18. Withme...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có những ngày mình mệt mỏi đến nổi chăng muốn thở nữa…

Mình chỉ muốn nằm co ro một góc, tự mình gặm nhấm những nỗi niềm của riêng mình. Không than vãn, không thở dài, chỉ mỗi mình với bốn bức tường vắng lặng.

Một mớ hỗn độn giằng xé tâm trí, khiến mình suy nghĩ về một tương lai mù mờ. Rồi mình sẽ sống, nhưng không có linh hồn, chỉ vỏn vẹn những hồi ức và mệt mỏi bủa vây.

Mình đã nghĩ đến cái chết, nghĩ đến cách mình rời xa thế giới này. Ngày mà mọi áp lực và mệt mỏi ở lại phía sau, mình thanh thản mỉm cười nằm đó.

Đêm đen tĩnh mịch với mọi người, nhưng lại mang đến cho mình bình yên.

Nhưng mình chỉ dám nghĩ đến, chẳng có chút can đảm nào để thực hiện điều điên rồ này. Vì đâu đó trong cõi lòng mình vẫn mang hi vọng về cuộc sống tươi đẹp sau lớp sương mù đầy mờ mịt kia.

[28052021]

#Snow

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#snow