Nam quốc bất vong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng khóc trong như tiếng hát xa
Thanh âm như mộng cũng như hoa
Đêm nay trăng chiếu muôn luồng sáng
"Hát" hỏi sao chẳng chiếu phận ta?

Tuyết rơi, mây mù, mưa trắng xóa
Máu chảy, người chết, trẻ oa oa
Có vó ngựa đi chợt khựng lại
Nước Nam, ai khóc, vọng đến à?

Dừng ngựa quay đầu về thôn cũ
Muốn xem thảm sát hết hay chưa
Cảnh vật tang hoang thật đã mắt
Mưa kìa, sao lửa vẫn lưa thưa?

Chợt đôi tay trần bắt chân hắn
Ta hỏi là ngươi có thích trăng?
Ma nữ khóc cười nói lẫn lộn
Ngắm trăng là phải đến Chi Lăng.

Máu nàng dọa tướng địch khiếp vía
Phận tướng ai lại nhát thế kia?
Mạng ngươi xem như ta cảnh cáo
Mau dẫn quân đến Chi Lăng kìa!

Tướng địch bị dọa cho bừng tỉnh
Hắn giết cho sạch bao sinh linh
Trách sao nhân quả lại vô tình
Cho hắn một bước sạch hư vinh.

Trời Nam cho tiễn hắn vài đoạn
Trả hết nợ máu, trả hết oan
Bao người đã chết ghì đầu hắn
Chạy đâu cho thoát ải quân tan?.

Dân Việt oai hùng, Việt oai vệ
Tướng Bắc đáng khen, cũng đáng chê
Hay cho danh tướng sống vì nghĩa
Lại quên nhân quả, thua ê chề!

-Meo-

P/s: Thì bài này tui viết về sự kiện gì chắc các bạn đoán ra hết rồi nhỉ? Ừ đúng á, sự kiện ải Chi Lăng, cơ mà tui nghĩ nếu viết mãi về anh hùng có mặt ở Chi Lăng thì nhàm quá nên tui quyết định viết về tướng địch và hiện tượng tâm linh. Ầy...tui yêu nước, yêu dân tộc nhiều lắm nên khổ cuối tui lấy dân Việt so sánh với tướng Bắc để nâng cái giá trị của người dân Việt Nam, đến ma mà cũng yêu nước và giúp nước nữa đấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro