trong sương mù, trong sự tĩnh mịch của đêm đen. Sương mù ủy quyền, bảo về, và ẩn náu... ngay cải khi ôc không thực sự muốn nó làm bất kì điều trì trong 3 điều trên.

Mình không thể làm điều này. Người sẽ ở bên anh ấy, không phải là mình. Đó chỉ là một ảo tưởng, một giấc mơ. Mình chỉ là đứa trẻ lớn lên trong bóng tới, một cô gái lẽ ra phải sống một mình. Mình không xứng đáng với điều nầy.

Mình không xứng với anh ấy.

Mọi thứ đã kết thúc. Đúng như cô đã dự đoán, mọi thứ đang thay đổi. Thực ra, cô chưa bao giờ thực sự trở thành một nữ quý tộc đúng đắn. Đã đến lúc cô phải quay trở lại công việc mà cô giỏi. Một thứ giống như những ái bóng, không phải bữa tiệc không phải vũ hội.

Đã đến lúc rời đi rồi.

Cô bỏ đi, không để ý tới nước mắt, thất vọng của mình. Cô rời anh đi, vai cô rũ xuống khi tập tễnh bước qua mái nhà kim loại và biến mất trong màn sương.

Nhưng sau đó...

Nó đã chết và thề rằng mày đã chết đói nhiều năm trước.

Trong lúc hỗn loạn, cô gần như quên mất những lời của Điều tra viên về Reen. Tuy nhiên, giờ đây ký ức đó khiến cô khựng lại. Những làn sương bay qua cô, cuộc tròn, an ủi cô.

Reen chưa bao giờ bỏ rơi cô. Anh ấy đã bị bắt bởi Điều tra viên người đang cố gắng tìm kiếm Vin, đứa con ngoài giá thú của kẻ thù của họ. Họ đã tra tấn anh ta.

Và anh đã chết để bảo vệ cô.

Reen không phản bội mình. Anh ấy luôn hứa là sẽ làm, nhưng cuối cùng anh ấy không hề. Anh ấy chưa bao giờ là một người anh trai hoàn hảo, nhưng anh ấy rất yêu thương cô.

Một giọng nói thì thầm vang lên từ trong tâm trí cô, là giọng nói của Reen. QUAY TRỞ LẠI ĐI.

Trước khi có thể thuyết phục bản thân mình bằng cách khác, cô đã lao về phía cửa trần bị vỡ và ném một đồng xu xuống tầng bên dưới.

Elend tò mò quay lại và nhìn đồng xu, nghiêng đầu. Một giây sau VIn bay xuống, tự đẩy mình để làm chậm quá trình rơi, chỉ tiếp đất bằng một chân còn sài được.

"ELEND VENTURE," cô nói và đứng dậy. "Có điều này tôi đã muốn nói với anh từ lâu." cô ngập ngừng, chớp mắt để phủi đi những giọt nước mắc. "Anh đọc quá nhiều rồi đó. Đặc biệt là trước sự chứng kiến của một quý cô."

Anh mỉm cười, ném ghế ra sau và ông cô thật chặt. Vin nhắm mắt lại, cảm nhận hơi ấm được ôm vào lòng.

Và nhận ra đó là tất cả những gì cô thực sự mong muốn...

....( Ổng tác giả ổng còn chả thèm nói câu gì suốt cái truyện)....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro