6. Gả Cưới [ P3 ] ( nước Nhật thời Edo )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời bị mây tuyết che phủ, hình như cũng chẳng còn muốn hiện diện nữa

Trời nhanh tối, không khí càng thêm lạnh, Yuzuha sau khi thay y phục thì nằm lì bên bếp sưởi,hơi ấm tỏa ra khiến nàng dễ chịu vô cùng

Mitsuya cho thêm than vào bếp rồi ngồi bên cạnh nàng, khoác thêm cho nàng một lớp áo bên ngoài

Nàng vùi đầu vào lòng hắn, thu gọn thân hình nhỏ bé trong vòng tay người bên cạnh, chốc chốc lại ngước mặt lên nhìn vẻ mặt nghiêm túc kia, Mitsuya vừa ôm nàng vừa cầm giấy xem sổ sách, trông điển trai, đã thế còn anh tuấn vô cùng. Mái tóc màu tím nhạt hắt ánh sáng lửa chiếu lên trần nhà, đôi mắt màu hoa oải hương chăm chú nhìn theo từng con chữ, thân hình vạm vỡ dịu dàng bao trọn lấy nàng,hắn đẹp thế này là chết người ta rồi!

Yuzuha trông thấy thế liền bấu chặt Yukata của hắn hơn, ghé sát hắn nhất có thể, người này là của nàng, không muốn cho ai hết!

- Bé con, sao đấy? - Mitsuya cúi người cụng đầu nàng - Tự nhiên lại ôm ta chặt quá vậy?

- Chàng sợ mất ta, ta thì không được sao? - Yuzuha phụng phịu cọ mặt vào người hắn, đầu ngả tựa lên sát vai hắn

Hành động lẫn dáng vẻ đều dễ thương quá mức cho phép, khiến Mitsuya không nhịn được liền phì cười, hắn hôn lên tóc nàng, nắm lấy đôi bàn tay đang bấu víu yukata

" Tay nàng lạnh quá..." - Mitsuya dùng ngón trỏ vuốt ve tay nàng

Hắn siết chặt hơn

- Nàng cứ nắm chặt lấy tay ta, nàng không buông, chắc chắn không ai cướp ta đi được

Yuzuha ngẩng mặt, đôi mắt long lanh ngước nhìn hắn

- Vậy nếu lỡ chàng mới là người buông tay thì sao?

Mitsuya nghe thấy như vậy, hắn không nói gì, chỉ lỏng tay, sau một hồi thì rụt tay lại

Nàng nhanh chóng bắt lấy tay hắn, nắm chặt rồi giấu vào trong người

- Chàng đang sưởi ấm cho ta cơ mà! Ta là của chàng thì chàng cũng phải như thế! Bàn tay chàng cũng vậy! Không được rút tay!

Mitsuya bật cười, hắn buông sổ sách rồi ôm lấy nàng

- Ta buông thì nàng giữ ta lại, như vừa rồi ấy, chẳng phải là xong rồi sao

- Chàng...!!! Dụ dỗ ta!!!

Nàng toan buông không nắm nữa, hắn liền quay hẳng sang ôm nàng chặt hơn

" Được rồi được rồi, ngoan, ta không như thế với nàng nữa"

Vậy là hắn dụ dỗ nàng thật, ranh ma cũng cần biết phải dùng đúng lúc

Yuzuha ngượng ngùng, hắn buông thì nàng giữ, nàng không muốn giữ nữa thì hắn phải quay ra mà giữ ngược lại nàng

Người này ngọt ngào quá đi mất, vậy mà hắn lại thuộc về nàng, nữ nhân như nàng mà có được hắn thì quả thật may mắn quá rồi

Câu nói của người kia lại âm thầm vang vảng trong đầu nàng

Suýt chút nữa thì quên mất

Nữ nhân như nàng, được hắn yêu là may mắn

Nhưng thực chất, nếu vận may không dồi dào đến vậy, thì nàng liệu có xứng đáng để được hắn yêu hay không?

- Takashi...- Yuzuha nhỏ giọng gọi tên hắn

- Ta nghe đây

- Nếu...còn rất nhiều người khác đẹp hơn ta, cái gì cũng hơn ta, còn xứng đôi với chàng hơn ta nữa, nếu chàng khi tìm được những người đó là chưa từng yêu ta, thậm chí chưa từng gặp ta...thì chàng lúc đó sẽ như thế nào? Có rung động rồi cưới họ về làm thê thiếp không?

Ánh mắt mong chờ tiếp tục đổ về người hắn, Mitsuya chần chừ một lúc, thấy điệu bộ này của hắn, Yuzuha không giấu được nỗi thất vọng, vậy câu trả lời của hắn là có sao?

Nàng không nhìn nữa, quỳ thấp chân xuống, dán ánh mắt vào ngọn lửa đang cháy rực kia, nàng gần như sắp khóc, đôi mắt có chút ngấn lệ

- Yuzuha này...

Nàng không phản hồi

- Thực ra không cần dùng từ " nếu " đâu, nữ nhân hơn nàng thì nhiều lắm, còn xứng đôi với ta, nếu kiên nhẫn đếm thì e là cũng đếm không xuể, đừng nói là trước khi gặp nàng, bây giờ chắc cũng thế...Nhưng mà ta không có thích họ...xứng với ta đến mấy ta cũng không thích...ta không rung động với họ đâu, cưới thì càng không...thật đấy...Dù nàng không được như họ thì ta cũng chỉ thích nàng thôi...- Hắn bối rối, đưa tay ra sau cổ, hành động chứng tỏ hắn đang ái ngại vô cùng

Hắn nói thừa một câu 

Không một âm thanh nào khác ngoài tiếng lép bép của củi lửa

- Ý...Ý ta là...bây giờ ta vẫn yêu và cưới nàng mà! Người hơn nàng đương nhiên không thiếu, thiên hạ rộng lớn thì ai mà rõ được, nhưng chẳng phải ta vẫn yêu nàng nhất sao..? - Mitsuya cố gắng chữa cháy hết mức có thể, hắn làm nàng giận rồi

- Mitsuya...- Nàng dùng mái tóc che đi gương mặt của mình

Lần này gọi tên, nàng không dùng tên thật của hắn

" Tối nay đừng có đụng vào ta, biến chỗ khác, chàng mà ve vãn đến gần ta là ta giết chàng đấy " - Yuzuha trừng mắt

Nói rồi nàng đẩy hắn ra, đứng dậy xong liền đi vào phòng

- Ta giận rồi, chàng ngồi ngoài đó đi, ta ngủ thì chàng mới được vào phòng

Cửa đóng sập lại

Mitsuya bất lực nhìn xuống đất, hắn vò đầu, không thể tin bản thân có thể nói được câu đấy, câu cần nói thì không còn ý nghĩa, câu không nên nói thì lại càng trở nên thừa thãi hơn

Giỏi ăn nói đến thế mà trả lời nàng vậy đấy, không cần nhờ nàng phiền tay, hắn bây giờ cũng muốn tự đập chết mình rồi

Thời gian bây giờ dài như bất tận, hắn nôn nóng nhìn đồng hồ, thỉnh thoảng lại ra thềm cửa nhìn tuyết rơi, bận trăm công nghìn việc, bây giờ chính là khoảng thời gian nghỉ ngơi của hắn, không cần phải lo cho Yuzuha, cũng chẳng cần đoái hoài gì đến cửa tiệm, hắn đáng lẽ nên thư thái mà tận hưởng chút thời gian quý giá này

Nhưng vợ chưa cưới đang giận, Mitsuya không còn tâm trạng thưởng thức nữa

2 tiếng trôi qua, Mitsuya đi qua đi lại ngoài phòng khách, thấy có vẻ đã yên bình, hắn mới nhẹ nhàng mở cửa

Yuzuha nằm trên futton, hình như đã ngủ

Bên cạnh nàng đã trải sẵn nệm, bình thường là ngủ chung một futton đôi, kiểu này là nàng dỗi thật rồi

Hắn ngồi bên cạnh nàng, nhìn nàng

Một lúc lâu, hắn vén chăn định nằm xuống, chợt thấy người nàng giật nhẹ lên

Nàng chưa ngủ?

Cơ thể nàng bắt đầu run rẩy, nhìn cũng đủ biết nàng thực sự đang như thế nào

Mitsuya thấy cảnh này, không chịu được nữa, hắn vươn tay lật nàng qua, nàng đánh chết hắn cũng được, nàng cứ như vậy hắn không nhịn nổi

Đoán không sai, nàng đang khóc

Yuzuha bị lật người lập tức chống trả, nàng vội lấy hai tay che đi gương mặt của mình, chân đạp liên hồi

- Ta đã nói là ta đang giận mà! Chàng để ta yên! - Nàng cựa quậy

- Để yên cái quái gì! Khóc đến thế này! Ta mà đau lòng rồi vỡ tim là hồn ta quay về ám chết nàng đấy Yuzuha!!!! - Mitsuya tức tối khống chế nàng

- Ta không có khóc!!!

- Thế thì đừng có che mặt! 

- Chàng xuống khỏi người ta đi!!!

- Thứ hồ yêu nhà nàng! Còn chống trả là ta đè nàng ra đấy! 

Yuzuha nghe đến đấy thì nằm yên, đầu quay đi nhìn hước khác, nước mắt vẫn trào

Mitsuya thở dài, hắn xuống khỏi người nàng, nằm bên cạnh rồi nâng đầu nàng gối lên tay mình, song liền xoay người ôm lấy nàng, áp nàng vào lòng

- Hồi nãy ta ăn nói không đúng, làm nàng giận...

- Chàng...hức...dám nói với ta như vậy...thì thà bỏ ta rồi cưới người hợp với chàng về đi, chàng như thế có khác gì ngầm ý chê ta chứ- Yuzuha thút thít

- Không phải mà...Ta không cố ý...Dù Yuzuha của ta như thế nào, thì ta cũng chỉ yêu một mình nàng thôi...người khác xứng với ta đến mấy cũng không muốn, ta chỉ muốn Yuzuha của ta thôi...

- Vậy hồi nãy chàng nói câu đấy là chọc tức ta chứ gì!!! - Yuzuha phẫn nộ hét lớn

- Chọc tức nàng? Nàng hỏi ngay lập tức như thế, ta còn chưa kịp định hình câu hỏi đấy có ý nghĩa gì nữa!Thật sự là ta vô tình! Nàng dùng cái ánh mắt hi vọng đấy nhìn ta, thâm tâm ta cuống quá nên mới thuận miệng trả lời đại loại cho qua chuyện! - Mitsuya làm vẻ mặt trách móc mà đối kháng với nàng, hắn vừa an ủi dỗ dành nàng mà? 

- Ta không có như thế! Ta đâu có hối chàng! Chàng bình tĩnh suy nghĩ rồi trả lời ta không được sao?

- Nàng còn dám nói là không có như thế? Cái ánh mắt đó hồi nãy của nàng, ta còn tưởng nếu trả lời không đúng ý thì nàng sẽ ăn tươi nuốt sống ta đấy!

- Vừa rồi chính là không đúng ý ! Còn nữa..! Chàng ăn ta còn chưa đủ sao!!! Chưa cưới là ta đã bị chàng ăn sạch rồi! Ta như thế rồi thì còn ăn ngược lại chàng làm gì chứ! Ta ăn được gì của chàng hả! Có thứ gì của chàng mà ta ăn được!!! Chàng toàn ăn ta trước thôi!!!!

- Nàng...!!!

Yuzuha lớn tiếng mấy câu, hắn đã yếu thế

Biết rõ là không nói lại, Mitsuya chỉ đành ôm nàng chặt hơn, hận vì yêu nàng quá mà không nỡ siết chết nàng

" Ta chấp nàng, không nói nữa "

...

Yuzuha nằm im, tựa như ngủ, Mitsuya đang suy nghĩ về việc gì đó...

Hắn nâng mặt nàng lên, ghét sát

- Bé con...nàng có phải vì câu nói của mẹ ta mà buồn phiền không

Yuzuha tròn xoe mắt, hắn đọc vị giỏi thật, ngẫm một chút là đã ra

- Ừm...

....Ta cảm thấy...bản thân thật sự không xứng với chàng....

Mitsuya tối mặt, lúc mẹ hắn rời đi, hắn rốt cuộc là đau lòng vì cái gì, mẹ hắn đến ngay cả phút cuối cũng có thể găm con dao sắt vào tim người hắn yêu một cách nhẹ nhàng, hắn còn không thể nhận ra ngay

- Ta thậm chí đã cho tất cả khách khứa và mọi người về, trừ nàng và ta ra không ai chứng kiến, ta tôn trọng, giữ thể diện cho bà ta, đến cuối cùng vẫn chẳng thể bảo vệ nàng một cách trọn vẹn, vẫn bị bà ta lợi dụng thời cơ mà tấn công bằng lời lẽ oan nghiệt...

- Là do ta để ý thôi...mẹ chàng không làm gì sai hết...bà ấy...nói cũng đâu phải không có lý... - Yuzuha đưa tay lên chạm vào mặt hắn

Đột nhiên liền bị hắn bắt lại

- Nàng nói gì?

Mitsuya đăm đăm nhìn

Yuzuha đoán trước được điều này, nàng nhoài người hôn lấy hắn

Rất nhanh đã buông môi

" Mẹ chàng nói đúng...ta không xứng với chàng..."

- Bà ấy...!!!

- Nhưng chàng yêu ta, ta cũng yêu chàng...tình yêu xuất phát từ hai phía thì có xứng hay không cũng đâu có sao đâu mà

- Ta không muốn nàng cứ hạ thấp bản thân mình như vậy!

- Bản thân ta chính là như vậy, chàng vì yêu ta nên mới nhìn ta theo hướng tích cực như thế...Thực chất...

Không đợi nàng nói hết câu, Mitsuya nhanh chóng ngồi dậy, khoanh chân rồi mang nàng đặt lên người mình

- Lúc ta chưa yêu nàng, ta cũng nhìn nàng như bây giờ đấy, chỉ là không có tình yêu thôi...

- Takashi...

- Nàng không xứng với ta, chỉ có một mình mẹ ta nói như thế, nhận định mới chỉ từ một người mà nàng đã lay động rồi sao?

- Ta...

Hắn nâng cằm nàng, siết lấy eo

" Đó là lý do ta không muốn nàng ngoại giao...Vẻ ngoài mạnh mẽ của nàng chỉ là lớp vỏ, trái tim nàng rất dễ bị di chuyển, trừ khi là khắc sâu, nếu không, chỉ cần là người có mưu trí, ai cũng có thể điều khiển nàng..."

" Ta chỉ muốn nàng lúc nào cũng ở bên ta thôi..."

Nàng ngồi trên người hắn, nhìn lấy người trước mắt

- Takashi...chàng thật sự là vì nghĩ cho ta...

Vậy mà ta lại...

- Ngoan, không phải lỗi nàng, là ta ngu ngốc không nhận ra sớm...Ta đền bù cho nàng được không...

Yuzuha bặm môi một lúc, rồi nàng gật đầu

Mitsuya tiến tới hôn nàng, hóa ra đền bù là như thế này

Hắn luồn lưỡi vào khuấy đảo khoang miệng nàng

Bàn tay của Yuzuha không an phận, cởi nhẹ lớp áo Yukata của hắn, hiếm khi nàng chủ động

Đánh lưỡi xong, Mitsuya kéo ra một sợi chỉ bạc, thấy tay nàng mò mẫm trên cơ thể mình, hắn cười ranh mãnh, nhanh chóng đè nàng xuống, cởi bỏ y phục của cả hai

- Từ từ...- Yuzuha ngượng ngùng

- Bé con hôm nay cũng muốn bù đắp cho ta à

- Ta đột nhiên muốn làm chàng vui thôi...Chàng không thích sao...?

- Đương nhiên là ta thích, rất thích ấy chứ, vì nàng mà ta hứng lên sớm hơn đấy ~

- Chàng đang đền bù cho ta đó...nên là nhẹ nhàng thôi, mạnh quá là không được đâu

- Theo nàng hết

Mitsuya hôn lên xương quai xanh của nàng, một tay xoa bóp bầu ngực trắng trẻo, một tay nghịch ngợm phần dưới đang trống không, hắn đút ngón tay vào bên trong kích thích nàng, 

Yuzuha giật nảy người mà rên lên, hai tay choàng qua cổ hắn, liên tục phát ra những âm thanh ái muội

Sáng nay đang dang dở thì tạm ngừng, bây giờ tiếp tục thì khoái cảm liền đến, nàng không cưỡng lại được, bên dưới nàng rất nhanh đã ướt đẫm bởi mật ngọt, Mitsuya chưa dừng lại, vẫn còn động tay bên trong nàng, gương mặt dâm đãng đó thật là biết khiến người ta tăng dục vọng

- Ah ha ~ Chàng nhẹ thôi

- Ta chẳng phải đang từ từ sao, nàng cũng rất thích thú mà~

Vừa dứt câu nói, nơi tư mật của nàng lại ra thêm lần nữa

Mitsuya đưa tay lên liếm lấy thứ chất lỏng, miệng liên tục khen ngon, nàng hóa ngại liền lấy tay che mặt, hắn nhanh chóng gạt tay nàng ra

" Ta cũng muốn được như nàng ~ Ta muốn nàng làm cho ta ~ " - Hắn đưa mắt cầu xin nàng, vẻ xin xỏ

" Ưm ~ Nhất định phải là bây giờ sao..." - Yuzuha đỏ mặt

" Ta muốn bây giờ mà ~ " 

Mitsuya cầm tay nàng chạm lấy vật của hắn, để nàng cảm nhận 

- Lớn...lớn quá....

- Nàng cũng từng chạm vào nó rồi mà ~ 

Yuzuha vụng về cầm nắm thứ đó, thao tác chuyển động nhẹ nhàng của nàng khiến hắn cương lên, nhìn thân thể trần trụi đó mà muốn nhanh chóng đút vào, thao chết nàng

Cảm giác được cự vật của hắn đang ở trong tay, là rất lớn, có khi là vì nàng chủ động nên mới hứng lên như thế này

Hắn chặn tay, khuôn mặt khao khát hướng về phía nàng

" Ta biết rồi, lâu lâu mới làm thôi đấy, chàng có thể đẩy đầu ta...nhưng nhẹ thôi đó " - Yuzuha đỏ mặt, miễn cưỡng cúi đầu xuống

Nàng hôn nhẹ rồi mở miệng ngậm lấy cự vật của Mitsuya, kỹ thuật của nàng tuy không dùng thường xuyên nhưng vẫn rất thành thạo

- Ư ~ Ah...Nàng làm tốt lắm - Hắn cười mãn nguyện, đẩy nhẹ đầu nàng

- Ưmmm!

Cự vật vào sâu hơn, nàng vén tóc lên, đủ để thấy mức độ khó khăn khi làm việc này

Từ đẩy nhẹ đến liếm mút, hành động bên trong miệng của nàng khiến Mitsuya không chịu được nữa

- Yuzu...Yuzuha...Ta tới rồi!

Hắn bắn vào trong miệng nàng, Yuzuha ngẩng đầu dậy, miệng còn đang ngậm thứ chất lỏng đặc đó, nàng che miệng một hồi, có vẻ như hơi khó chịu, Mitsuya vội vã hối thúc nàng nhổ ra, hắn không muốn ép nàng, uống tinh thì có dễ dàng gì

Nàng nhìn hắn, nhoẻn miệng cười thầm rồi nuốt trôi hết

Nàng bỏ qua vẻ mặt bất ngờ đó của Mitsuya, hai tay trườn đến mơn trớn cơ thể hắn, lại bò lên người hắn ngồi, chẳng lẽ uống tinh khiến nàng đê mê đến loạn óc rồi?

- Mitsuya thấy ta uống hết như thế, có vui không hả~

- Nàng...

Yuzuha nhoài người đến hôn lấy hắn, mạnh bạo vô cùng

- Lâu không làm, làm rồi mới thấy cũng không tệ, chàng lúc sung sướng còn trông đẹp trai hơn bình thường nữa Takashi~

- Bé con giờ mới cảm nhận được à? 

Được thỏa mãn mới biết được ma lực của làm tình ghê gớm đến thế nào

Thật sự khiến người ta bất ngờ, Yuzuha trở nên bạo gan và hư hỏng vô cùng, chắc có lẽ cũng từ hắn mà ra, nhục dục tăng cao chính là ngòi nổ của một trận ân ái điên cuồng

Hai cơ thể siết lấy nhau, tiếng rên rỉ không dứt được, da thịt nóng ran cọ xát với nhau, lớp futton ướt đẫm tinh dịch, trận mây mưa này như khiến cả căn phòng ngập tràn hương kích dục

Làm chuyện này trước khi cưới không hẳn là đúng đắn, nhưng làm sao mà ngăn cản được chứ, đối với đôi nam nữ kia, muốn hoàn thiện một tình yêu trọn vẹn, chính là cùng người mình yêu ân ái,....

Khi yêu mới thấy, sự si tình khiến con người khổ sở và điên cuồng đến mức nào, kể cả khi yên bình vào ban sáng hay thác loạn vào ban đêm...

[ Cho nên là đọc truyện để thỏa mãn cái tâm hồn thoii, chứ đừng có ny, hãy cô đơn cùng Au nè=)) ]

/ END /
...___________________
19/10/2021 - Danzou







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro