Chap 25: Lần đầu thử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kelsier tiếp tục bước đi, tiếng bước chân của anh không hòa hợp với bóng tối u ám.

"Chúng ta có nên đề phòng binh lính không?" VIn khẽ hỏi. Băng của cô luôn phải cẩn thận với các cuộc tuần tra của Garrison vào ban đêm.

Kelsier lắc đầu. "Ngay cả khi chúng ta bất cẩn đến mực độ bị phát hiện, không đội tuần tra hoàng gia nào dám làm phiền đến MIstborn. Họ sẽ nhìn thấy áo choáng của chúng ta và vờ như không thấy gì. Nhớ này, hần như tất cả các Mistborn đều là thành viên của các Đại gia tộc- và số còn lại đến từ các quý tộc cấp thấp hơn. Dù thế nào đi nữa, họ đều là những nhân vật quan trọng."

Vin nhăn mặt. "Vậy, đám cảnh vệ chỉ làm ngơ Mistborn?"

Kelsier nhúc vai. "Thật là tệ khi phải nói với nhóc rằng như bóng người lẩn khuất trên mái nhà mà thỉnh thoảng nhóc có thể nhìn thấy á, thực chất là một lãnh chúa cao cấp rất nổi tiếng hoặc thậm chí là một tiểu thư có địa vị. Mistborn hiếm đến mức các gia tộc sẽ không phân biệt đối xử chỉ vì giới tính của họ.

"Dù sao thì, đa số Mistborn đều có 2 thân phận- cuộc đời của một quý tộc cao quý và cuộc đời của một Allomancer. Danh tính của Mistborn được bảo mật chặt chẽ trong mỗi gia tộc-những tin đồn ai là Mistborn luôn là tâm điểm trò chuyện của các quý tộc."

Kelsier chuyển hướng sang con đường khác, Vin đi theo, có một chút lo lắng. Cô không biết Kelsier sẽ đưa cô đi đâu; rất dễ bị lạc được trong đêm tối. Có lẽ anh ta thậm chí còn không có đích đến mà chỉ đang tập cho cô quen với sương mù mà thôi.

"Được rồi," Kelsier lên tiếng,"hãy làm quen với các kim loại cơ bản. Nhóc có cảm nhận được lượng kim loại dự trữ của mình không?"

VIn dừng lại. Nếu cô tập trung, cô có thể phân biệt 8 nguồn sức mạnh trong cơ thể cô-thậm chí chúng còn lớn hơn nhiều cái này mà Kelsier kiểm tra cô. Kể từ khi đó, cô đã ít sử dụng Luck hơn. Cô dần nhận ra mình sử dụng một loại vũ khí mà cô còn không biết nó là gì- thứ vũ khí đã vô tình thu hút sự chú í của một điều tra viên Thép.

"Bắt đầu đốt chúng đi, mỗi lần 1 thứ thôi." Kelsier chỉ dẫn.

"Đốt cháy?"

"Đó là cách mà chúng ta gọi nó khi ta sử dụng một năng lực Allomantic," Kelsier tiếp tục."Nhóc 'đốt cháy' kim loại gắn liền với sức mạnh đó. Nhóc sẽ hiểu í tôi sớm thôi. Hãy bắt đầu với những kim loại mà chúng chưa từng thử- chúng ta sẽ nghiên cứu khả năng Xoa dịu (Soothing) và Bộc phát (Raging) cảm xúc lúc khác."

Vin gật đầu, đứng giữa con phố. Cô ngập ngừng chạm vào một trong những nguồn sức mạnh. Một trong số chúng có chút quen thuộc với cô. Liệu cô đã dùng nó trước đây mà mình không nhận ra? Nó có thể làm được cái gì?

Chỉ có một cách để biết.. không biết chính xác mình phải làm gì, Vin nắm lấy nguồn sức mạnh đó và cố gắng sử dụng nó.

Ngay lập tức, cô cảm nhận được luồng nhiệt bốc lên từ trong ngực. Nó không khó chịu, nhưng nó rất rõ ràng và kì lạ. Cùng với sự ấm áp còn có một thứu khác- cảm giác trẻ lại, mạnh mẽ hơn. Bằng cách nào đó, cô cảm thấy... vững chắc hơn.

"Thấy gì chưa?" Kelsier lên tiếng hỏi.

"Tôi cảm thấy sự khác biệt," Vin đáp lại. Cô giơ tay lên và có vẻ như tay cô phản ứng hơi nhanh. Cơ thể của cô đang muốn hoạt động. "Cơ thể của tôi rất lạ. Tôi không còn cảm thấy mệt mỏi nữa, và tôi cảm thấy tỉnh táo hơn."

"Ah," Kelsier giải thích. "Đó là Thiếc 91%. Nó tăng cường sức mạnh thể chất, làm cho một người mạnh lên và có khả năng chống lại sự mệt mỏi và đau đớn. Nhóc sẽ phản xạ nhanh hơn khi đốt nó, và cơ thể nhóc cũng sẽ dẻo dai hơn."

Vin thử vận động một chút, Cơ bắp của cô dường như không lớn thêm chút nào, nhưng cô có thể cảm nhận được sức mạnh của chúng. Tuy nhiên, thứ đó không chỉ ở trong cơ bắp của cô- đó là toàn bộ cơ thể cô. Xương, da thịt, da của cô. Cô đưa tay chạm vào nguồn dự trữ của mình, và có thể cảm thấy nó đang co lại.

Kelsier gật đầu. "Thiếc 91% cạn kiệt tương đối nhanh. Lọ mà ta đưa cho nhóc chắc đủ để dùng trong 10 phút- mặc dù nó sẽ hết nhanh hơn nếu nhóc bùng phát nó liên tục, nhưng nếu nhóc biết cách sử dụng thì nó sẽ có thể kéo dài lâu hơn nhiều đó.

"Bùng phát?"

"Nhóc có thể nung kim loại mạnh hơn một chút nếu cố gắng. " Kelsier tiếp tục. "Đồng thời việc đó cũng khiến chúng cạn kiệt nhanh hơn nhiều và khó duy trì, nhưng nó có thể cho nhóc nhiều sức mạnh hơn."

Vin nhăn mặt, cố gắng làm như những gì Kelsier đã nói. VIn cố gắng tạo một cú đẩy, lập tức ngọn lửa dập tắt, rồi đột ngột bùng nổ.

Nó giống như một lần hít thở sâu trước khi nhảy từ trên cao xuống. Sức mạnh bùng phát trong cô. Cở thể cô trở nên bồn chồn vì mong chờ, và chỉ trong phút chốc cô cảm tưởng như mình đã trở nên bất khả chiến bại. Rồi nó cũng trôi qua, các cơ của Vin dần dãn ra.

Thật thú vị, Vin có chút hưng phấn, cảm nhận được Thiếc 91% đã bị nung chảy nhanh như này trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó.

"Bây giờ, có vài điều nhóc cần biết về kim loại Allomantic,"Kelsier nói trong khi họ dạo bước trong sương mù. "Càng tinh khiết hiệu quả của chúng càng cao. Các lọ mà ta chuẩn bị chứa kim loại hoàn toàn nguyên chất, được pha chế vá bán riêng cho Allomancers.

"Hợp kim-như Thiếc 91% _ thậm chí còn phức tạp hơn, bởi vì tỷ lệ kim loại phải được trộn vừa phải nếu muốn có hiệu quả tối đa. Trên thực tế, nếu nhóc không cẩn thận khi mua kim loại, nhóc có thể mua nhầm sang một loại hợp kim khác."

Vin nhăn mặt, "Í của chú là, người đó đang cố để lừa tôi?"

"Không phải họ cố ý," Kelsier tiếp tục giải thích ,"Vấn đề là, hầu hết các loại thuật ngữ mà chúng ta sử dụng như 'đồng thau' (brass),  'thiếc 91%,' và 'đồng đen' (bronze) - thật sự rất mơ hồ, nếu nhóc không tìm hiểu kỹ. Ví dụ, thiếc 91% thường được cho là hợp kim của thiếc với chì, có thể có một ít đồng hoặc bạc, tuy thuộc vào mục đích sử dụng và hoàn cảnh, Tuy nhiên pewter là hợp kim của 91% thiêc và 9% chì. Nếu nhóc muốn tối ưu hóa sức mạnh, nhóc phải sử dụng đúng tỷ lệ đó."

"Vầy... nếu chúng ta dùng sai tỉ lệ thì sao?" Vin tò mò hỏi.

"Nếu hỗn hợp chỉ chứa một chút tạp chất, nhóc vẫn sẽ nhận được một chút sức mạnh từ nó," Kelsier tiếp tục. "Tuy nhiên, nếu quá nhiều tạp chất, nung nó sẽ khiến nhóc bị yếu đi."

VIn chậm rãi gật đầu. "Tôi.. nghĩ là tôi đã từng đốt kim loại này trước đây. Chỉ trong môt khoảng khắc, với một hàm lượng rất nhỏ."

"Một chút kim loại ở trong cơ thể," Kelsier giải thích tiếp. "Từ việc uống nguồn nước bị thải vào các kim loại, hoặc là do ăn uống bằng các dụng cụ bằng thiếc 91%."

Vin gật dầu. một số cốc nước ở hang ổ của Camon được làm bằng thiếc 91%.

"Được rồi," Kelsier lên tiếng. "Đã phân biệt được thiếc 91% hãy tiếp tục với kim loại khác nào."

VIn làm theo yêu cầu. Dập tắt thiếc 91% khiến cô cảm thấy có chút yếu đi, mệt mỏi và một chút bất an.

"Bây giờ," Kelsier tiếp tục,"Nhóc sẽ có thể cảm nhận được có một chút liên kết nào đó giữa các loại kim loại."

"Giống như 2 thứ kim loại điều chỉnh cảm xúc," Vin đáp lại.

"Chính xác. Hãy tìm kim loại có liên kết với thiếc 91%."

"Tôi tìm được rồi," Vin nói với một chút hưng phấn.

"Mỗi loại kim loại đều đi đôi với nhau tương trưng cho quyền lực về phạm trù nào đó," Kelsier tiếp tục nói. "Một Đẩy, một Kéo- cái thứ 2 thường là hợp chất của chất thứ nhất. Đôi với cảm xúc- sức mạnh kiểm soát tâm lí bằng ngoại lực- nhóc Kéo bằng kẽm và Đẩy bằng đồng thau. Nhóc vừa dùng thiếc 91% để đẩy vào cơ thể nhóc. Đó là một trong những thể nội sức mạnh tăng cường thể chất.

"Giống như Ham," VIn lên tiếng. "Chú ấy sử dụng thiếc 91%."

Kelsier gật đầu. "Mistings có thể nung thiếc 91% được gọi là Côn đồ. Ta cho rằng đây là một thuật ngữ khá thô thiển- nhưng họ cũng có xu hướng là những người cục xúc. Hammond thân yêu của chúng là một ngoại lệ với quy tắc đó."

"Vậy, những sức mạnh thể nội khác có tác dụng gì?"

"Hãy tự thử nó xem."

Vin thực nghiệm với vẻ háo hức, và đột nhiên cả thế giới bỗng trở nên sáng hơn. Hoặc là... chà, có chút gì đó không đúng. Cô có thể nhìn thấy xa hơn mặc dù sương mù vẫn bao phủ xung quanh. Chúng chỉ ... bớt dày hơn. Bằng cách nào đó, mọi thứ xung quanh cô dường như sáng hơn một chút.

Còn có những biến chuyển khác. Cô có thể cảm nhận được bộ đồ của mình. Cô nhận ra rằng cô luôn có thể cảm nhận được nó, chẳng qua là luôn lờ nó đi. Tuy nhiên, bây giờ, VIn cảm thấy trở nên gần gũi với chúng hơn. Cô có thể cảm nhận được vật liệu, và hoàn toàn biết được nơi nào trên cở thể bị bó chặt bởi lớp vải.

Cô đang đói. Nhưng cô cũng không để í-song bây giờ cơn đói dường như đang siết chặt bụng cô. Làn da của cô cũng nhảy cảm hơn, và cô có thể ngửi thấy mùi không khí trộn lẫn trong m ùi bụi bẩn, bồ hóng và rác thải.

"Thiếc tăng cường các giác quan," Kelsier giải thích, giọng của anh động nhiên lớn hơn."Và nó cũng là kim loại lâu tan chảy hết trong các kim loại- thiếc trong hộp đó có thể đủ cho nhóc dùng trong hàng giờ liền. Đa số MIstborn đều đốt cháy thiếc khi họ ở trong sương mù- tôi đã nung chúng khi chúng ta rời khỏi cửa hàng."

Vin gật đầu. Cảm nhận được sự bùng nộ giác quan thật choáng ngợp. Cô có thể nghe được tiếng cọt kẹt và xô xát trong bóng tối, và chúng khiến cô muốn nhảy dựng lên vì có cảm giác ai đó đang ẩn núp sau cô.

Cái này sẽ cần chút thời gian để làm quen.

"Hãy cứ để nó cháy đi." Kelsier tiếp tục nói, vẫy tay ra hiệu cô tiến tời bên cạnh khi anh rời khỏi con đường. "Nhóc hẳn là đang muốn làm quen với các gia quan được cường hóa. Nhưng đừng bùng phát nó mọi lúc. Không chỉ khiến nó hết nhanh hơn mà việc kim loại bùng phát liên tục có chút.. kì lạ với con người."

" Kì lạ?"

"Kim loại- đặc biệt là thiếc và thiếc 91%- kéo dãn cơ thể của nhóc. Búng phát kim loại chỉ khiến nó được kéo căng hơn. Kéo một thứ quá mạnh và lâu, sẽ khiến chúng bắt đầu rạn nứt."

Vin gật đầu với chút không thoải mái. Kelsier không nói gì tiếp, và hộ tiếp tục bước đi, để Vin khám phá khả năng mới của mình. Trước đó, tầm nhìn của cô bị giới hạn chỉ ngang với một sải tay. Tuy nhiên, bây giờ cô có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố được bao phủ bởi một màn sương mù cuộn xoáy. Cô có thể nhận ra những thứ như ngọn núi đen tói, nhỏ bé ở phía xa, và có thểnhìn thấy những đốm sáng phát ra từ phía cửa sổ, giống như những cái lỗ bị ghim vào màn đêm. Và ở trên.. cô nhìn thấy ánh sáng từ bầu trời.

Cô dừng lại, ngước lên với vẻ ngạc nhiên. Chúng ảo ảo, mờ nhạt ngay cả với đôi mắt đã được cường hóa, nhưng cô chỉ có thể nhìn thấy một chút của chúng. Hàng trăm thứ gì đó. Thật nhỏ bé, giống như tàn lửa của những ngọn nến vừa mới chợp tắt.

"Sao,"Kelsier lên tiếng, tiến tới bên cạnh cô. "Không phải là lúc nào có thể thấy chúng, ngay cả khi đã đốt cháy thiếc. Đây hẳn là một buổi tối sương mù ít dày đặc đi một chút. Mọi người từng có thể ngước lên và nhìn thấy chúng mỗi đêm- đó là trước khi sương mù xuất hiện, trước khi Núi Ash phun trào ra tro bụi và khói vào bầu trời."

Vin nhìn về phía anh."Sao chú biết vậy?"

Kelsier mỉm cười ."Chúa tể Ruler đã cố gắng rất nhiều để tẩy sạch đi dấu vết của những ngày xưa ấy, nhưng giống như tro tàn nó vẫn luôn tồn tại bất kể thế nào." Anh quay người lại, không thật sự đưa ra câu trả lời và tiếp tục bước đi. Vin đi cùng anh. Đột nhiên, bằng thiếc, sương mù xung quanh cô dường như không còn đáng ngại nữa. Cô đã bắt đầu hiểu tại sao Kelsier có thể đi lại vào ban đêm mà lại tự tin như vậy.

"Ổn rồi," Sau cùng Kelsier lên tiếng." Hãy thử loại kim loại khác."

Vin gật đầu, để nguyên lượng thiếc vẫn đang được nung, cô chọn một loại kim loại khác để đốt. Khi cô làm vậy, một điều rất kỳ lạ đã xảy ra- vô số đường màu xanh mờ nhạp phát ra từ ngực của cô, phóng thẳng vào màn sương. Cô khựng lại, thở hổn hển và nhìn xuống ngực mình. Hầu hết các sợi đều rất mỏng, gần như trong suốt, mặc dù có một số sợi dày như sợi len.

Kelsier cười khúc khích."Hãy thử loại kim loại và đồng bạn của nó vào lúc sau. Chúng có chút phức tạo hơn so với những cái khác."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro