Chap 23: Nghe lén

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"À," Breeze vừa nói vừa trao đổi ánh mắt với Ham. "Một trong số họ, Vậy thì, chà.."

"Cái gì vậy?" Yeden tò mò hỏi. "Ý của anh ấy là gì?"

"Anh sẽ không muốn biết đâu," Breeze đáo lại.

"Tôi không á?"

Breeze lắc đầu."Anh biết mình đa bất an như nào khi Kelsier nói cậu ấy đã cài một kẻ mạo danh vào vị trí của Chúa tể Renoux? Chà, điều này còn tồi tệ hơn gấp chục lần. TIn tôi đi- anh biết càng ít, anh sẽ càng cảm thấy thoải mái."

Yeden nhìn về hướng Kelsier, người đang nó nở nụ cười khoa trương. Yeden tái mặt, rồi ngả người vào ghế," Tôi nghĩ có lẽ anh đã đúng."

Vin nhăn mặt, nhìn những người khác trong căn phòng. Họ dường như đều biết Kelsier đang nói về cái gì. Có lẽ sau này cô nên thử tìm hiểu về Chúa tể Renoux này,

"Dù sao thì, " Kelsier tiếp tục nói,: HCúng ta sẽ cần phải cử một ai đó đến các hoạt động xã hội, Do đó, Dox sẽ vào cai cháu trai cũng như người thừa kế của Renoux, một người con của gia tộc được Lãnh Chúa Renoux quý mến."

"Chờ một chút, Kell." Dockson lên tiếng. "Cậu chưa nói với tớ về chuyện này."

Kelsier nhún vai."Chúng ta cần một ai đó để moi móc, lừa gạt đám quý tộc, Tớ nghĩ cậu rất phù hợp với vai trò đó."

"Đó không thể là tớ được," Dockson tiếp tục nói."Tớ đã bị đánh dấu trong phi vụ của Eiser vài tháng trước."

Kelsier nhăn mặt.

"Cái gì á?"Yeden vô tri hỏi tiếp. "Liệu tôi có thể biết mọi người đang nói về điều gì lần này không?"

"Ý của cậu í là Bộ đang tìm kiếm anh ấy," Breeze giải thích kỹ hơn. "Cậu ấy đóng giả một quý tộc, và bọn họ đã phát hiện ra."

Dockson gật đầu. "Chúa tể Ruler đã thấy tôi một lần, và gã ta có một trí nhớ không tì vết. Ngay cả khí tôi cố gắng né gã, sau cùng cũng sẽ có ai đó nhận ra tôi."

"Vây.." Yeden lên tiếng.

"Vậy," Kelsier tiếp tục."chúng ta sẽ cần ai đó đóng vai người thừa kế của Chúa tể Renoux."

"Đừng nhìn tôi chứ," Yeden nói với vẻ lo ngại.

"Tin tôi," Kelsier nói thẳng,"Không còn ai cả. Clubs cũng không được- anh ấy là một thợ thủ công quá nổi tiếng."

"Tớ cũng không thể tham gia được," Breeze lên tiếng. "Tớ đã có một số biệt danh trong giới quý tộc. Tớ cho rằng tớ có thể sử dụng một trong số những cái tên đó, nhưng tớ sẽ không thể đến bất ký vũ hội hay bữa tiệc lớn nào khác- sẽ khá xẩu hổ nếu tớ gặp một người biết tớ có thân phận khác."

Kelsier nhăn mặt đăm chiêu.

"Tớ có thể làm được chuyện này," Ham lên tiếng. "Nhưng mọi người biết tớ không giỏi diễn xuất lắm."

"Thế cậu nhóc người học việc của tôi thì sao?" Clubs lên tiếng, hất đầu về phía cậu nhóc đang đứng bên cạnh.

Kelsier soi xét cậu nhóc một lúc."Tên của nhóc là gì, con trai?"

"Lestibournes."

Kelsier nhướn lông mày. "Tên dài dữ vậy. Nhóc không có biệt danh à?"

"Hiện tại vẫn chưa có."

"Chúng ta sẽ giải quyết chuyện đó sau," Kelsier tiếp tục."Nhóc luôn nói bằng giọng của người miền Đông à?

Cậu nhóc nhún vai, rõ ràng là đang lắng khi trở thành trung tâm của sự chú í."Đó là nơi cháu sinh sống khi còn bé."

Kelsier nhìn về phía Dockson, người đang lắc đầu."Tớ không nghĩ đây là í tưởng hay đây, Kell."

"Đồng ý." Kelsier quay về hướng Vin rồi mỉm cười."Ta đoán lầ chỉ còn có nhóc thôi. Nhóc có giỏi bắt chước một người phụ nữ quý tộc không?"

Mặt của Vin tái đi một chút."Anh trai của tôi đã từng chỉ cho tôi. Nhưng, tôi chưa bao giờ thực sự thử ..."

"Nhóc sẽ làm tốt thôi," Kelsier đáp lại, viết Vin: Xâm nhập bên dưới Đại Gia tộc. "Ổn rồi. Yeden, có lẽ anh nên bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào để duy trì sự kiểm soát của đế quốc sau khi mọi chuyện kết thúc."

Yeden gật đầu. Vin cảm thấy một chút thương xót cho người đàn ông này, chứng kiến việc lập lên kế hoạch- sự vô lí, nằm ngoài tưởng tượng của tất cả chuyện này- dường như đã đè bẹp anh ấy. Tuy nhiên, thật khó đề cảm thấy đồng cảm với anh ta, xét đến những gì mà Kelsier vừa đề cập vai trò của cô trong phi vụ này.

Đóng vai một phụ nữ quý tộc? Cô suy nghĩ, Chắc chắn ở đây có ai đó có thể làm tốt việc này hơn...

Breeze vần còn chú í đến Yeden cũng như sự khó chịu ra mặt của anh ấy."Đừng cứng ngắc quá, anh bạn thân mến. Tại sao, có lẽ anh sẽ không bao giờ có thể cai trị được thành phố. Rất có thể tất cả chúng ta sẽ bị bắt và bị xử tử rất lâu trước khi chuyện đó xảy ra."

Yeden cười đểu."Vậy nếu chúng ta không bị như vậy thì sao? Cái gì có thể ngăn cản các người không tấn công tôi và chiếm lấy đế chế cho riêng mình?"

Breeze đảo mắt." Chúng tôi chỉ là đám trộm thôi, anh bạn à, không phải chính trị gia. Cai trị một quốc gia thực sự khá khó, không đáng thời gian của chúng tôi. Một khi bọn tôi có được atium, chúng tôi sẽ tận hưởng hạnh phúc."

"Chưa kể giàu có," Ham thêm vào.

"2 thứ đó là đồng nghĩ, Hammond," Breeze chí chóe.

"Bên cạnh đó," Kelsier nói với Yeden. "Chúng tôi không thể trao anh toàn bộ đế chế- hy vọng là nó sẽ sụp đổ khi Luthadel mất ổn định. Có lẽ anh sẽ chiếm được thành phố, và có thể là một phần lớn của Khu vực Trung tâm (Central Dominace) - cứ cho rằng anh có thể mua chuộc binh lính để làm việc cho anh."

"và còn ... Chúa tể Ruler?' Yeden hỏi.

Kelsier mỉm cười. "Tôi vẫn đang lên kế hoạch để tự mình giải quyết gã ta- tôi chỉ cần tím ra làm thế nào để sử dụng Nguyên Tố Kim Loại thứ 11."

"Vậy nếu anh không thể thì sao?"

"Vậy thì," Kelsier đáp lại, đồng thời viết lên Yeden: Chuẩn bị và Cai quản bên dưới Quân skaa Phản kháng lên bảng, "chúng ta sẽ thử và tìm cách để dụ hắn ta ra khỏi thành phố. Hoặc có lẽ chúng ta có thể lừa gã ta rời đi cùng quân đội tới Vực Thẳm và bảo vệ những thứ ở đó."

"Rồi thì sao?" Yeden tiếp tục hỏi.

"Anh tìm ai khác để giải quyết gã ta," Kelsier tiếp tục," Anh không thuê chúng tôi để giết Chúa tể Ruler, Yeden- đó chỉ là một chuyện tôi sẽ làm giúp anh nếu tôi có thể."

"Tôi không quá lo lắng về vấn đề này, Yeden." Ham thêm vào. :Hắn ta không thể tạo ra quá nhiều ảnh hướng nếu không có tiền và quân đội, Gã ta có thể là một Allomancer mạnh mẽ, nhưng không có nghĩa là toàn năng."

Breeze mỉm cười."Mặc dù, nếu anh nghĩ về điều đó, những kẻ thù địch, bị truất ngôi mới là đám người khó chịu. Anh sẽ phải nghĩ ra một cách nào đó để giải quyết bọn chúng."

Yeden không tỏ ra là thích ý tưởng này, nhưng anh ta không tiếp tục tranh cãi.

Kelsier xoay người lại."Cứ vậy trước đã."

"Umm," Ham lên tiếng,"còn Bộ thì sao? Ít nhất chúng ta cũng phải tìm cách giải quyết đám Điều Tra Viên đó chứ?"

Kelsier mỉm cười."Chúng ta sẽ để anh trai của tớ làm chuyện đó."

"Không nha mày," một giọng nói mới phát ra từ phía cuối căn phòng

VIn đứng dậy, quay người và nhìn hướng lối vào của van phòng. Một người dàn ông đang đứng ở đó. Cao và có bờ vai rộng, anh ta có vẻ rắn chắc như được tạc. Anh mặc quần áo giản dị- áo sơ mi và quần dài đơn giản với áo khoác skaa rộng rãi. Anh khoanh tay với vẻ bất mãn, khuôn mặt vuông vức cứng rắn trông có chút quen mắt.

Vin nhìn về phía Kelsier. Quá giống nhau.

"Marsh?" Yeden lên tiếng, đứng dậy. "Marsh, là anh! Anh hứa là anh sẽ tham gia vào phi vụ, nhưng tôi... chà.. chào mừng trở lại.

Khuôn mặt của Marsh vẫn bình thản. : Tôi không chắc liệu mình có 'trở lại' hay không, Yeden. Nếu mọi người không phiền, tối muốn nói chuyện riêng với em trai củamình một chút."

Kelsier dường như không bị đe dọa bởi giọng điệu gay gắt của Marsh. Anh gật đầu chào cả nhóm. "Chúng ta đã xong việc cho buổi tối, các đồng chí."

Mọi người từ từ đứng dậy, nhường chỗ cho Marsh khi họ rời đi. Vin đi theo họ, đóng cửa lại và bước xuống cầu thang ra thể hiện mình đang trở về phòng.

Chưa đầy ba phút sau, cô đã trở lại cửa, chăm chú lắng nghe cuộc trò truyện diễn ra bên trong.

////// Lời của một nhân vật thần bí////

Rashek là một người dàn ông cao lớn- đương nhiên, đa số Terris đều cao lớn. Anh vẫn còn rất trẻ nhưng đã nhận được rất nhiều sự tôn trọng từ những người khuân vác khác. Anh ta có sức lôi cuốn, và phụ nữ có lẽ sẽ miêu tả anh ấy khá đẹp trai, theo kiểu thô bạo.

Tuy nhiên, điều làm mình ngạc nhiên là có người lại để ý đến một tên ăn nói mất dạy như vậy. Anh ta chưa bao giờ nhìn thấy Khlennium, nhưng anh ta vẫn nguyền rủa thành phố. Anh ta không biết mình nhưng mình có thể nhìn thấy sự tức giận và thù địch trong mắt của anh ta.

7

Sau 3 năm, bề ngoài của Marsh dường như vẫn không thay đổi. Anh ta vẫn là người chỉ huy nghiêm khắc mà Kelsier đã biết từ khi còn nhỏ. Trong mắt của anh ta vẫn còn một chút thất vọng, và anh nói vởi vẻ không đồng tình như cũ.

Tuy nhiên, Nếu Dockson đúng, tính cách của Marsh đã thay đổi khá nhiều từ 3 năm trước. Kelsier vẫn không thể tin được anh trai của mình đã từ bỏ quyền lãnh đạo của quân skaa phản kháng. Anh ấy vẫn luôn nhiệt huyết với công việc của mình.

Chắc chăn, sự nhiệt huyết ấy đã dần tắt đi. Marsh bước về phía trước, nhìn tấm bảng viết bằng than với vẻ ánh nhìn phê phán. Quần áo của anh hơi bị nhuốm một chút bồ hóng, song khuôn mặt của anh vẫn vô cùng sạch sẽ. Anh đứng đó một lúc, nhìn qua những ghi chú của Kelsier. Cuối chúng, Marsh quay người và ném một tờ giấy lên chiếc ghế cạnh Kelsier.

"Cái này là gì?' Kelsier hỏi, nhặt nó lên.

"Tên của mười một người mà em đã tàn sát tối qua đó," Marsh tiếp tục nói."Anh nghĩ là chí ít thì em cũng muốn biết."

Kelsier ném tờ giấy vào lò sưởi."Họ phục vụ cho Final Empire."

"Họ là con người, Kelsier," Marsh ngắt lời. "Họ có cuộc sống, gia đình. Một vài người trong số họ còn là skaa."

"Đám phản bội."

"Con người," Marsh tiếp tục nói. "Những người chỉ đang cố gắng hết mình với cuộc đời mà mình được ban tặng."

"Chà, em cũng chỉ đang làm điều tương tự." Kelsier tiếp tục." Và, may mắn thay, cuộc đòi đã cho em khả năng đẩy họ ra khỏi nóc nhà. Nếu họ chống tại em như những quý tộc, thì họ có thể sẽ chết như những quý tộc."

Vẻ mặt của Marsh tối sầm lại."Sao em có thể nhởn nhơ về chuyện này như vậy?"

"Bởi vì, Marsh," Kelsier đáp lại, "sự hài hước là thứ duy nhất em còn lại. Hài hước và quyết tâm."

Marsh khẽ khịt mũi.

"Anh xứng đáng có được hạnh phúc," Kelsier tiếp tục nói. " sau hàng chục năm học hỏi từ anh, em cuối cùng đã quyết định làm điều gì đó xứng đáng với tải năng của mình. Bây giờ nếu anh ở đây giúp đỡ, em chắc chắn__"

"Anh không tới đây để giúp đữo," Marsh ngắt lời.

"Vậy tại sao anh lại tới đây?"

"Để hỏi một câu hỏi." Marsh bước tới, dừng lại ngay trước mặt Kelsier. Họ có cùng chiều cao, nhưng sự nghiêm nghị của Marsh khiến anh ta trông có vẻ cao hơn.

"Sao mà em dám làm chuyện này?" Marsh khẽ hỏi."Anh mày đã cống hiến cả cuộc đời để lật đổ Final Empire. Trong khi mày và đám bạn của mày tiệc tùng, tao đã che giấu những kẻ bỏ trốn. Trong khi mày lên kế hoạch cho những vụ trộm nhỏ thì tao đã tổ chức các cuộc đột kích. Trong khi mày đang sống xa hoa, tao phải nhìn những người dũng cảm chết vì đói."

Marsh đưa tay ra, đâm một ngón tay vào ngực của Kelsier. "Sao mày dám? Sao mày dám thử và chiếm đoạt quân phản kháng vì mục địch 'phi vụ' nhỏ bé của mày? Sao mà máy dám sử dụng ước mơ này như một cách để làm giàu cho bản thân?"

Kelsier đẩy ngón tay của Marsh ra." Anh hiểu nhầm rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro