Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Enie

Sau chuyện này, Trần Hoán chủ động đưa tôi đến chào hỏi bà bà.

"Tiểu Tịch, đây cũng là bạn học của các con sao?" Bà đưa mắt về hướng Trần Hoán hỏi tôi.

Không đợi tôi giới thiệu, Trần Hoán chủ động cười mở miệng: "Con là bạn trai của Tịch Bảo."

"Con trai... bạn trai à."

Bà cười gượng vài tiếng: "Cậu thật là có phúc khí, có được bạn gái tốt như Tiểu Tịch."

"Bà nói đúng, con cũng cảm thấy con rất có phúc khí, từ nhỏ ông trời đã đem cô ấy đến bên cạnh con."

Trần Hoán kể một chút chuyện thú vị của bọn tôi lúc nhỏ, thẳng đến lúc bị Lục Thời Yến cắt ngang.

"Bà bà muốn nghỉ ngơi."

"Xin lỗi xin lỗi, là do tôi nói nhiều."

Sau khi từ phòng bệnh ra tới, Trần Hoán lại chủ động nói xin lỗi với Lục Thời Yến: "Lần trước là tôi hiểu lầm cậu, xin lỗi."

"Về sau cậu chính là huynh đệ của Trần Hoán tôi, sau này cậu có khó khăn gì cứ nói với tôi, tôi nhất định sẽ giúp cậu."

Lục Thời Yến lạnh nhạt trả lời: "Không cần."

"Xem ra cậu vẫn không tha thứ cho tôi." Trần Hoán thở dài. "Không sao, sớm muộn cậu cũng sẽ nhìn thấy thành ý của tôi." Hắn nói thái độ thập phần chân thành.

Vừa xuống dưới lầu, tôi nhịn không được khen: "Anh như vậy rất tốt, tiếp tục duy trì."

Chỉ cần anh không tiếp tục tìm đường chết, Lục Thời Yến sẽ không nhắm vào Trần gia.

Mới vừa đi tới bồn hoa dưới khu phòng bệnh, Trần Hoán liền ôm tôi đòi hôn một cái thật dài tới ba phút. Hôn tới lúc miệng tôi sưng lên mới buông tha.

Tôi thở phí phò đá hắn một cái: "Lần sau không được ở chỗ công cộng hôn em, bị người khác nhìn thấy rất xấu hổ."

Hắn không chút để ý trả lời: "Người yêu hôn nhau rất bình thường, người nhìn lén mới là người xấu hổ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro