Quyết Tâm Buông Bỏ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Khi lên cấp III cô cứ tưởng là cậu sẽ thi vào trường khác rồi nên cô tuyệt vọng và rồi quyết định buông bỏ cậu. Nói thì ai chẳng nói được nhưng khi thực hiện thì rất khó. Đứng sau lưng cậu thầm chúc phúc cho cậu. Tuy là đau nhưng không sao mà, nhìn người mình yêu hạnh phúc cũng đủ lắm rồi. Nhưng mà nhìn người mình yêu hạnh phúc bên người khác thì ai vui nổi bao giờ chứ?

Cô cứ ngỡ là cậu đã xa cô rồi nên từ từ mà quên cậu thì không sao mà. Hình ảnh một người dù có giành nhiều tình cảm hay không giành nhiều tình cảm thì ai cũng phải mờ dần theo thời gian mà. Nghĩ là vậy nhưng ông trời một lần nữa trêu đùa cô khi cho cậu thi vào cùng trường với cô mới đau chứ.

Khi thi đậu vào trường cấp III rồi cô mới phát hiện ra rằng CẬU THI CÙNG TRƯỜNG VỚI CÔ. Ờ thì mối tình đầu đầy cảm giác chua cay đó lại một lần nữa giằng xé tim cô.

Tình yêu là một thứ tình cảm đôi lúc có vị chua như chanh, đôi lúc có vị ngọt như đường, đôi lúc có vị đắng như cà phê, đôi lúc thì xót xa, quặng thắt, tuyệt vọng, đôi lúc lại hạnh phúc.

Lại một lần nữa cô bị đau tim khi tình cảm này lại dao động lần nữa.

Cô không biết là nên vui hay nên buồn khi cậu thi vào cùng trường với cô nhưng không vì cô mà vì một người con gái khác. Cô gái kia cũng yêu cậu thật lòng, luôn bên cậu mỗi khi cậu cần. Từ bỏ sự nghiệp để theo người con gái kia chắc cậu yêu cô ta nhiều lắm phải không?

Tình yêu là sự hi sinh vô bờ bến của mình giành cho người mình yêu, đó là một tình yêu thật sự. Cô rất vui vì cậu có được một tình yêu thật sự, nhưng cô nên cười hay nên khóc đây khi mà người mình yêu lại yêu người khác? Đứng bơ vơ giữa dòng đời nghiệt ngã cô nên vui hay nên buồn vì sự trớ trêu của ông trời.

Nước mắt tuông rơi. Phải! Cô đã khóc! Giọt nước mắt mà cô phải giấu bao năm nay. Giọt nước mắt chứa trong đó là bao nhiêu nhung nhớ, sự hi vọng kèm theo sự lo lắng, sự hi sinh cùng sự trở che của cô giành cho cậu.

Và rồi...

Cô mệt rồi! Cô không muốn làm kẻ thứ ba phá đi sự hạnh phúc của cậu đâu. Cô không muốn theo đuổi hay chờ đợi vì cậu nữa. Cô mệt, cô thật sự mệt lắm rồi khi mà bao năm qua lúc nào cô cũng lo lắng cho một người mà người đó lúc nào cũng xem cô là một đứa bạn không hơn không kém. Cô trả giá nhiều năm qua chờ đợi cậu và rồi bây giờ cô nhận được gì chứ?

Tình bạn sao? Cô không cần!

Thứ cô cần thì cậu lại đi cho người khác. Cô đau lắm! Cô tuyệt vọng lắm! Nhiều lúc cô muốn biến khỏi cái thế giới khi chẳng ai hay đến sự tồn tại của mình.

Cô muốn buông tay!

Phải! Cô muốn quên đi cậu người con trai cô từng rất yêu. Người luôn cho cô hi vọng và rồi đạp đổ hi vọng của cô.

Đơn phương không phải là một cái tội, thứ tội lỗi chính là quá mong chờ vào tình yêu rồi bị chính mình phản bội mà quay qua trả thù người mình yêu. Không! Cô không bao giờ làm như thế.

Tình yêu của cô không cần sự thương xót của cậu. Cô không xin tình yêu cho nên đừng bố thí cho cô. Cô không phải ăn xin, cậu càng không phải là người chia sẽ tình yêu.

Đau lắm chứ! Cô tự vằn vặt bản thân mình không biết bao nhiêu ngày. Nhốt mình trong bóng tối mặc dù thứ cô sợ nhất là bóng tối. Trên đời này chẳng còn gì cho cô yêu thương nữa cả. Thứ đáng sợ nhất sao? Cô không sợ! Thứ hạnh phúc nhất sao? Cô không cần!

Cô giờ đây là một tảng băng ngàn năm. Cô đã chết tâm rồi. Cô ghét tình yêu!

Đã nhiều lần cô quyết tâm buông bỏ như thế nhưng sao không bao giờ cô làm được? Dõi theo cậu, quan tâm cậu, âm thầm giúp đỡ cậu hình như đó là một thói quen mà cô không bao giờ buông bỏ được vậy? Cô tự hỏi đó là do mình si tình hay do mình ngốc? Cô càng cố quên cậu thì những hình ảnh về cậu lại càng hiện rõ hơn trong đầu cô.

Cô cố gắng tìm một người con trai khác để người đó có thể xoá đi hình bóng của cậu trong đầu cô nhưng không được. Khi cô cùng người mới vui đùa thì cô lại càng nhớ về cậu hơn. Phải nói là cô cố chấp hay ngu ngốc đây khi mà một người thật sự yêu mình thì mình lại không quan tâm tới, còn người đã có một người ở bên cạnh thì cô chứ lao đầu vào? Bây giờ cô mới hiểu được ý nghĩa của câu:"Chạy tình tình chạy".

Sau bao nhiêu tổn thương từ năm lớp 6 cho đến năm cô lên lớp 11 thì bây giờ, trái tim cô đã thật sự đóng băng rồi.

Cô giờ đây chỉ biết học học và học thôi. Cô chẳng cần phải quan tâm gì nữa cả. Thế giới có ra sao thì kệ thế giới. Cậu ấy có ra sao thì tuỳ cậu ấy, con đường là do cậu ấy chọn mà.

Tuy ngoài miệng thì nói là không còn yêu nhưng sao cô vẫn cứ dõi theo cậu vậy? Tuy là hình ảnh cậu không còn nhiều trong đầu cô nữa nhưng dõi theo cậu là một thói quen hằng ngày của cô.

Tạm biệt nhé! Người tôi từng đơn phương!






Ờ thì hết truyện rồi!
Nhân vật nữ cung Bảo Bình còn nhân vật nam là cung Xữ Nữ đấy ạ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro