Cậu Bé Nghĩa Địa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Vào ngày rằm ở  một nghĩa địa hoang vắng ko có một bóng người .Bổng dưng một tiếng em bé khóc lên vào khoảng 12 h 00 p. Tôi giật cả mình và chạy đến đó ko thấy ai cả. Tôi tất tưởi chạy về nhà trèo lên giường ngủ đến sáng hôm sau như ko bt chuyện gì.
Sáng hôm sau tôi ra đó xem một lần nữa thì thấy nó nằm bên mộ cụ tôi. Có  lẽ ông trời ban cho vợ chồng tôi đứa trẻ này. Vì đã gần 12 năm chúng tôi ko thể có con.Tôi và vợ cùng đi mua sắm đồ áo cho nó. Ko có cái nào gọi là vừa. Cứ ngửi thấy mùi hành mùi tỏi là nó sợ. Kể cả con chó nhà tôi cũng gét đứa trẻ này. Nó lên 3 thì thấy đám ma là nó vào ăn nhóm nhém nhưng ko đồ ăn vẫn nguyên xi.Tôi sợ mọi người nghi ngờ nó là ma nên đem nó về.
Tối hôm đó  tôi nghe thấy tiếng chó nhà sủa nên nghỉ là nó bắt chuột. Sáng hôm sau tôi thấy con tôi ăn gì đó hóa ra chính là con chó nhà tôi.Tôi ko ngờ nó có thể ăn sống một con chó. Tôi sợ lắm nên tôi ném nó xuống sông    nhưng kì lạ là nó ko chết còn nhớ đường về nhà một cách làm lạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro