04. Yển Nguyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


tiếng gió khe khẽ lướt qua những chiếc lá vàng, trăng treo lên cao vợi, tôi lại nhớ em. tôi không biết tựa bao giờ, việc trò chuyện với em lại trở thành thói quen của tôi. một ngày không được thấy nụ cười ấy, không thấy đôi đồng tử long lanh ấy là tôi không chịu nổi.

...

tôi nhẹ nhàng cầm lấy đôi tay của mình, ngắm nghía đôi bàn tay nhỏ của em qua bức ảnh. có lẽ tôi đã thích em rồi.

...

trăng càng lên cao, gió càng lạnh, tôi càng mong ngóng một phép màu gì đó sẽ đến với tôi lúc này, một tin nhắn, một cuộc gọi hay chỉ cần em nghĩ đến tôi, có lẽ tôi cũng yên lòng đôi chút.

tôi nhìn về hướng của vần trăng đêm. trăng đêm nay đẹp thật, đẹp tựa lòng tôi. khuyết mất đi một phần ....là em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro