Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Đó là một buổi sáng mùa hè đẹp trời khi tôi nhìn qua cửa sổ của mình để thấy bãi cỏ xanh tuyệt đẹp và những cành cây đang đung đưa. Hồ bên cạnh nhà chúng tôi trông rõ ràng hơn bao giờ hết. "(Y / N)! Con cần bắt đầu đóng gói ngay bây giờ! Gia đình Weasley sẽ đến đón con sau 30 phút nữa!" Bố hét lên từ phía dưới.

"Bố! Con đã nói với bố là hôm qua con đã đóng gói mọi thứ xong rồi!" Tôi hét lại

"Được rồi! Ta chỉ không muốn các con đến muộn ... Trận chung kết cúp thế giới thôi?" Bố tôi nói một cách không chắc chắn. Bố mẹ tôi đều Muggles, chính xác là người Mỹ gốc Boise, Idaho. Chúng tôi chuyển đến London sau khi họ biết tôi là phù thủy và họ chuyển đến đây cũng là để tôi có thể vào học tại Hogwarts, ngôi trường tốt nhất cho phù thủy,điều mà tôi chắc chắn về nó.

Sau đó, tôi đã chìm trong suy nghĩ,tôi đã thoát ra khỏi suy nghĩ của mình sau khi nghe thấy tiếng bố tôi hét lên một lần nữa "Con yêu,nhà Weasley đang ở đây!" Gì? Họ đã ở đây đã được 30 phút rồi? Sau đó tôi cầm lấy hành lý và đi xuống cầu thang "Này (Y / N)!" Fred và George đồng thanh hét lên. George nhanh chóng đến ôm tôi và Fred cũng làm điều tương tự ngoại trừ việc anh ấy ôm tôi lâu hơn một chút và tôi đã thấy tai anh ấy hơi đỏ lên.Sau đó tôi nói lời chào với những người khác, tất cả đều là mọi người trong nhà Weasley ngoại trừ việc Hermione và Harry cũng ở đó. "Tạm biệt bố! Nói với mẹ là con đã nói lời tạm biệt khi mẹ đi làm về." Tôi nói trong khi lấy hành lý của mình.

"Ta sẽ chuyển lời. Tạm biệt tình yêu!" Bố vừa nói vừa cười, vẻ mặt sau đó trở nên nghiêm túc và nhìn tất cả các cậu con trai.

"Không có đùa giỡn." Anh nghiêm nghị nói. "Đừng lo lắng, tôi sẽ để mắt đến chúng" Ông Weasley cười khúc khích. Chúng tôi đã nói lời tạm biệt cuối cùng và sau đó bắt đầu chuyến đi.

Chúng tôi bước ra ngoài và không thấy chiếc xe ô tô bay nào ở đây cả mặc dù nó không giống như là sẽ chở đủ tất cả chúng tôi. "Chúng ta đang đi bộ đến nơi diễn ra cúp thế giới sao ạ?" Tôi bối rối hỏi.

"Chà chúng ta sẽ không đi bộ đến đó nhưng chúng ta cần phải đi tới nơi đặt chiếc khóa cảng." Ông Weasley giải thích

"Ừ,đúng vậy vì (L / N) không thể đi bộ được lâu đâu" Charlie cười khúc khích khi nhìn về phía tôi. Tôi bắt đầu tái mặt khi anh ấy nói hàng dặm, tôi không bao giờ thích đi bộ, tôi thà bay trên cây chổi hoặc đi trên ô tô. Nó không giống như tôi không thể đi bộ trong một thời gian mà tôi chỉ là không thấy hứng thú với việc đó. "Đừng lo lắng (Y / N / N) nếu cậu cảm thấy mệt mỏi,mình có thể cõng cậu ở trên lưng mình." Fred tuyên bố. Sau khi anh ấy nói vậy, tất cả màu sắc đỏ dồn lên má và tai tôi. Hermione và Ginny cười khúc khích khi thấy tôi đỏ mặt, họ thì thầm điều gì đó nhưng tôi không thể nghe thấy. Sau đó chúng tôi tiếp tục đi bộ.

~ Thời gian bỏ qua 1 giờ 30 phút -

Chúng tôi đã đi mãi mãi với cảm giác như thế nào thì George bắt đầu nhếch mép khi thấy tôi đang tụt lại phía sau, anh ấy quay lại nhìn tôi và nháy mắt. Anh ta định làm gì đó vì anh ta luôn có một mánh khóe và Fred cũng vậy. Chờ đã Fred ... omg Fred, đó là lý do tại sao anh ta nhếch mép với tôi! "Này, Freddie, có vẻ như (Y / N) không thể đi thêm được nữa,và có vẻ cô ấy đang cần anh cõng bây giờ!" George trêu chọc khi nhìn về phía tôi.

"Ồ" Fred nói khi nhìn lại tôi "nhảy lên." Anh vỗ lưng nói. Tôi đặt túi xách xuống và đi tới sau lưng anh ta. Anh ấy cúi người một chút để tôi có thể nhảy lên
dễ dàng hơn. Khi tôi nhảy lên,anh ấy đã nắm lấy chân tôi để tôi có thể ổn định. Tôi vòng chân quanh eo anh ấy và tay ôm nhẹ cổ để không làm anh ấy nghẹt thở. Khi tôi đã ổn định, anh ấy buông chân tôi ra và cúi xuống nhặt túi của tôi ở dưới đất lên và đi theo mọi người trước khi chúng tôi bỏ xa họ hơn. Tôi đỏ mặt khi mùi hương từ tóc anh ấy tràn vào mũi. Geez, hôm nay có chuyện gì với tôi vậy chứ! Thường thì tôi có thể giữ bình tĩnh khi nói đến chuyện này, ý tôi là chúng tôi đã làm những việc như thế này rất nhiều trong quá khứ, chúng tôi đã biết nhau từ năm đầu tiên! Và đúng là tôi đã thích anh ấy từ lúc đó nhưng hôm nay thì khác, tôi đoán vậy.




____End Chap 1____

Chúc các bạn đọc vui vẻ.💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro