Mộng (Giấc mơ kéo dài 4h) (21)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cuộc gặp với Ima, nhị huynh của Mikazuki, Kogi như thay đổi hẳn. À, cho mọi người biết thêm thứ tự của nhà Sanjou trong cái giấc mơ này: Ishikirimaru_Ima no Tsurugi_Iwatooshi_Mikazuki_Kogitsunemaru (đang rèn, chưa xong, chưa có linh hồn). Kogi và Kogitsunemaru là 2 người khác nhau, 1 con Cáo (lớn) và 1 con Cáo bé (chibi) từ từ sẽ xuất hiện sau này.

  1 ngày 3 bữa, ngủ đủ giấc, chế độ rèn luyện thân thể hợp lý, (mức dành cho người một mình có thể địch ngàn người). Mọi người trong phủ đều rất vui vì chủ nhân của mình đã không còn quá đau buồn đến nỗi quên ăn quên ngủ trong hơn nữa tháng qua. (Ừ thì, nó sắp có thể gặp vợ nó rồi nên phải thế chứ :3). Kogi cũng lưu tâm đến việc rèn kiếm, anh thường đến lò rèn quân đội và gặp những thợ rèn có tiếng trong vùng, học cách rèn kiếm. (10 ngày, anh có thể học được cách rèn kiếm, có thể rèn được là một chuyện, nhưng còn việc tạo ra tuyệt tác như Mikazuki thì...hơi bị mơ đó. À, mà đây là mơ mà nhỉ? Ahahaha). 

Ngày hẹn đã đến, Kogi tay cầm mặt nạ Tengu, đứng trong khu vườn đó, phong thái đầy uy dũng, hình ảnh của Kogi lúc này có thể đốn tim bất cứ "thiếu lữ" nào khi chỉ mới gặp 1 lần (Em đã kết Mikazuki rồi nên,...WT, muốn thay đổi ghê!!!! Tịnh tâm, tịnh tâm, tịnh tâm...).

"Chào!"_"Trông ngươi khá hơn rổi nhỉ?"_Ima xuất hiện, giọng nói đầy mỉa mai.

" Ima huynh, xin chào."

"Là 'Ngài Ima', đừng có tự tiện kết thân với ta, giữ lễ nghĩa vào! Nghe chưa hả?"_ Ima hơi tức giận. (Anh chưa chấp nhận chú nghe chưa? Đừng có mà nghĩ anh dễ nhé, anh ghim chú rồi, coi chừng anh đó!_Ima said).

"Vâng, Ngài Ima" (Biết thân biết phận là tốt đó Cáo à *gật gật*).

" Hừ, được rồi, chúng ta đi thôi, ngươi...nhắm mắt lại đi"

Kogi nhắm đôi mắt lại, anh chỉ cảm nhận được từng cơn gió thổi mạnh xung quanh mình.

Ima vung chiếc quạt của Tengu trên tay mình, gió nổi lên, bao bọc lấy cả 2 người.

"Được rồi, mở mắt ra đi." Ima bảo Kogi

Kogi mở mắt ra, anh thấy mình đang ở trên một con đường mòn dẫn lên một ngọn núi hùng vĩ.

"Đây...nơi này là..." Kogi nhìn xung quanh, chẳng có gì ngoài vẻ hoang vu và màu xanh của cây cỏ đang chìm trong đêm tối.

"Ngươi theo ta. Cố mà bắt kịp đấy!"

"Vâng!"_Kogi trả lời Ima bằng một quyết tâm không gì lây chuyển. (*ôm tim*)

Ima đi trước dẫn đường, Ima di chuyển rất nhanh, như một chú chim nhỏ, tung tăng bay nhảy, cứ như đang đi trên đường phẳng chứ không phải là địa hình núi non đầy đá và dốc. Trong khi đó thì Kogi phải hơi bị vất vả để có thể bắt kịp Ima trên cái địa hình thế này. (Gặp em là mất dấu sau 30s luôn ấy chứ, theo kịp mới là chuyện lạ. Rõ ràng là Ima đang hành Kogi đây mà, chết chưa anh, lỡ một lần là chịu khổ dài dài, Haiz....)

Đi mất gần 1 ngày trời, liên tục, không ngừng không nghỉ mới lên được đỉnh núi (Lúc xuất phát là gần nửa đêm, hiện đang là hoàng hôn ngày hôm sau).

"Gưahahahahahahah, Huynh đến rồi sao Ima no Tsurugi?"

Cái giọng cười đặc trưng của Iwatooshi vang lên làm em hơi bị hú hồn và lùng bùng cái lỗ tai cho dù đã lấy tay bịt tai lại.

"Ừ, ta tới rồi đây, mọi thứ đã chuẩn bị xong hết chưa?"

" Xong rồi, xong rồi, mọi thứ đã được chuẩn bị kĩ lưỡng. Gưahahahhahahahahahha" (bịt tai lại lần 2).

"Ha, đây là người Mikazuki thích à!"_Iwa tới gần Kogi_"Gưahhahahahahahah, xin chào, rất vui được gặp cậu, ta là Iwatooshi, tam huynh của Mikazuki, tên cậu là gì nhỉ, à là Kogi đúng không?"

"Ơ..vâng! Tôi là Kogi, rất vui được gặp ngài, ngài Iwatooshi."

"Gưahahahahahahahahaha, coi kìa, không cần đa lễ thế đâu, cứ gọi ta là Iwatooshi huynh là được rồi! Gưahahahahahahaha" (Anh đây vốn tính tình sảng khoái, không quá bó buộc về lễ nghi như ai kia đâu, chú cứ thoải mái, chúng ta là anh em một nhà ha _Iwa said *kèm giọng cười đặc trưng*_Ôi lỗ tai của em...).

"Trò chuyện như thế là đủ rồi đó, mau lên đi"_Ima nói lớn (Anh bực rồi, anh bực rồi đó nha.)

" Rồi rồi tới ngay đây"_Iwa choàng tay qua vai Kogi, cùng Ima vào trong lò rèn đang cháy đỏ lửa phía trước. (Mới gặp mà như đã quen lâu, chuẩn hình tượng của em về anh rồi đó Iwatooshi).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro