Dành cho những ai đã yêu người trong mơ ( 3 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Kể từ khi lên đại học, tôi không còn mơ về Kim nữa, tôi không rõ điều này có liên quan gì tới việc tôi học trường Kinh tế thay vì trường Mỹ thuật như đã từng mơ ước hay không. Có lẽ là có, vì Kim thường bảo tôi vẽ cô ấy, tức mong tôi duy trì khả năng và ước mơ của mình. Những kẻ từ bỏ ước mơ của mình khi lên đại học như tôi nên bị trừng phạt, dù có vì lí do gì đi chăng nữa. Nhưng tôi cũng thấy được an ủi khá nhiều hơn một người trong trường đại học của tôi từng khao khát học những ngành liên quan đến nghệ thuật mà vẫn từ bỏ.

Tôi ôm phần bắp và nước của riêng mình, lững thững đi về phía rạp số 6, cái bóng quen thuộc của một tên bạn cùng lớp vụt qua, tôi buột miệng:

_ Ơ! Cũng cúp học à?

_ Không! Tui nghỉ lun, thấy không hợp với đại học ở đây lắm!

_ Ừ huh!

 Tôi đáp lại cái vẫy tay của nó, lại đi vào bóng tối kinh điển của rạp chiếu phim, trong lòng bỗng thấy hào hứng thay cho tên bạn kia. Bạn đại học ấy mà, đó là một trong số ít những người tôi nhớ mặt và không hề biết tên, nhưng có người chào hỏi ở một chỗ như thế này coi như cũng phần nào được an ủi. Chợt nghĩ phải chi tôi cũng có thể quyết định như cậu ta, bản thân tôi vốn chưa bao giờ phù hợp với trường học, huống hồ là đại học.

Tôi không có lời bình nào về bộ phim nổi như cồn này, phim về cô gái Đan Mạch ấy nhìn chung quá xuất sắc rồi. Điều mà tôi thấy day dứt nhất khi xem bộ phim này, là khoảng khắc Gerda lướt màu vẽ trên những bức tranh chân dung cuốn hút của chồng mình.

Đó là khoảng khắc, những bưcă chân dung dang dở của Kim vụt hiện lên trong tâm trí tôi. Đôi mắt, nụ cười và cả mái tóc đen nhánh của cô cùng chiếc nơ đồng phục cấp 3, cái nét hồn nhiên mà từ khi lên đại học tôi không còn mơ thấy, không còn " gặp " được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro