Ngày 11/11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chà nay 11/11 rồi à "              
Tiếng nói nhỏ nhưng đủ nghe của 1 thiếu niên nằm trên giường vừa ngủ dậy . Cậu lục đục ngồi dậy vệ sinh cá nhân                   
" Nay sẽ là 1 ngày tuyệt vời đây "
Cậu thiếu niên cười khoái chí rồi sửa soạn  quần áo . Chuyển cảnh qua 1 cậu bé đang say sưa ngủ không biết trời đất . Tiếng đồng hồ báo thức reo lên , tay cậu nhẹ nhàng đặt lên tắt bỏ rồi chùm chăn ngủ tiếp . Bỗng dưới nhà có tiếng gọi vang lên làm cho cậu tỉnh giấc . " TAKEMITCHYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY !!!!! "

Takemichi nghe thấy Mikey gọi nên cậu vội vàng tỉnh dậy không cẩn thận đã vấp ngã khi xuống giường                     
" Ui da "
Cậu đau điếng khi bị ngã nên nằm co ro 1 chỗ , vài phút sau Takemichi cố gắng gượng dậy . 1 lúc sau khi vệ sinh cá nhân , thay quần áo để đi . Mikey ở bên ngoài càu nhàu đợi                         
" Mày làm gì mà lâu la vậy Takemitchy ? " 
Takemichi cười gượng liền nói :                       " Tự dưng nay mày dậy sớm đã vội chạy qua nhà tao làm gì vậy Mikey ? - Takemichi vừa ngáp vừa nói . Bộ nay có gì vui hả ? "                                           
Mikey từ đang phụng phịu chuyển sang trạng thái rạng rỡ khi người kia đoán trúng ý mình                    
" Đúng rồi Takemitchy ! Mà mày biết hnay ngày gì đúng không ? "                            Takemichi im lặng không biết nói gì vì cậu có biết hnay là ngày gì đâu . Sinh nhật Mikey thì cũng qua rồi , trong đầu Takemichi chỉ có hiện 1 dòng suy nghĩ " Hôm nay là ngày gì ? " . Thấy Takemichi im lặng Mikey bèn hỏi tiếp
" Takemitchy , mày thực sự không biết hnay là ngày gì sao ? "

Takemichi ngập ngùng nói        
" Nếu tao nói tao không biết th- "                    Không để Takemichi nói tiếp Mikey kéo cậu ngồi lên xe rồi phóng đi thật nhanh , thật xa đến 1 chỗ nào đó thật yên bình . Đến được địa điểm , Mikey quay mặt ra sau :       
" Takemitchy .... "                   
Gọi được tên người ấy xong Mikey im lặng không biết nói gì khi kéo Takemichi lên xe rồi lao thẳng 1 mạch ra đây . Takemichi có chút ngỡ ngàng và không hiểu chuyện          " Mikey...Mày dỗi tao à ? "
Takemichi hỏi xong cũng im lặng hòa mình vào cơn gió nhẹ nhàng lướt qua 2 người cậu con trai . Mikey xuống xe nhẹ nhàng xoay người nhìn Takemichi - người con trai mà cậu luôn thầm thương lúc nào không hay
" Không ! Sao tao lại dỗi mày được ? Bỏ qua vụ đó đi , đi chơi không Takemitchy ? "             
Takemichi gật đầu , nhìn Mikey cười . Trong 1 khoảnh khắc ngắn đó thật là muốn đốn đổ con tim người ta mà

[ Còn tiếp ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mitake