Untitled Part 82

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ông ấy đã đánh bại nó. VIn thầm nghĩ. Nhưng... nó là cái gì? Có lẽ kết thúc của cuốn nhật kí sẽ tiệt lộ nhiều hơn.

VIn lắc đầu, bỏ lại cái gốc tường - và cửa số của nó- phía sau. Cô đi dạo dọc theo ban công thứ 2, mặc một chiếc váy tinh khiết- một bộ trang phục mà cô thậm chí chưa ao giờ tưởng tượng được trong cuộc đời của một skaa. Tro và bộ hóng đã là một quá lớn trong cuộc sống của cô, và cô không nghĩ mình thậm chí còn không hiểu khái niệm màu trắng tinh khôi là như nào. Kiến thức đó càng khiến chiếc váy trở nên kỳ diệu hơn đối với cô. Cô hy vọng cô sẽ không bao giờ đánh mất điều này- cảm giác trong cô về cuộc sống trước đây. Nó khiến cô đánh giá cao những gì cô sở hữu cao hơn rất nhiều mà một quý tộc thực sự nghĩ.

Cô tiếp tục đi dọc theo ban công, tìm kiếm con mồi. Những màu sắc lấp lánh tỏa ra từ những cửa số chiếu rọi lại, ánh sáng lấp lánh chiếu khắp sàn nhà. Hầu hết các cửa sổ đều tỏa sáng bên trong những hốc xem nhỏ dọc theo ban công, và do đó, ban công trước mặt cô xen kẽ với những khoảng tối và màu sắc. VIn không dừng lại để nghiên cứu thêm bất kì cử sổ nào; cô đã làm điều đó khá nhiều trong những buổi vũ hội đầu tiên ở Pháo đài Lekal. Tối nay cô có việc phải làm.

Cô tìm thấy con mồi của mình ở giữa lối đi ban công phía đông. Quý cô Kliss đang nói chuyện với một nhóm người, vì vậy VIn dừng lại, vờ như đang nghiên cứu cửa sổ. Nhóm của Kliss nhanh chóng tan rã- người ta thường chỉ dành sự quan tâm tới Kliss trong một lúc. Người phụ nữ thấp bé này bắt đầu đi dọc ban công về phía Vin.

Khi cô ấy tới gần, Vin quay người, như thể đang ngạc nhiên. "Ồ, Quý cô Kliss! Tôi đã không gặp được cô cả tối rồi."

Kliss háo hức quay lại, rõ ràng là rất phấn khích trước viễn cảnh có người khác để cùng trò truyện. "Quý cô Valette!" cô nói, lạch bạch đi về phía trước. "Tuần trước cô đã bỏ lữo vũ hội của Lãnh chúa Cabe! Tôi hy vọng không phải do căn bệnh trước đây của cô tái phát?"

"Không phải đâu," VIn đáp lại. "Hôm đó tôi ăn tối cùng với bác của mình."

"Ồ," Kliss đáp lại, thất vọng. Một sự tái phát bệnh sẽ tạo nên một câu chuyện hay hơn. "Chà, điều đó thật tốt."

"Tôi nghe nói cô có một vài tin tức thú vị về Quý cô Tren-Pedri Delouse." Vin cẩn thận nói. "Bản thân tôi gần đây cũng nghe được vài chuyện thú vị." Cô nhìn Kliss, ngụ ý cô sẵn sàng trao đổi những mẩu tin nhỏ.

"À ra là vậy!" Kliss háo hức nói. "Chà, tôi nghe nói Tren-Pedri không hề quan tâm đến việc liên thủ với Gia tộc Aime, mặc dù cha của cô ấp đang ảm chỉ là sẽ sớm có một đám cưới. Tuy nhiên, cô biết các con trai của Aime như nào rồi đó. Hẳn rồi, Fedren đúng là một gã hề."

Trong thâm tâm, Vin trợn tròn mắt. Kliss chỉ tiếp tục nói, thậm chí còn không nhận ra rằng Vin có điều gì đó muốn chia sẻ. Sử dụng sự tinh tế đối với đối với người phụ nữ này cũng hiệu quả tương tự với việc cố gắng bán nước hoa sữa tắm cho một skaa đồn điền.

"Điều đó thật thú vị," VIn nói, cắt ngang lời Kliss. "Có lẽ sự do dự của Tren-Pedri xuất phát từ mối liên hệ giữa Gia tộc Aime với Gia tộc Hasting."

Kliss ngập ngừng. "Tại sao lại như vậy?"

"Chà, tất cả chúng ta đều biết Gia tộc Hasting đang lên kế hoạch gì."

"Chúng ta biết á?" Kliss hỏi lại.

Vin giả vờ như đang ngượng ngùng. "Ồ, có lẽ chưa có ai biết. Quý cô Kliss làm ơn hãy quên những gì tôi vừa nói. "

"Quên đi?" Kliss đáp lại. "Ồ, nó vốn bị lãng quên từ lâu rồi. Nhưng, đến bây giờ, cô lại nhắc lại chuyện đó. Ý cô là gì?"

"Tôi không nên nói," VIn đáp lại. "Chỉ là tôi tình cờ nghe được bác tôi nói tới thôi."

"Bác của cô?" Kliss càng lúc càng háo hức. "Ông ấy nói gì? Cô biết là cô có thể tin tưởng tôi mà. "

"Chà.. " VIn nói. "Bác ấy nói gia tộc bảo rằng Gia tộc Hasting đang chuyển nhiều tài nguyên về đồn điền của mình ở Khu vực Phía Nam. Bác của tôi khá vui mừng- Hasting đã rút lui khỏi một số hợp đồng và thay vào đó, bác tôi hy vọng mình sẽ được lời từ chúng."

"Chuyển rời.." Kliss nói. "Tại sao vậy, họ sẽ không làm vậy trừ khi họ có ý định rời khỏi thành phố..."

"Sao có thể đổ lỗi cho họ được?" Vin khẽ nói. "Ý của tôi là, ai lại muốn mạo hiểm với những gì đã xảy ra với Gia tộc Tekiel chứ?"

"Thực sự là vậy..." Kliss nói. Cô ấy thực sự run lên vì sự háo hức được lan truyền thông tin.

"Dù sao đi nữa, làm ơn, đây chỉ là nghe đồn thôi. "Vin nói. "Có lẽ là cô không nên nói với bất kì ai về nó."

"Đương nhiên rồi." Kliss nói. "Ừm... xin lỗi. Tôi cần đi uống chút nước."

"Tất nhiên rồi," VIn nói, quan sát người phụ nữ lao đi về phía cầu thang ban công.

Vin mỉm cười. Tất nhiên là Gia tộc Hasting không có sự chuẩn bị nào như vậy; Hasting là một trong những gia tộc mạnh nhất thành phố, và khả năng cao là họ sẽ không rút lui. Tuy nhiên Dockson đã quay lại cửa hàng và làm giả các tài liệu mà khi nó được giao tới đúng nơi, nó sẽ ảm chỉ rằng Hasting đang làm những gì VIn vừa nói.

Nếu mọi việc suôn sẻ, toàn bộ thành phố sẽ sớm mong một đợt rút quân của Hasting. Đồng minh của họ sẽ lên kế hoạch cho nó, và thậm chí có thể bắt đầu rút lui. Thay vào đó, những người muốn tìm mua vũ khí sẽ tìm đến những nơi khác vì sợ rằng Hasting sẽ không thể thực hiện tốt các hợp đồng khi rời đi. Khi Hasting không rút lui, điều đó khiến họ có vẻ thiết quyết đoán. Các đồng mình của họ đã rời đi, thu nhập của họ suy yếu, và rất có thể họ sẽ là gia tộc tiếp theo sụp đổ.

Tuy nhiên, Gia tộc Hasting là một trong những gia tộc dễ đối phó nhất. Họ nổi tiếng về khả năng lẩn trốn cực giỏi, và mọi người sẽ tin rằng họ đang lên kế hoạch rút lui bí mật. Ngoài ra, Hasting còn là một gia tộc thương mại mạnh mẽ- có nghĩa là nó rất phụ thuộc vào các hợp đồng để tồn tại. Một gia tộc có nguồn thu nhập vượt trội như vậy cũng có một điểm yếu rõ ràng. Lãnh chúa Hasting đã làm việc chăm chỉ để tăng cưởng ảnh hường trong vòng vài thập kỉ qua, và khi ông làm như vậy, ông đã mở rộng nguồn lực của gia tộc tới cực hạn.

Những gia tộc khác ổn định hơn rất nhiều. Vin thở dài, quay người và bước xuống lối đi, mắt nhìn chiếc đồng hồ to lớn đặt giữa ban công phía bên kia căn phòng.

Venture sẽ không dễ sụp đổ. Nó vẫn hùng mạnh nhờ vào sức mạnh tuyệt đối của vận may, mặc dù nó tham gia vào một số hợp đồng, nhưng nó không thực sự dựa vào chúng như những gia tộc khác. Vunture đủ giàu, và đủ mạnh mẽ, mà ngay cả thảm họa thương mại cũng chỉ là đang chen lấn nó.

Theo một cách nào đó, sự ổn định của Venture là một điều tốt- ít nhất là với Vin. Gia tộc đó không hề có điểm yếu rõ ràng, nên có lẽ băng nhóm sẽ không quá thất vọng khi cô không tìm được cách nào để hạ bệ nó xuống. Suy cho cùng, họ cũng không nhất thiết phải phá hủy Gia tộc Venture; làm vậy chỉ đơn giảm là làm cho kế hoạch suôn sẻ hơn thôi.

Dù chuyện gì xảy ra, Vin cũng phải đảm bảo rằng Venture sẽ không chịu chung số phận với Gia tộc Tekiel. Danh tiếng của họ bị phá hủy, tài chính của họ sụp đổ, gia tộc Tekiel đã cố gắng rúi khỏi thành phố- và màn thể hiện sự yếu kém này là quá nhiều. Một số quý tộc của Tekiel đã bị ám sát trước khi họ rời đi; phần còn lại đã được tìm thấy trong đống đổ nát cháy rụi của những chiếc thuyền trên kênh của họ, dường như là bị tấn công bởi bọn cướp. Tuy nhiên, Vin không biết là có băng cướp nào tàn sát nhiều quý tộc đến vậy.

Kelsier vẫn chưa thể tìm hiểu xem gia tộc nào đứng sau vụ này, nhưng giới quý tộc Luthadel dường như không quan tâm thủ phạm là ai. Gia tộc Tekiel đã để cho mình trở nên suy yếu, và không có gì khiến tầng lớp quý tộc xấu hổ hơn là một Đại gia tộc không thể tự duy trì được chính nó. Kelseir đã đúng: Mặc dù mọi người rất trang nhã tại các vũ hôi; giới quý tộc vẫn sẵn sàng đâm thẳng sau lưng nhau nếu điều đó có lợi cho họ.

Giống như bọn trộm vậy, cô thầm nghĩ. Giới quý tộc thực sự không khác mấy với những người mà mình từng sống cùng.

Bầu không khí chỉ trở nên nguy hiểm hơn bởi sự tế nhị lịch sự của nó. Bên dưới mặt trận là những âm mưu, ám toán và có lẽ quan trọng nhất - Mistborn. Không phải ngẫy nhiên mà tất cả những vũ hội cô tham dự gần đây đều có rất nhiều lính gác, cả mặc áo giáp và không. Các bữa tiệc bây giờ cũng được tổ chức vì mục đích khác là cảnh báo và thể hiện sức mạnh.

Elend vẫn an toàn, cô thầm nhủ. Mặc dù những gì anh ấy nghĩ về gia tộc mình, họ đã làm rất tốt việc duy trì vị trí của mình trong hệ thống phân cấp ở Luthadel. Anh ấy là người thừa kế- họ sẽ bảo vệ anh ấy khỏi mấy vụ ám sát.

Cô ước gì những lời khẳng định đó nghe thuyết phục hơn chút. Cô biết Shan Elariel đang lên kế hoạch gì đó. Gia tộc Venture có thể an toàn, nhưng bản thân Elend đôi khi cũng hơi... lơ là. Nếu Shan làm điều gì đó chống lại cá nhân anh, đó có thể là một đòn lớn đối với Gia tộc Venture hoặc cũng có thể không- nhưng nó chắc chắn sẽ là một đòn lớn đối với VIn.

"Quý cô Valette Renoux," một giọng nói phát ra. "Anh tin rằng em đã tới trễ đó."

Vin quay lại nhìn Elend đang thơ thẩn bên trong góc tường bên trái cô. Cô mỉm cười, liếc nhìn đồng hồ, nhận ra quả thực đã quá vài phút so với thời gian mà cô đã hứa gặp anh. "Chắc hẳn là em đã học theo thói quen xấu từ vài người bạn của mình," cô nói khi bước vào hốc tường.

"Giờ thì, hiểu rồi, anh không nghĩ đó là một điều xấu," Elend mỉm cười đáp lại. "Ồ, anh muốn nói rằng một quý cô nhã nhặn là phải chậm rãi một chút. Thật là tốt cho một quý ông khi họ buộc phải phục vụ theo ý thích bất chợp của một người phụ nữ, hoặc mẹ anh luôn thích nói những đều như vậy."

"Có vẻ như bà ấy là một người phụ nữ khuôn ngoan á," VIn đáp lại. Cái hốc chỉ vừa đủ rộng để cho hai người đứng. Cô đứng đối diện anh, ban công nhô ra một khoảng ngắn về phía bên trái cô, một cửa sổ màu hoa oải hương tuyệt đẹp ở bên phải cô, chân họ gần như chạm vào nhau.

"Ồh, anh lại không biết chuyện đó," Elend lại nói. "Rốt cuộc thì bà ấy cũng đã cưới bố anh mà."

Qua đó gia nhập vào gia tộc quyền lực nhất Đế chế. Anh cũng không thể làm được chuyện gì tốt hơn thế được- mặc dù, em nghĩ là bà ấy đã từng thử kết hôn với Chúa tể. Tuy nhiên, lần cuối cùng mà em biết là ông ấy không tới khu chợ để lấy vợ."

"Thật đáng tiếc," Elend nói. "Có lẽ ông ấy sẽ bớt chán nản hơn nếu có một phụ nữ trong đời."

"Em đoán điều đó sẽ phụ thuộc vào người phụ nữ." Vin liếc nhìn sang một bên khi một nhóm nhỏ đi ngang qua. "Anh biết đấy, đây không hẳn là địa điểm riêng tư nhất ở đây. Mọi người đang nhìn chúng ta với ánh nhìn kỳ quặc."

"Em là người đã bước vào đây với anh đó," Elend chỉ ra.

"Ừ, à, em chưa nghĩ tới những chuyện tạm nham mà chúng ta sẽ khơi nguồn."

"Vậy thì bắt đầu đi," Elend đứng thẳng lên.

"Bởi gì nó sẽ khiến cha của anh tức giận?"

Elend lắc đầu. "Anh không còn quan tâm tới nó nữa, Valette." Elend bước thêm một bước, khiến họ sát lại gần nhau hơn. Vin có thể cảm nhận được hơi thở của anh. Anh đứng đó một lúc trước khi nói. "Anh nghĩ là anh sẽ trao cho em một nụ hôn."

Vin khẽ rùng mình. "Em không nghĩ là anh muốn làm điều đó đâu Elend."

"Tại sao?"

"Anh thực sự biết bao nhiêu về em?"

"Không nhiều như anh mong muốn."

"Cũng không nhiều như anh cần." VIn nói, nhìn vào mắt anh.

"Vậy hãy nói cho anh biết đi." Anh nói.

"Em không thể. Không phải bây giờ."

Elend đứng đó một lúc, rồi khẽ gật đầu và lùi ra. Anh bước ra lối đi ban công. "Vậy chúng ta đi dạo một chút nhé?"

"Được rồi," VIn nói, nhẹ nhõm- nhưng có chút thất vọng.

"Đây là điều tốt nhất," Elend nói. "Cái hốc tường đó thực sự có cái ảnh sáng đọc sách cực kì kinh khủng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro