Đôi Ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  *Tại sao yêu nhau mà lại không cho nhau một cái danh phận nhỉ?

Chưa hẳn là yêu nhưng cũng không phải là tình bạn, mối quan hệ ấy mặc dù an toàn nhưng đôi khi nó làm Chương bức bối đến mức khó chịu....

Tuổi trẻ ngông cuồng ấy, em luôn nghĩ rằng chỉ cần yêu hết mình là sẽ nhận lại được sự đền đáp của đối phương. Em vẫn chờ đợi một người dù không biết rõ là họ có dành tình cảm cho mình hay không, tớ và cậu vẫn luôn dành cho nhau những tình cảm đặc biệt nhất, cùng nhau trải qua rất nhiều giai đoạn như những cặp đôi yêu nhau. Chỉ khác họ ở một chỗ là chúng ta không công khai mối quan hệ ấy, chỉ là mập mờ. Đến cuối cùng đáp án cho mối quan hệ đó chính là "Trên tình bạn, dưới mức tình yêu. Cứ nghĩ là yêu, nhưng sau tất cả chỉ là tình cảm dự bị"

Mối quan hệ mập mờ chính là câu chuyện tình yêu mơ hồ, biết rõ là câu trả lời sẽ khiến bản thân không hài lòng nhưng em vẫn đâm đầu vào. Đôi khi con người quá cô đơn nên chỉ tìm đến đối phương với mong muốn có thể trò chuyện một cách thoải mái, một phút yếu lòng có thể dựa vào ai đó mà khóc thật to. Nhưng đáng buồn, mối quan hệ này chúng ta chỉ được phép nhớ nhung chứ mãi không có tư cách để ghen tuông.

Dành tình cảm vào mối quan hệ mập mờ cũng giống như việc bạn đặt cược vào một tình yêu không có tương lai. Cảm giác vui vẻ ấy chỉ đến trong nhất thời rồi cũng nhanh chóng lụi tàn, mặc dù không chịu bất cứ sự ràng buộc nào ở nhau nhưng khi đánh mất cảm giác đó rồi chúng ta sẽ cảm thấy vô cùng hụt hẫng. Nhưng cái cảm giác mơ hồ ấy chỉ dừng lại ở thích thôi, nó không đủ lớn để xây dựng thành một mối quan hệ rõ ràng. Dần dần nó khiến chúng ta phải sợ hãi vì không thể gọi tên mối quan hệ ấy là gì. Tự mình suy diễn ra tất cả viễn cảnh ngôn tình lãng mạn, kết quả nhận lại chỉ là sự ảo tưởng.

Trong tình yêu ai cũng mong muốn mình được yêu thương, nếu yêu nhau tại sao lại không cho nhau một cái danh phận. Chẳng ai muốn mình xếp vào hàng "tình yêu dự bị" của người khác cả, chúng ta có thể vô tâm, hờ hững nhưng xin đừng biến nó thành mối quan hệ mập mờ.

Trong những tháng năm tháng xuân ngắn ngủi của đời người, bạn có dám đánh cược vào tình yêu mập mờ không ? Chương thì có đó .

Một khi đã nắm chặt tay thì sẽ không bao giờ buông. Một khi đã yêu thương hết lòng thì sẽ không dễ dàng từ bỏ. Bởi vì... tìm được một hạnh phúc quá khó. Nó phải trả giá bằng niềm đau, bởi những giọt nước mắt và thời gian. Nhớ nhé và phải nắm thật chặt em nhé ! 

Chương luôn suy nghĩ những viễn cảnh tốt đẹp cho cả hai , thậm chí họ đã nhiều lần làm ' chuyện ấy ' với nhau rồi  . Nhưng Trường vẫn không muốn công khai . Lũ bạn cứ khuyên rằng không nên tiếp tục nhưng câu trả lời em chỉ có 1 . 

' Tớ yêu anh ấy! Cho dù đúng hay sai, chỉ cần anh ấy không buông tay, tớ cũng sẽ không buông tay. '

Em hoàn toàn muốn mối quan hệ này được trọn vẹn và công khai , thân tâm em chỉ muốn thốt thật to với mọi người em yêu anh ấy , và họ đang yêu nhau  . Anh hiểu em đã mệt rồi , thương bé con anh cũng đành lòng mà công khai ngay ngày hôm ấy họ bước lên sân khấu nắm tay nhau mà hôn một cách thấm thiết , hắn ôm em gọn trong vòng tay còn mic nói lớn lên rằng họ đang yêu nhau , em miễm cười và thật sự không hối hận khi đã chọn không buông tay .

- ' Thực ra đối với tình yêu, càng đơn thuần sẽ càng hạnh phúc. '

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro