Monochrome

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Đôi khi, và chỉ đôi khi thôi.

Osomatsu nghĩ về thế giới bên ngoài.

Đôi khi cậu nghĩ về việc tìm một công việc và chuyển ra ngoài. Cậu sẽ sống trong một căn hộ nhỏ. Có lẽ sẽ không mất quá nhiều thời gian để cậu biến căn hộ của mình thành một mớ hỗn độn với đống rác rưởi ở khắp mọi nơi ngay khi dọn vào ở. Cậu không quan tâm lắm đến việc trang trí, miễn là nó có thể sử dụng được thì vẻ bề ngoài cũng chả quan trọng.

Cậu sẽ nhận một công việc dễ dàng, một công việc mà ngay cả những người như cậu cũng có thể làm. Cậu sẽ hòa đồng với các đồng nghiệp của mình, và thậm chí là có thể làm bạn với một vài người.

Cậu sẽ trở lại căn hộ của mình vào lúc nửa đêm, sau khi ra ngoài uống rượu trong một quán bar với bạn bè.

Nó sẽ thực sự yên lặng. Không có tiếng gảy đàn tới từ guitar (*ở đây 'strumming' của guitar khi tra từ thì được gọi là 'quạt chả'). Không có tiếng cằn nhằn và quở trách. Không có tiếng kêu của những con mèo lẻn vào. Không có tiếng la hét vui vẻ. Không có tiếng than vãn và phàn nàn.

Chỉ im lặng.

Nó sẽ thực sự trống rỗng, nhạt nhẽo. Không có thứ lấp lánh trong tầm nhìn. Không có áp phích của thần tượng. Không có đồ chơi dành cho mèo. Không có vật phẩm liên quan đến bóng chày. Không có những thiết bị điện tử.

Chỉ không có gì.

Nó sẽ thực sự cô đơn. Không có màu xanh dương. Không có màu xanh lá cây. Không có màu tím. Không có màu vàng. Không có màu hồng.

Chỉ có màu xám.

Nó sẽ thực sự đáng sợ. Không có Karamatsu. Không có Choromatsu. Không có Ichimatsu. Không có Jyushimatsu. Không có Todomatsu. (*ở đây bản gốc ghi sai tên của Kara và không có tên của Ichi nên tôi sửa lại đôi chút)

Chỉ có Osomatsu.

Đó là tại sao, bất cứ khi nào Osomatsu nghĩ về thế giới bên ngoài ...

"Này, Fappymatsu."

"Anh vẫn gọi em cái tên đó là sao??"

Cậu mỉm cười.

Bởi vì cậu hiện tại không ở đó, và cũng sẽ không bao giờ.

Cậu không thể nào đi tới nơi đó.

Cậu thà chết còn hơn.

Source: https://www.pixiv.net/member_illust.php?mode=medium&illust_id=56001614

Link fic: https://archiveofourown.org/works/17612735/chapters/41521784

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro