"Ảnh của em là ảnh người anh yêu sau này"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có phong thư màu trắng
Có ánh nắng chiếu qua
Có ảnh đều là vắng
Có phải nàng không ta?

Tôi đã luôn tự hỏi
Rằng em chính là ai
Rằng em cao hay thấp
Rằng em tròn hay vuông

Gu tôi không có khuôn
Vì mắt tôi vốn mù
Nghĩ thì cũng buồn đấy
Nhưng may là có Uông

Tôi luôn chờ ngày khỏe
Để vội chạy đến em
Tìm em cũng để khoe
Rằng mắt tôi đã khỏe

Và đến ngày tôi khỏe
Tôi đã chạy tìm em
Nhưng rưng rưng ở khóe
Ôi em đâu mất rồi?

Bấy giờ tôi nhận ra
Em nay vốn mất rồi
Vì căn bệnh xa lạ
Mà em rời xa tôi.

Phong thư em để lại
Chỉ vỏn vẹn vài từ
"Người anh yêu sau ấy
Chính là hình ảnh em!"

-2/2020-

Anh vẫn trông chờ một ngày nắng
Em về bên anh như ánh trăng
Phong thư sẽ không còn màu trắng
Mà là tình ca em với anh.

-11/2020-

P/s: Anh ta bị mù. Anh ta cùng chàng trai nhỏ tuổi hơn kia yêu sâu đậm. Anh ta đã trông chờ ngày được chữa trị để nhìn ngắm người anh ta luôn yêu thương. Nhưng anh không thể, em để lại cho anh một phong thư ngày anh xuất viện. Ảnh màu trắng cùng dòng chữ "ảnh của em là ảnh người anh yêu sau này". Em ấy mất do dịch bệnh Covid-19. Nếu mọi người còn nhớ thì dịch bệnh bùng phát hồi tháng 2 nên dòng thời gian được đề ở bài 1 là tháng 2. Tính đến nay dịch bệnh cũng dịu đi rồi nên tui vẫn giữ nguyên móc thời gian. Cơ mà đọc giả của tui ra đường nhớ đeo khẩu trang, rửa tay đều nhen!

- Vẫn là những giấc mơ vô tình meo meo được trong giờ văn. Hôm nay mơ trúng một cặp đam mỹ, hiếm lắm mới mơ được ấy!

- 4/12-

Dcm tui vừa viết xong cái bài thơ hơi hơi liên quan đến dịch bệnh tý mà thế méo nào bây giờ HCM dịch bùng lên lại cmnr. Ủa là sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro