mùa hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Lấy cảm hứng từ tác phẩm Mắt biếc
của Nguyễn Nhật Ánh.



Tôi đạp xe
Quanh ngõ
Ngắm trời thu vàng
Và lá rơi
Tự hỏi
Mùa hạ tôi đâu rồi?
Cứ tìm hoài
Màu phượng,
Sân trường vắng
Tìm hoài em thuở nào
Mà sao,
Chẳng thấy đâu.

Có phải không
Em là mùa hạ đỏ rực trong tôi?
Từ ngày thơ,
Từ tuổi dại khờ
Đến tận lúc ngừng mơ
Chưa một lần dứt bỏ.

Em ơi mùa hạ
Sao em nỡ cắp mất?
Mình tôi bơ vơ quãng trời
Lạc lõng
Để lòng quặn thắt
Tà áo dài trắng
Thướt tha
Đôi mắt biếc xanh
Từng mây ngàn sóng vỗ
Năm nào
Nay hoàn lặng thinh
Tâm hồn em tuổi trẻ
Ngây ngô
Khờ khạo
Bỗng biến mất
Giữa nhộn nhịp thành phố
Giữa đèn hoa
Nhập nhoè
Vũ trường rộn rã
Giữa tiếng yêu gã
Nơi đầu môi.
Đi đâu rồi
Ngày hạ lòng tôi?

Còn nhớ không
Em ơi?
Mùa thị vàng trái
Rừng Sim ngạt ngào
Giàn hoa thiên lý
Những bản tình ca
Sao tôi chẳng quên nổi
Chiều buồn
Vắng em
Vắng mùa hạ
Chỉ cô độc
Bủa vây
Và tiếng hát
Não nề.

Còn mỗi thiên nhiên kề cạnh
Ôm tôi
Qua thu vàng
Vắng em
Vắng mùa hạ lòng tôi.

feblurs/161119.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#poems