Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quay trở lại với 2 Tĩnh nghen !
_______________

Đã gần 6 tháng kể từ khi Tĩnh Nam sảy ra tai nạn và mất trí nhớ . Đến nay cô vẫn không có một chút kí úc nào về chuyện của mình . Tĩnh Đào bận trăm công nghìn việc , buổi sáng thì lái xe đến công ty , chiều tối hay có khi gần qua ngày cô mới về đến nhà . Vì thế thời gian cô dành cho Tĩnh Nam giảm đi một nữa . Nhưng không vì vậy mà cô từ bỏ quyết tâm của mình đó chính là giúp Tĩnh Nam hồi phục trí nhớ .

Cô cứ nghĩ đến luca Tĩnh Nma nhớ lại tất cả mọi chuyện thì mọi sự mệt mỏi đều tan biến. . Tĩnh Nam như một liều thuốc tinh thần thật sự cần thiết cho Tĩnh Đào nha .

Tĩnh Đào vừa về đến nhà , liền không thay quần áo mà hướng thẳng phòng của cô và Tĩnh Nam đi thẳng lên . Cả ngày hôm nay cô đã không được nhìn thấy người con gái bé nhỏ ấy nữa rôi .Tĩnh Đào vặn nắm cửa , nhẹ nhàng đẩy cửa vào phòng , cô bước chân nhẹ hết mức có thể để tránh làm cho " cụt " nhỏ thức giấc . Tĩnh Nam nằm cuộn tròn trong chăn , có lẽ vì cô ngủ say quá nên không hề biết là Tĩnh Đào đang kế bên mình .  Tĩnh Đào đi đến bên giường , dùng tay ôn nhu vén những sợi tóc tinh nghịch trên khuôn mặt Tĩnh Nam , hơi cúi người xuống , đặt lên trán Tĩnh Nma một nụ hôn chứa đầy sự yêu thương và mong nhớ

Ngắm gương mặt ấy một lúc lâu cô mới chịu đi tắm. Cô nhẹ nhàng bước đến tủ quần áo , chọn cho mình một bộ thật thoải mái rồi cất bước vào phòng tắm . Vì sợ mình làm ra tiếng động đánh thức Tĩnh Nam nên tất cả mọi hành đọng của cô đều không phát ra một tiếng động to nào .

20' sau , cô bước ra , đi đến chiếc giường có con người cô thương đang ngủ , vén một góc chăn lên rồi nhẹ nhàng nằm xuống . Cô vươn tay ôm trọn cơ thể nhỏ nhắn của Tĩnh Nam vào người .Mũi liên tục hít ngửi hương thơm lavender nhẹ nhè tỏa ra từ người và mái tóc của Tĩnh Nam . Tay cô vô thức siết chặt cái ôm hơn , vô tình làm cho Tĩnh Nam thức giấc .

Nhận biết được người đang nằm cạnh và ôm mình là Tĩnh Đào nên Tĩnh Nam không có phản ứng .

- Chị ! , sao lại không ngủ . - Tĩnh Nam vẫn nằm giữ nguyên tư thế lúc ban đầu , nói chuyện với Tĩnh Đào .

- Bảo bối ! Tôi nhớ em ! - Tĩnh Đào vẫn như vậy , vùi mặt vào tóc Tĩnh Nam .

- Câu hỏi và câu trả lời không giống nhau .

- Sao lại không sấy tóc , để như vậy sẽ bị bệnh . Dậy em sấy tóc cho ! - Tĩnh Nam định quay sang hỏi Tĩnh Đào tại sao lại về khuya như vậy nhưng thấy tóc của Tĩnh Đào vẫn chưa được sấy nên cất giọng quan tâm , lo lắng .

- Tôi rất mệt , chỉ muốn ngủ - Tĩnh Đào mỉm cười rồi kéo Tĩnh Nam nằm xuống ôm " cụt " nhỏ thật chặt . Thật ra khi nghê được những lời quan tâm đó của " cụt " nhỏ thì lòng Tĩnh Đào như có hàng ngàn hàng vạn con bướm bay lượn bên trong . Nếu có một từ nào đó hơn hạnh phúc thì Tĩnh Đào sẽ dùng nó để bộc lộ cảm xúc của cô bây giờ .

- Không được , mau ngồi dậy ! Em sấy tóc cho , không lâu đâu . - Tĩnh Nam cựa quậy để ngồi dậy nhưng con người kia vẫn không cử động gì cả .

- Yahhh ! Chị có nghe em nói gì không hả ?! - Tĩnh Nam sau vài phút cực lực thoát khỏi vòng tay cuả Tĩnh Đỡ không được nên nổi giận .

- Được rồi được rồi , tôi ngồi dậy liền . - Tĩnh Đào không thể làm trái ý " cụt " nhỏ của mình được mà . Vì cô biết một khi " cụt " nhỏ xù lông thì rất khó dỗ ngọt nha .

- Để em đi lấy máy sấy - Tĩnh Nam bước xuống giường nhanh chóng lấy cái máy sấy đặt gọn gàng trên bàn trang điển rồi bước chân về phía Tĩnh Đào đang ngồi trên giường .

- Để em giúp chị sấy róc .

Tĩnh Nam tay trái cầm những lọn tóc đen tuyền của nâu hạt dẻ của Tĩnh Đào , tay phải thì cầm máy sấy sấy khô tóc cho người kia . Từng làn hơi nóng thổi vào mặt và tay làm cho Tĩnh Đào có chút nhột và khó chịu khiến cô phải nhắn mày lại . Nhưng dưới bàn tay dịu dàng của Tĩnh Nam thì mọi cảm giác đó gần như không còn nữa . Tĩnh Đào im lặng nhắm mắt lại để hưởng thụ giây phút thoải mái này . Tĩnh Nam biết rằng cả ngày hôn nay Tĩnh Đào sẽ rất mệt , cô phải dùng trí óc nhiều nên khó tránh khỏi việc bị nhức đầu vì thế mọi động tác của cô đều rất nhẹ nhàng và thuần thục như thể nếu cô chỉ cần hơi dùng sức xíu thôi là làm con người kia đau . Không những sấy tóc cô còn kết hợp cả mát xa đầu nữa .

- Thoải mái không ?! - Tĩnh Nam nhẹ nhàng cất giọng .

- Ừm.  Rất thoải mái - Tĩnh Đào vẫn đang nhắm mắt hưởng thụ .

- Hôm nay trông chị rất mệt mỏi .

- Tập đoàn đang trong thời kì quảng bá mặt hàng mới xang thị trường nước ngoài nên tôi có chút bận rộn.

- Đừng làm việc quá sức nhé , em sẽ lo đó !

- Bảo bối à - Tĩnh Đào dùng tay gỡ hai bàn tay đang bận rộn sấy tóc cho mình xuống và xoay lưng lại , mặt đối diện với Tĩnh Nam .

- Hửm ?! - Tĩnh Nam tay cũng buông máy sấy xuống nhìn Tĩnh Đào .

- Tôi yêu em

Ngay sau câu nói đó , Tĩnh Đào lập tức chiếm lấy đôi môi của Tĩnh Nam mà nhẹ nhàng mút mát , đôi môi nhỏ xinh xinh như cánh hoa đang hé mở cùng cái lưỡi đinh hương thơm mát , tất cả làm cho Tĩnh Đào cứ muốn hôn mãi không dừng . Lúc đầu , Tĩnh Nam không có ý định đáp trả lại nhưng Tĩnh Đào thật biết cách làm cho người ta gây nghiên nên Tĩnh Nam cũng phối hợp ăn ý theo .Tĩnh Đào tiếp tục hôn , Tĩnh Nam thì bị rút kiệt không khí liền khó chịu " Ưm " lên vài tiếng trong cổ họng , tay đánh nh3j lên vai Tĩnh Đào . .

- Em thật là khiến người khác mất tự chủ mà ! - Tĩnh Đào rời khỏi cánh môi Tĩnh Nam ôn nhu nói .

- Chị....- Tĩnh Nam vẫn còn đang cố hít lấy ôxi để lấp đầy buồng phổi.  Cái con người này muốn giết chết cô hay sao

- Được rồi.  Chúng ta đi ngủ thôi - Tĩnh Đào kéo Tĩnh Nam nằm xuống , ôm chặt Tĩnh Nam vào lòng . Rồi từ từ khép mi mắt nặng trĩu của mình xuống .

- Ngủ ngon , Em yêu chị ! - Tĩnh Nam nằm trong lòng Tĩnh Đào một chút nghe thấy tiếng thở đều đều bên cạnh mới ngẩng đầu lên thì thầm nho nhỏ rồi đặt lên môi Tĩnh Đào một nụ hôn nhẹ nhàng . Xong cô cũng nhanh chóng chìm vào " thế giới riêng " của mình .

Tĩnh Đào mặc dù nhắm mát nhưng vẫn nghe thấy Tĩnh Nam nói gì . Vào khoảnh khắc ấy , Tĩnh Đào cảm thấy mình là một người hạnh phúc nhất trên đời này . Cô ôm chặt Tĩnh Nam hơn nữa , môi mỉm cười rồi cũng đi vào " thế giớ riêng " của mình luôn

End chap

_____________
[ 19h38' - 09/10/2017 ]
[ 1305 từ ]

Song : Politail - TWICE

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro