Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người vẫn mãi ân ân ái ái mà quên mất còn một người đang bị bỏ quên.

Hana chứng kiến một màng như vậy chỉ biết lắc đầu đỡ trán. Hai cái người đáng ghét này có cần phải làm như vậy không, xém chút nữa là cô nhịn không được mà chảy máu mũi rồi. Đúng là chọc mù mắt hủ nữ của cô nha.

Mãi đến giờ vẫn không ai chịu chú ý đến cô nên cô đành phải kéo sự chú ý của hai người kia. Khẽ hắng giọng một cái.

"E hèm."

Khi nghe được giọng cô anh mới biết được ở đây còn có người khác. Vội ôm cậu vào lòng rồi mới xoay người nhìn người vừa phát ra giọng nói.

"Hana?"

Vừa nói anh vừa nở một nụ cười vui vẻ.
Cậu nhìn thấy như vậy liền khó chịu. Nhéo lên eo rắn chắc của anh một cái rồi liếc mắt nhìn anh.

Bị nhéo đau nên anh liền chú ý đến bảo bối đang giận dỗi ở trong lòng mình. Cái biểu tình này chắc chắn là lại ghen rồi nha. Đáng yêu chết anh rồi. Mặc kệ ánh mắt đang sáng như hai cái bóng đèn của cô anh mạnh mẽ in lên môi cậu một cái hôn ngọt ngào.

"Bảo bối à con đáng yêu muốn chết nha."

Cậu đưa tay nhéo nhẹ lên mũi anh chu môi nhỏ nhắn nói.

"Ba đáng ghét a~"

"Nè nè, hai người đã đủ chưa? Tôi vẫn còn ở đây đó nha."

Lần này cậu nhất định phải nói hết tất cả ra. Để mẹ cậu không được mơ tưởng đến baba nữa. Nghĩ rồi cậu đứng chắn ở phía trước anh kéo anh ôm vào lòng.

"Mẹ à như mẹ đã nhìn thấy đó, baba đã là người của con rồi nên mẹ không cần phải cùng con tranh người đâu nha, baba là của Michi rồi nha~"

Nghe cậu nói vậy cô phải dở khóc dở cười.

"Gì chứ? Mẹ có nói muốn cùng con tranh người sao? Cái cậu đó cho mẹ còn không thèm nha."

Những lời của cô nói khiến cậu phải trợn tròn mắt nhìn cô. Mẹ cậu đang nói gì vậy?

"Được rồi, được rồi, đừng mãi đứng đây nữa, muốn nói gì thì chúng ta ra phòng khách nói chuyện có được không?"

"Đúng rồi, ra phòng khách đi, đứng lâu mẹ cũng hơi mỏi chân nha. "

Nói rồi cả ba người cùng nhau kéo ra phòng khách.

Anh vừa ngồi xuống thì cậu liền leo vào lòng anh ngồi như sợ bị ai chiếm lấy chỗ của cậu.

Nhìn thấy hành động đáng yêu như thế, anh liền cười thật vui vẻ. Vòng tay ôm lấy thân người nhỏ nhắn của cậu kéo sát vào lòng mình.

"Hai người này vừa phải thôi nhé. Biết người ta thích nhìn nên cứ ân ái hoài hay sao."

"Được rồi, mẹ mau mau nói rõ ràng cái chuyện này cho con biết đi nha. Quan hệ của hai người là như thế nào ạ?"

Hana nghe con trai cưng hỏi liền vui vẻ mà trả lời.

"Thật ra mẹ và Mikey không phải là kết hôn thật sự, hai chúng ta chỉ đang đóng một màn kịch mà thôi."

Cậu bĩu môi liếc anh một cái.

"Cái gì mà 'hai chúng ta' chứ, bộ hai người thân nhau lắm hả?"

"Gì đấy Takemichi, chỉ nói vậy thôi mà con cũng có thể ghen được nữa hả?"

Cô trêu ghẹo hỏi cậu.

"Haha tiếp tục nào. Mẹ với Mikey vốn là biết nhau từ hời còn đi học. Đã rất nhiều năm mẹ và Mikey không còn liên lạc gì rồi, năm trước lại tình cờ gặp lại nhau nên bọn mẹ hẹn nhau đi uống nước. Lúc đó thì cậu ta nói là gia đình muốn cậu ta lập gia đình nhưng mà khi ấy vẫn còn rất ham chơi cho nên cãi lời cha mẹ, vì vậy mà trong một đêm liền bị cha của mình đá đít ra khỏi nhà. "

'phụt' cậu không nhịn được bật cười khanh khách xoay người dùng hai tay nâng mặt anh lên, vừa cười vừa nói.

"Baba a~ haha con không thể ngờ baba cũng có ngày bị đuổi đi như vậy nha ~ haha cười chết con rồi."

Anh ôm tay cậu bày ra vẻ mặt ủy khuất.

"Michi, đến con cũng cười baba sao, buồn chết baba rồi."

Cậu chu chu cái miệng nhỏ, hôn một cái lên môi anh.

"Thôi thôi mà, Michi chỉ giỡn thôi a ~ baba bảo bối đừng có buồn a ~ thương thương ~"

Nói một hồi thì hai người lại quấn quýt cùng một chỗ, bỏ mặc người phụ nữ trợn mắt há mồm đang ngồi đối diện hai người.

" Đm, có thể nào để cho tôi nói hết rồi mới tiếp tục có được không? Lời đã ra tới miệng rồi mà không cho nói hết có biết má khó chịu lắm không hả?"

"Được a, được a, mẹ mau nói đi nha ~ hì hì."

Nghe tiếng bất mãn của cô hai người chỉ biết cười trừ rồi ngoan ngoãn ngồi im nghe cô nói.

"Lúc đó công ty nhà chúng ta cũng đang gặp khó khăn lớn nên mẹ và cậu ta đã hợp tác với nhau. Cậu ta sẽ giúp công ty còn mẹ thì phải kết hôn giả với cậu ấy, hợp đồng có hiệu lực trong vòng hai năm. "

Cậu nghe xong câu chuyện thì cái đầu nhỏ gật gù đủ kiểu.

"Ai nha, con còn tính sẽ cùng mẹ giành chồng các kiểu đó nha."

Cô nghe cậu nói xong khuôn mặt giả vờ đau khổ, ôm tim nói.

"Ôi trời ngó xuống mà coi thằng con của tui, có con ai mà tính cùng mẹ mình giành chồng hay không?"

_______

Fic còn 1 chap nữa là hoàn rồi đó a ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro