Mộng ( Giấc mơ kéo dài 4h) (29)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Kogi bị sốt nằm liệt trong phòng.
(Quào, con Cáo bệnh rồi 0o0)
Giấc mơ lúc này chỉ có hình ảnh, không có tiếng động, nhưng vẫn có thể thấy được tình trạng của Kogi không mấy khả quan, mọi người trong thành ai cũng mang khuôn mặt lo lắng đầy căng thẳng.
( Phản đối vụ cứu được người này mất người kia nha!!!!)
Ba ngày trôi qua, nhưng bệnh tình của Kogi vẫn vậy. Mọi người trong thành gần như không còn có thể làm được gì, chỉ có thể ở bên cạnh chăm sóc, canh chừng cho Kogi cả ngày lẫn đêm.
Đêm thứ tư đến, đêm hôm nay khác hẳn ba đêm trước. Đêm nay không có ai ở trong phòng cùng Kogi cả.
Trong căn phòng tối được ánh trăng soi sáng, một bàn tay đặt lên trán của Kogi
LÀ MIKAZUKI!!!!!!
Là Mikazuki!!!! Trời ơi!!! Cuối cùng cụ cũng xuất hiện rồi!!!!!
(Tim em đập nhanh liên hồi khi thấy Mikazuki xuất hiện! Chờ cụ lâu lắm rồi đó cụ ơi!!!!)
Hình bóng của Kogi phản chiếu lên vầng trăng trong mắt của Mikazuki, tay của Mikazuki rời khỏi trán của Kogi, lướt nhẹ xuống khuôn mặt, gạt đi vài sợi tóc bết mồ hôi, rồi nhẹ nhàng chạm vào môi của Kogi
( Thịch thịch thịch thịch thịch thịch.
Trái tim em đập mạnh liên hồi, đôi mắt không dám nhìn đi nơi khác, nội tâm kêu gào cực độ_ hôn mau đi!!!!)
Cơ mà cái gì mị càng muốn, cái giấc mơ này nó lại càng không cho. (■▪■)
Nhưng Mikazuki lúc này, cực kỳ đẹp! Đôi mắt đượm buồn khép hờ, tay thì nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt của Kogi một cách cực kỳ quan tâm lo lắng. Thời gian cứ như dừng lại vậy.
Mikazuki cứ im lặng ở bên cạnh Kogi, cho đến khi khuôn mặt vốn đang khó chịu vì cơn bệnh dần dần cảm thấy dễ chịu hơn. Tay của Mikazuki rời khỏi khuôn mặt của Kogi, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán, xong, Mikazuki xoay người có ý định rời đi thì....
Một cách cực kỳ nhanh và bất ngờ, Kogi nắm chặt lấy tay của Mikazuki.
" Mikazuki...Mikazuki..."
Đôi mắt đỏ đau buồn đối diện với vầng trăng đầy kinh ngạc, Kogi liên tục gọi tên của Mikazuki.
Trong lúc Mikazuki còn đang kinh ngạc không thể cử động thì Kogi nhanh chóng dùng tay còn lại luồn qua tóc của Mikazuki, giữ đầu của Mikazuki lại mà mãnh liệt hôn.
(AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA.... Đây chính là tiếng gào thét của mị khi chứng kiến cảnh tượng trên.)
Âm thanh sống động, hình ảnh tuyệt đẹp khiến em không thể nào rời mắt nổi.
" Không...thể.... nào..." Sau khi phát ra những từ đó, Mikazuki tiếp tục bị Kogi hôn đến gần như không thể thở nổi. Đôi mắt giờ đây của Mikazuki đã  hơi ướt lệ. ( CỰC PHẨM!!!!)
Rời khỏi bờ môi của Mikazuki, Kogi tiếp tục hôn xuống cổ, từ từ đẫy ngã người kia.
Không gian cũng từ từ xa dần, lúc này trước mặt mị là toàn cảnh tòa thành của Kogi dưới bầu trời đầy sao tuyệt đẹp.
Vâng, lại hụt H. Thôi thì lần này còn được chút chút dạo đầu. Haizzz

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro