[ MỘ QUANG ]-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện được Mayktam chỉnh sửa từ bản QT của @Mai61718191 .

Đã được cho phép chỉnh sửa để mọi người dễ đọc hơn.

Vui lòng đọc kĩ  mô tả

- CHÚC CÁC BẠN CÓ TRẢI NGHIỆM ĐỌC TỐT----


Vào ngày hôm qua ,học sinh Hogwarts đã hoàn thành bài kiểm tra cuối học kì này.Phần lớn hiện tại đã ở trong phòng mà ngủ nướng,ở nhà ăn chỉ có số ít học sinh một bên dùng bữa, một bên thảo luận về bài kiểm tra ngày hôm qua.Trừ những người yêu cầu giáo viên chữa bài thi,còn lại đều có vẻ nhàn nhã .

ngày hôm qua sau khi khảo bài lền lập tức trở về phòng mà nghỉ ngơi.Cuối cùng lại bị đám bạn tốt lôi kéo,sống chết không cho đi. Lucius vốn không muốn ở lại,tâm tình có chút ảnh hưởng từ bài kiểm tra kia nhưng không hiểu thế nào hiện tại đầu óc lại mệt mỏi choáng váng chỉ sau vài ly .Cậu hiện tại vô cùng khó chịu, muốn vè phòng tắm rử nghỉ ngơi .Nhìn đám người vui vẻ uống rượu;cậu lặng yên, không một tiếng động ,nhẹ nhàng rời đi một mình.

Cho đến sáng sớm hôm sau,cả người Lucius nóng lên,đầu đau như muốn nứt toác ra;khi đó cậu cũng chỉ nghĩ do rượu.Chỉ mới vừa định đứng dậy, toàn thân đột nhiên nhói lên cảm giác đau nhức,cả người nóng bừng,đau vô cùng.Ý thức được tình hình, Lucius lập tức triệu tinh linh trong nhà đến.

"Arbe!"

Một tiếng va chạm với sàn nhà liền vang lên,con tinh linh thấp bé nuôi trong nhà Malfoy xuất hiện trước mặt cậu.

"Arbe vì ngài phục vụ,tiểu chủ nhân."-nó đang chú ý bộ dạng của cậu,cặp mắt ngày càng mở to hơn rồi liền kêu la. Lucius nạt nó,nói :

"Báo cho cha ta!Sau đó giúp ta kêu phu nhân Pomfrey tới đây!MAU!"

Arbe không dám trì hoãn,nhanh chóng biến mất.Không bao lâu sau,ngoài cửa liền vang lên tiếng bước chân.Phu nhân Pomfrey vội vã đến,một bên trấn an Lucius ,một bên nhanh chóng đem cậu về giáo bệnh làm kiểm tra.


Lucius trước đó chật vật chịu đau nhìn được thần sắc chính mình khi nhìn thấy cha tới liền thở nhẹ,hoàn toàn mặc kệ chính mình ngất đi.


Abraxas nhận được tin lập tức tới Hogwarts tìm con trai.

( Ở Hogwarts ) Ánh mắt ông sắc bén khi nghe hiệu trưởng tới gặp, gương mặt treo lên nụ cười thương hiệu nhà Malfoy.

"Ngài hiệu trưởng,hiện tại ta cần đưa đứa con này của ta về.Ngài không phản đối chứ?"

"Đương nhiên,tiểu Malfoy hiện tại xem chừng là huyết mạch đã thức tỉnh rồi? Ta nghĩ, trước hết nên để nó nghỉ nghơi."

Dumbledore mỉm cười gật đầu đồng ý.Abraxas không nói gì,mang Lucius trực tiếp rời đi(Thật ra khúc này là bế Lucius rời đi nhưng tôi thấy k hợp lắm ).

Trưa hôm đó cả giáo viên lẫn học sinh toàn trường đều biết Lucius vì huyết mạch đột nhiên thức tỉnh nên đã rời trường học.Đối với những phù thủy nhỏ mang dòng máu lai đều hoàn toàn không hiểu được thức tỉnh huyết mạch là cái gì.Những phù thủy nhỏ hiểu biết khác sôi nổi phổ cập tri thức khoa học cho lứa bạn.Bọn học sinh nhà Ravenclaw được đà lại tuôn cả hồi dài về thức tỉnh huyết mạch,sinh vật ma pháp...


Trong đó,một phù thủy quý tộc nhỏ của nhà Ravenclaw mang vẻ mặt hâm mộ nói: Ta từng nghe mẹ kể, Malfoy được ban huyết mạch tinh linh .-Lời này vừa nói ra,xung quanh đồn thanh vang lên tiếng "ồ". [Nguyên văn : "Ta từng nghe tổ mẫu ta nói qua, Malfoy chính là có được thần huy tinh linh huyết mạch." Lời này vừa nói ra, biết thần huy tinh linh ồ lên một mảnh, không biết thần huy tinh linh nghe xong người khác phổ cập khoa học cũng là ồ lên một mảnh. Thần huy tinh linh, tinh linh nhất tộc cao đẳng tinh linh, là cường đại nhất mỹ lệ một chi. Đối lập Malfoy một nhà lịch đại bộ dạng, mọi người thâm chấp nhận tán thưởng.]Tinh linh vốn là tộc cao quý,sắc đẹp mĩ lệ cường đại;mọi người thầm chấp nhận tán thưởng.


Lúc này ,trang viên Malfoy vô cùng náo nhiệt,khác hẳn ngày thường .Tổ tiên của gia tộc Malfoy đều xuất hiện,không màng hình tượng qua bức họa muốn nhìn đứa trẻ duy nhất thức tỉnh huyết mạch suốt mấy trăm năm qua.

"Phụ thân, người xác định như vậy là tốt rồi." Abraxas khẩn trương nhìn Lucius đang ở trong ma pháp trận .Vốn không thể thấy rõ tình hình bên trong, ông chỉ có thể ở bên ngoài ra vẻ trấn tĩnh chờ đợi.

"Malfoy nghìn năm qua thức tỉnh huyết mạch đều thành như vậy.Ngươi còn phải kiểm tra,xác định cái gì?"-Ông nóng ruột.

"Tiểu Abraxas,không cần khẩn trương như vậy,chỉ cần chờ Lucius ra tới là được rồi ."-Vị tổ tiên  lên tiếng.

"Hơn nữa sao ngươi không đi Anh quốc mà còn lưu lại đây? "

"Chờ Lucius ra ngoài rồi chúng ta báo cho ngươi . "-Abraxas nghe vậy liền hướng về phía trước mà đi .

"................"Vì thế mà Abraxas-gia chủ Malfoy đương nhiệm liền bị đám bức họa của tổ tiên ghét bỏ ném đi.Ông thở dài một tiếng,nhìn bầu trời Anh quốc một màu xám xịt ảo não .

"Ta nghe nói Huyết mạch Lucius đã thức tỉnh rồi?"- Riddle mỉm cười. Vẻ mặt quan tâm,bộ dạng có chút lo lắng.

"Đúng vậy,cùng lắm hiện tại nó vẫn chưa tỉnh." Cả hai cùng hàn huyên cả nửa ngày mới đổi chủ đề.Ông cũng không sợ người khác biết được,ngược lại còn thấy đây là chuyện tốt.Dù vậy,đây là bí mật gia tộc,không thể để truyền ra ngoài.

"Ta sẽ đưa nó đến một nơi dưới danh nghĩa trang viên Malfoy. Không chừng huyết mạch còn thức tỉnh thêm một thời gian ,hơn nữa nó còn cần thời gian thích ứng."- Riddle cười như không cười.Hắn nghe đối phương nói, biết không có việc gì liền an tâm. Đề tài đàm luận khác tiếp tục nổi lên,Abraxas đang có ý này,cũng phối hợp nói sang chuyện khác.Hai người vui vẻ nói chuyện với nhau.

Lúc sau,đoán có người muốn đến gặp Lucius,Abraxas liền lấy lý do đuổi khéo.Tin tức quý tử Lucius Malfoy đang thức tỉnh huyết mạch ,cự tuyệt gặp khách được truyên truyền rầm rộ bên ngoài.

Tin tức này làm người ngoài vô cùng kinh ngạc.Ở xa trang viên Malfoy ,tâm tình Lucius hiện tại rất tốt,đúng thật vô cùng vui sướng. Sau khi thức tỉnh từ ma pháp trận,vẻ ngoài cậu có chút thay đổi.Tóc dài thêm tới đùi,vành tai cũng thay đổi.Ban ngày không thể nhìn được điểm gì khác biệt cho đến ban đêm,cả người Lucius liền tỏa ra ánh huỳnh quang.


Ma lực so với trước kia đã tăng lên khoảng ba,bốn lần.Bởi vì tinh linh và phù thủy thi triển pháp thuật không giống nhau,thiết nghĩ muốn luyện tập từ đầu.Vậy nên hoa viên trong nhà trở nên thay đổi hoàn toàn,sở hữu thảm thực vật phát triển phong phú.Đôi tay Lucius tản ra ánh sáng xanh,học cách khống chế năng lực của chính mình.


Cùng lúc.Ở nơi hẻo lánh không dấu chân người nào đó;trong một tòa lâu đài cổ xưa, toàn bộ người hầu bận rộn tiến hành tổng vệ sinh định kì một trăm năm một lần.Thường thường,có con dơi từ góc lâu đài bị nười hầu quét tước đuổi đi,nó chỉ biết ngậm ngùi rời khỏi nơi cư ngụ lâu năm mà nó sớm đã coi là nhà.Sâu trong lâu đài,tại phòng ngủ chính,một người tóc vàng anh tuấn ngủ say trên chiếc giường lớn xa hoa.Không biết có phải do nam nhân bên ngoài đánh thức hay không,hắn đột nhiên mở to đôi mắt màu lam thâm thúy như biển rộng,một tia sáng đỏ máu đột ngột hiện lên.

"Ymir"

Nam nhân tóc vàng mắt xanh vừa nói dứt,một con dơi cực đại phi thẳng vào phòng qua đường hàng không.Trong nháy mắt,nó rơi xuống đất biến thành một ngườitóc đen,mặc trang phục đen kín bưng từ đầu đến chân.Người tên Ymir lập tức quỳ một gối xuống đất,chờ thân vương phân phó.

"Ta đã ngủ bao lâu ?"

"525 năm,bệ hạ có không khỏe chỗ nào sao?"-Ymir nghi hoặc nhìn hắn,từ trước đến nay phải một ngàn năm thân vương bệ hạ mới tỉnh một lần,hôm nay đột ngột như vậy,thực sự rất khó hiểu .

".......Không...chỉ là có loại cảm giác....."- Hắn trầm ngâm,tự ấn ngực mình trấn lại cảm giác nhộn nhạo trong lồng ngực.Hắn cảm nhận được lúc đó,cảm giác có thứ gì thôi thúc đánh thức hắn.Rằng nếu không tỉnh dậy có lẽ hắn sẽ phải hối hận cả đời.Khổ tư không có kết quả,hắn -Phạn Tắc Đức tạm thời áp nghi hoặc trong lòng xuống,đứng dậy nói:Nếu tỉnh dậy rồi vậy thì ra ngoài xem đi.

Kéo cửa sổ lớn ra,nhìn bên ngoài mặt trời vừa mọc mà sưng mù vẫn ôm trọn cả ngọn núi.Lồng ngực hắn đập nhanh bất thường như muốn chỉ dẫn hắn gì đó khiến lòng hắn nôn nao nhịn không được.

Gần ngàn năm ,trừ những người đã tìm được bạn lữ,còn lại hầu hết đều lâm vào giấc ngủ say.Hắn cũng vậy.Chợp mắt được một chút đã qua nghìn năm,thời gian với hắn, với bọn họ vốn không có ý nghĩa.Đến hắn cũng không thể nhớ được mình đã tỉnh dậy sau giấc ngủ dài bao lần.


Làm sơ đại huyết tộc,Không thể già cũng không thể chết,bọn họ đã từng dựa vào hoang dâm vô độ đến mỏi mệt.Tìm được bạn lữ,có thể nương tựa,nâng đỡ nhau.Còn nếu không tìm được bạn lữ có thể chọn cái xác không hồn hoặc vĩnh viến ngủ say.Có được thứ mà bao sinh vật mong ước -sự bất tử,sức mạnh cường đại nhưng đến cùng bọn họ cũng chỉ là một lũ đáng thương đến nỗi muốn tự mình kết thức cũng không thể làm được .


"Ngươi làm thực sự rất tốt a,Lusius.Hôm nay tới đây thôi."

Versailles rất hài hong với tiểu Mallfoy học ngày càng tiến bộ, trước khi kết thúc buổi học để tiểu tử này nghỉ ngơi chút.

"Buổi chiều sẽ có khách,ngươi có thể về phòng mình nghỉ ngơi."

"Ta biết rồi."

Hiện tại cậu đã trở thành thiếu niên,có lớn thêm nhiều chút,mang nét đẹp ngọc thụ lâm phong*.Dáng người thon gọn,cao dài.Tóc bạch kim dài đến cổ chân ,xõa tung như thác đổ.Tai cũng có dài hơn.Cả người lộ ra khí chất tinh linh cao quý ưu nhã.

Ở đây đã bốn,năm măm .Còn là đứa trẻ kế thừa nhỏ nhất của gia tộc,Trừ vài nơi không đủ điều kiện để tiến vào,gần như toàn trang viên cậu đã từng đi qua.Không biết có phải do tinh linh trong người mà nơi cậu thích nhất ở đây là hoa viên, cây cỏ ở đây tươi tốt như rung rậm,không khí trong là,rất thích hợp với thinh linh.

"Qủa là một tinh linh xinh đẹp mĩ lệ a.Ta có thể vinh hạnh được biết tên của ngươi không?"

Lucius ngước nhìn kẻ tóc vàng mắt xanh đột ngột xuất hiện trước mặt mình.Trên người bận lễ phục,tay cầm nhánh hoa hồng đỏ còn ướt.Đốt với cả nam lẫn nữ,khuôn mặt tuấn này kì thật rất có sức hút,long tơ cậu dựng hết lên.

"Ai cho phép ngươi vào đây?"

Lucius nhìn được người này không phải phù thủy ngay từ cái nhìn đầu tiên,tuy không biết thuộc chủng tộc gì nhưng tên này tuyệt đối không phải con người.

"À,xin lỗi,ta vô tình mạo phạm."-Hắn nhìn qua người đối diện.Thân mang phong thái ưu nhã nhưng thực chất trong long hắn vô cùng hung phấn cùng khẩn trương.Hiện tại thư hắn đã từng tìm kiếm,chờ mong mấy trăm năm đều không thấy nay đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.Tìm được bạn lữ khiến thần kinh hắn vui sướng tột độ,nhất thời không kiềm chế được.

Lucius thấy hắn đường đột không nói gì nữa thì nhàn nhạt liếc mắt lằm ngơ kẻ đang biểu tình tha thiết,trực tiếp xoay người rời đi.Phía sau là ánh nhìn nóng rực của hắn,Phạn Tắc Đức vẻ mặt si mê nhìn bóng dáng đối phương,lộ liễu them nhỏ dãi,Lucius cảm thấy cần càng bước đi nhanh hơn.

Ymir yên lặng lùi về sau,trong lòng giành ý khinh bỉ cho hành động của bệ hạ anh ta .

*Cho ai thắc mắc thì "bạn lữ" tức bạn đời hoặc" kết giao bạn lữ" nghĩa là kết thành vợ chồng.

* Ngọc thụ lâm phong( 玉树临风 ): là cây cổ thụ quý giá đón gió, ngụ ý miêu tả vẻ đẹp của người con trai mạnh mẽ như cây cổ thụ tùng bách. Dù đứng trước mọi cơn gió dù lớn hay nhỏ thì nét đẹp đó vĩnh cửu theo thời gian.

FACT: Cụm từ Hán ngữ này được cho là xuất phát từ bài thơ Bát tiên uống rượu của nhà thơ Đỗ Phủ. Một nhà thơ danh bất hư truyền của Trung Quốc đời Đường, được so sánh ngang tầm với nhà văn người Anh Shakespeare. Cụm từ Hán ngữ này được nhà thơ sử dụng để mô tả những nhân vật con nhà quyền quý, cao sang. Dòng dõi quan lại vua chúa, xem như sinh ra đã 'ngậm thìa vàng'. Đó là những chàng thanh thiếu niên sở hữu một nét đẹp theo kiểu quý phái. Không phải là hình tượng võ tướng điển trai, bụi bặm phong trần mạnh mẽ. Nét đẹp "ngọc thụ lâm phong" có chút gì đó mỏng manh yếu ớt, "nắng hổng ưa, mưa hổng chịu".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro