Chương 7 : Không có gì cả ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Cho đến lúc đi tới bên cạnh anh , thấy anh nghiêng đầu đạm mạc nhìn lại , mới nhận ra hai người làm cho cô chán ghét đang ở đây . 

    Hứa Thiệu Dương ngồi bên kia bàn trà , Thích Đình Đình đứng sau lưng anh ta , ánh mắt đồng thời rơi vào trên người Danh Khả , một cái kinh diễm , một cái căm hận .

    Danh Khả ghét bỏ mà liếc mắt hai người một cái , lúc đang muốn xoay người rời đi , cổ tay bỗng nhiên căng thẳng , một luồng lực lượng cường hãn đem cô lôi xuống .

   Tiếng kinh hô còn chưa kịp lối ra , người đã ngã vào vào trong lồng ngực lạnh như băng .

    Ngón tay thon dài giống như đêm qua xẹt qua cổ cô , chỉ có điều đêm qua tay anh chỉ và cả thân thể anh đều nóng hổi , nhưng hiện tại , đầu ngón tay anh lại lạnh như băng .

    Bắc Minh Dạ khẽ rũ mắt xuống , nhìn cần cổ non mịn của Danh Khả , phía trên còn có ấn ký hắn lưu lại .

    Đối diện , hai ánh mắt chăm chú nhìn hành động mập mờ của hai người .

    Hôm nay Danh Khả so với trước kia nhiều hơn vài phần mùi vị mềm mại thuộc về phụ nữ , nhất là một vài đóa hồng môi nho nhỏ trên da thịt lộ ra ngoài , đó là dấu hiệu sau khi bị đàn ông thương yêu lưu lại .

   Thấy những đóa hồng môi này , tưởng tượng cảnh tượng người đàn ông kia ở trên người cô , Hứa Thiệu Dương đột nhiên lại có vài phần hối hận , nếu như người đàn ông trên người cô chính là mình . . .

    Thích Đình Đình đứng ở phía sau anh trưng vẻ mặt oán niệm , gắt gao nhìn chằm chằm ngón tay thon dài của Bắc Minh Dạ trên cổ Danh Khả lúc , cùng với cánh tay dài cái ở bên hông cô ta .

    Hôm nay là lần đầu tiên cô nhìn thấy Bắc Minh Dạ gần như thế , cái người đàn ông tà mị lạnh như băng , giống như yêu nghiệt , làm phụ nữ đố kỵ chẳng qua là liếc mắt nhìn , là lòng cô lập tức liền đắm chìm .

    Hứa Thiệu Dương bên cạnh căn bản không bằng một phần vạn của anh ! Ở trước mặt anh , Hứa Thiệu Dương giống như là tên hề , không có nửa điểm cuốn hút .

    Cô thậm chí đang hối hận , tại sao ngày hôm qua người bị đẩy đi là Danh Khả mà không phải cô ? Nếu như ngày hôm qua là cô được đẩy tới cho Bắc Minh Dạ , hiện tại người tựa vào trong lòng ngực của anh liền trở thành chính mình rồi , phải không ?

    Theo năng lực của cô , sẽ chỉ làm Bắc Minh Dạ càng thêm thích , Danh Khả so với cô , căn bản ngay cả xách giày cho cô cũng không xứng , nếu không Hứa Thiệu Dương cũng sẽ không lựa chọn chính mình mà từ bỏ cái con oắt kia .

    Không phải là không thấy ánh mắt phức tạp rơi trên người mình , cũng không phải là không thấy bàn tay của người đàn ông bên cạnh cố ý vuốt ve thân thể mình nhưng , Hứa Thiệu Dương cùng Thích Đình Đình ở chỗ này , cô quyết không thể lùi bước !

    Danh Khả vươn bàn tay nhỏ bé chui vào vạt áo Bắc Minh Dạ , khéo léo dựa vào trong ngực anh , không nói lời nào , một bộ chim nhỏ dịu ngoan nép vào người Bắc Minh Dạ .

    Hành động này , làm hai người đối diện lập tức lại khó chịu .

    Hứa Thiệu Dương rời mắt , tạm thời đè ép tâm trạng không vui trong tim xuống đáy , thời điểm nhìn Bắc Minh Dạ , khóe môi đã thay bằng nụ cười lấy lòng : "Bắc Minh tiên sinh , chúng ta đã nói rồi , hợp đồng. . . "

    " Hợp đồng .  " Tầm mắt Bắc Minh Dạ vẫn khóa ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái nhợt của Danh Khả , ngay cả con mắt cũng chưa có nhìn Hứa Thiệu Dương một cái .

    Hứa Thiệu Dương khẽ ngẩn người , ngay sau đó mặt mày hớn hở , nhanh chóng mở ra cặp công văn , từ bên trong lấy ra một phần hợp đồng , cung kính mà đưa tới cho Bắc Minh Dạ : " Tiên sinh, hợp đồng đã ghi tốt lắm, mời xem qua . "

    Bắc Minh Dạ không nhận lấy , ngón tay thon dài vuốt ve khuôn mặt Danh Khả : " Em , đọc cho tôi nghe . "

    Anh muốn cô đem nội dung hợp đồng đọc cho anh nghe !

    Danh Khả mở to đôi mắt tròn xoe , yên lặng nhìn anh , nghĩ đến Hứa Thiệu Dương chính là vì một phần hợp đồng mà đem cô bán cho anh , nghĩ đến anh rất có khả năng sẽ ký , vừa nghĩ, trong lòng lập tức căm tức lên .

    " Anh muốn cùng anh ta ký hợp đồng ? " Anh đã đáp ứng để cho bọn họ thân bại danh liệt , nhưng bây giờ anh lại muốn cùng bọn họ ký hợp đồng , ký bản hợp đồng làm cho cả đời cô bị khuất nhục !

    Nghe cô hỏi như thế , Hứa Thiệu Dương cùng Thích Đình Đình ở đối diện lập tức khẩn trương lên .

    Như bây giờ xem ra , Bắc Minh Dạ thật sự có mấy phần thích người phụ nữ trong ngực , lỡ đâu bởi vì cô mất hứng , anh ta đổi ý . . .

    " Bắc Minh tiên sinh . . . " Thái dương Hứa Thiệu Dương thấm mồ hôi , nhẹ kêu một tiếng , nghe ra được bất an bên trong .

    Bắc Minh Dạ cuối cùng cũng liếc anh ta một cái , gương mặt anh bình tĩnh , đáy mắt không có bất kỳ gợn sóng nào , bình tĩnh nói : " Chuyện tôi đáp ứng người khác , chưa bao giờ nuốt lời . "

    Một câu nói khiến Hứa Thiệu Dương cùng Thích Đình Đình hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm , tâm Danh Khả lại hoàn toàn rét lạnh .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro