Tập 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi nhóm Vân Sở Nguyên đuổi kịp Mị Ngọc thì trời đã xập tối, cả bốn người đang ở trọ tại một lữ quán ven đường.
-" này các người có hay gì không?" Một vị khách A ngồi gần bàn nhóm Vân Sở Nguyên ra vẻ bí mật kích thích sự tò mò của mọi người
-" hay gì?" Vị khách B ngồi cùng bàn hỏi
-" dạo gần đây ở Ưu Viên trấn xuất hiện các vụ mất tích hàng loạt mà đối tượng là các bé trai bé gái, mà xảy ra thường vào lúc canh ba khi trời đã tối đen trăng đã lên cao, và tính theo số vụ mất tích từ mới bắt đầu cho tới bây giờ thì đã có 9 đứa trẻ bị mất tích, quan phủ đang đau đầu về vụ này đây" vị khách A kể say sưa, sau khi nghe vị khách A kể xong vị khách B rùng mình sợ hãi
-" thật đáng sợ! Không biết lũ trẻ mất tích đó hiện giờ như thế nào nữa! Hay là chúng bị bọn buôn người bắt cóc còn hoặc là đã chết rồi..."
-" ừm.. không biết lũ trẻ như thế nào rồi... haizzz" vị khách A lo lắng
-" thôi để tui chạy về nhà nói với bà nhà tui không cho con chạy ra đường vào đêm mới được" vị khách B đứng lên uống một ngụm trà rồi chạy đi
-" ê ê! Đợi tui với!" Vị khách A chạy theo không quên lấy mấy cái màn thầu trên bàn. Nãy giờ nhóm Sở Vân Nguyên luôn im lặng dùng trà và lắng nghe câu chuyện
-" huynh nghĩ chuyện này như thế nào đại ca?" Mị Ngọc đặt rượu lên bàn nhìn sang Vân Sở Nguyên luôn trầm ngâm nãy giờ, từ lúc bỏ đi trước và vào lữ quán này nghỉ ngơi và đợi nhóm Vân Sở Nguyên phía sau Mị Ngọc đã uống rất nhiều rượu và có thể thấy được ở số bình rượu lăn lóc ở dưới bàn là biết được Mị Ngọc đã uống bao nhiêu, và số lượng bình rượu đang tăng lên. Huyết Vũ im lặng uống trà nhưng nếu để ý sẽ thấy y nhíu mài nhìn Mị Ngọc và số lượng rượu cô đang uống, Lam Nhan nằm dài trên bàn ngủ.
-" chuyện này không phải chuyện nhỏ!" Vân Sở Nguyên trầm tư nãy giờ nói
-".... thì không phải chuyện nhỏ nên muội mới hỏi huynh! Rốt cuộc có tham gia hay không để muội còn biết chuẩn bị?" Mị Ngọc như nhìn kẻ ngốc nhìn Vân Sở Nguyên
-" chuẩn bị gì?" Vân Sở Nguyên nhìn Mị Ngọc
-" thì chuẩn bị rượu chứ chuẩn bị gì.. zzz" Lam Nhan mở mắt ra nhìn Mị Ngọc rồi cầm bánh nướng lên gặm
-" đi làm công vụ bộ muội nghĩ là đi du ngoạn hay sao mà đem theo rượu?!" Vân Sở Nguyên nhíu mài nhìn Mị Ngọc
-" kệ muội! Dù sao thì rượu là bạn tốt của muội, nếu muội không đem theo sẽ cảm thấy như thiếu đi thứ gì đó rất quan trọng nên huynh mặc kệ muội đi!" Mị Ngọc nhìn Vân Sở Nguyên rồi nhìn vào ly rượu trong tay
-"..." im lặng
-" vậy huynh quyết định sẽ tham gia vào cái vụ mất tích này sao?" Mị Ngọc lên tiếng đánh vỡ bầu không khí kì lạ này
-" đúng vậy" Vân Sở Nguyên gật đầu
-" vậy được rồi chúng ta sẽ nghỉ ngơi rồi đến Ưu Viên trấn điều tra vụ án này" Mị Ngọc im lặng uống rượu lâu lâu lại gắp cho Huyết Vũ đồ ăn.
Đêm khuya thanh vắng, các khách trọ đã ngủ say có một bóng đen xuất hiện thập thò như ăn trộm... bóng đen lẻn vào phòng của các vị khách trọ đã say giấc ngàn thu... mà lục lọi đồ của họ, lấy hết tiền vòng vàng bạc rồi nhón chân rón rén rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro