Mộng (Giấc mơ kéo dài 4h) (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Đôi khi Kogi làm xong mấy việc bên quân cơ,  thường ngồi xuống hỏi chuyện Mikazuki thì hoàn toàn không nhận được bất kì câu trả lời nào. Mikazuki chỉ liếc nhìn một chút rồi  lại ngắm cảnh. Gần như trong vòng nửa năm đó Kogi toàn là độc thoại mà thôi, Mikazuki không nói, cũng không có phản ứng gì. (Nói chứ, vì ổng đẹp nên người ta mới cho qua chứ người khác là bị đuổi lâu rồi ấy chứ!). Rồi không biết từ lúc nào mà Kogi đã có thể tâm sự mọi thứ với Mikazuki _tất nhiên bằng hình thức độc thoại nào giờ (Thật tui cũng không biết sao lại mơ như thế nữa :))) 

Còn về phần những người hầu trong và ngoài phủ_tất cả đã bị "bịt miệng" bằng tài năng của anh quân sư (Đôi khi em tự hỏi: "Anh là cách nào hay vậy!!? Ở đây là làm họ kín miệng chứ không có giết họ nha.)Ngày kia Kogi được lệnh xuất quân đi thu phục những gia tộc chống đối và tạm rời xa Mikazuki.

Cuộc chiến kéo dài hơn 2 tháng, việc thảo phạt gặp khó khăn khi 2 gia tộc kia từ thù địch đã không biết từ bao giờ đã lập mối giao hảo và cùng nhau chống lại đội quân của Kogi (cái chỗ này đánh nhau ì xèo, âm mưu, chiến lược tùm  lum, ăn miếng trả miếng rất dữ dội :v. Cơ vì người viết muốn mau biết kết cuộc nên khi mơ đã bỏ qua khúc này.)

Cuối cùng thì cũng thắng nhưng hao tổn thì cũng không ít. Trên đường trở về thì gặp mai phục (kiểu gì thì cũng chết nên cố chút hơi tàn trả mối thù này lên Kogi). Kogi chống trả quyết liệt, những đường kiếm mạnh mẽ luôn sẵn sàng kết liễu quân thù, rồi thì anh quân sư bị thương nặng, phải rút đi_lạc binh sĩ của mình_bị tập kích lần 2_lúc đó vì lo cho anh kia nên Kogi cũng bị thương (vừa). 

 Lúc này chính là cảnh mỹ nhân cứu anh hùng!!! Khi Kogi sắp bị một mũi tên bắn trúng thì một lưỡi kiếm lóe lên chặt đứt đôi mũi tên. Mikazuki xuất hiện trong bộ chiến phục (như trong game), mái tóc dài mềm mại bay phấp phới, đôi mắt sắc bén tuyệt đẹp làm mấy tên địch cũng đơ như cây cơ trong vòng vài nốt nhạc.

Mikazuki từ từ nâng thanh kiếm lên, lướt đi nhẹ nhàng qua từng tên và chúng đều bị đánh bại (cả mấy tên cung thủ đang ẩn nấp_mà tụi này chưa chết đâu, kiểu chỉ mất nhiều máu nên đâm ra bất tỉnh ấy). Xong rồi dùng lá cây nhẹ nhàng lau sạch chút máu dính trên thanh kiếm tuyệt mỹ rồi đứng đó nhìn Kogi.  

Trời lúc này cũng đã tối, cả 3 tìm được một gốc cây lớn và nghỉ ngơi ở đó. Trong lúc Kogi ( thương vừa) đang khử trùng và tạm băng bó cho anh quân sư đang thương nặng sắp ngỏm thì Mikazuki mỹ nhân không biết từ đâu lôi ra 1 tay nải trong đó có khoảng chục xiên dango và một bình trà, Mikazuki ngồi đó, nhìn Kogi làm việc và thong thả uống trà ăn dango. (Ăn một mình, không có ý định chia phần đâu~).

Kogi đang định nhờ mỹ nhân canh chừng quân địch một lát thì thấy ai kia đã ngủ từ lúc nào. Thế là dù đang thương vừa và mệt mỏi Kogi vẫn cố thức để xem chừng tình hình. Liếc nhìn qua Mikazuki, vẻ đẹp khi ngủ làm ai kia thêm trọng thương (gắng gượng, gắng gượng), may mà anh quân sư không mở mắt nổi chứ không là xác định mất ngủ+thương nặng = 100% ngỏm ngay trong đêm. (Số anh còn may đấy =v=~)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro